Ngoại trừ vậy ra, công ty đã phái người đến khảo sát thị trường ở Cảng Thành và các tỉnh vịnh, đến lúc đó sẽ bắt đầu cùng nhau thiết lập các cửa hàng chuyên dụng, nếu như thành tích thi đấu ở nước ngoài không tệ thì Thư Nhan còn định trực tiếp mở một vài cửa hàng ở nước ngoài tại các thành phố trọng điểm.
Lâm Tuệ hơi lấy làm tiếc, cô ấy biết Thư Nhan thành lập thương hiệu nội y đó thành công rất lớn, ở gần thành phố đại học có một cửa hàng kinh doanh rất thịnh vượng, tiếc là lúc đó cô ấy không nghĩ đến việc kinh doanh, nếu không bây giờ cô ấy cũng đã kiếm được tiền rồi, còn chuyện của Ngô Tú Nguyệt nữa.
Trái cây ăn gần hết rồi, Thư Nhan bưng dĩa về nhà.
Ngày hôm sau Phương Trạch Vũ chở Thư Nhan đi làm, bây giờ hai người đã cùng ra vào ở trong công ty rồi, người ở bên trong tòa nhà đều biết bọn họ đang yêu đương.
Trong đó có rất nhiều người ngưỡng mộ Phương Trạch Vũ, thất vọng bản thân tại sao lại không theo đuổi Thư Nhan, mẹ đơn thân thì làm sao chứ, người ta có năng lực lại còn xinh đẹp.
"Tổng giám đốc Hồ quay lại rồi sao?" Thư Nhan hỏi lễ tân.
"Quay lại rồi, đang ở phòng làm việc."
"Được." Thư Nhan đi thẳng đến phòng làm việc của Hồ Thụy Tuyết, cô ta đang nói chuyện với người bộ phận thiết kế và bộ phận tiếp thị.
"Cô đến rồi." Hồ Thụy Tuyết mỉm cười khi thấy Thư Nhan, quầng mắt thâm và dáng vẻ rất mệt mỏi: "Vậy cứ nói như vậy trước đi, mọi người về sắp xếp lại những thứ mà tôi đã nói, lát nữa khi họp phải dùng đến."
Sau khi đẩy hết người của bộ phận thiết kế và tiếp thị đi chỗ khác, Hồ Thụy Tuyết đứng dậy đi đến nằm xuống ghế sofa uể oải nói: "Chuyến đi lần này tôi chạy đến bốn nước, tham gia mười mấy cuộc thi lớn nhỏ, cuộc thi lớn chỉ có giải khuyến khích, nhỏ thì thành tích cũng không kém."
Thư Nhan nhìn một loạt tất cả các giải thưởng rồi thở phào nói: "Đã quá tuyệt lắm rồi, bây giờ tôi sẽ cho người viết thông cáo với báo chí, tốt nhất là ngày mai có thể thấy ở trên báo, bên quảng cáo cũng đã làm gần xong rồi, chỉ đợi cô quay về để cùng xem."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-315.html.]
Những người không làm trong ngành này sẽ không quan tâm đến cuộc thi thiết kế trang phục, dù sao bọn họ chỉ biết được Nhan Tuyết thành lập một thương hiệu áo quần nữ mới, hơn nữa giành được rất nhiều giải thưởng ở nước ngoài vậy là đủ rồi.
Hành trình thương hiệu áo quần nữ và đồ nội y không giống nhau, vì kỳ vọng quá cao nên về các phương diện phải làm được tốt nhất.
Thời gian gần đây nhất, toàn bộ Nhan Tuyết đều đang ở trạng thái chiến đấu, từ trên xuống dưới đều bận rộn túi bụi.
"Nhiều tờ báo đều đã đưa tin mẫu áo quần nữ mới của công ty chúng ta giành được giải thưởng, quảng cáo đã lần lượt phát sóng, đang phát sóng trước mắt có đài truyền hình Nam Thành, tỉnh Lam Giang, tỉnh Hồ Giang, Quảng Châu, phía bên đài truyền hình Trung ương vẫn đang còn đàm phán, đại khái là tuần sau có thể phát được rồi." Giang Bội là trợ lý của Thư Nhan, năng lực làm việc rất mạnh.
Thư Nhan lấy cây bút gõ gõ lên bàn: "Bên chỗ cửa hàng chuyên dụng nói như thế nào?"
TBC
"Tất cả các cửa hàng chuyên dụng ở trong nước đều đã được bài trí ổn thỏa cả rồi, áo quần cũng mang qua hết rồi, người của bộ phận thiết kế và bộ phận tiếp thị đã được phân công nhanh chóng đến các cửa hàng. Ở Cảng Thành đang tăng ca làm thêm giờ để sửa sang lại vì vậy có thể kịp thời gian, bên chỗ tỉnh vịnh có khả năng phải sau một tháng nữa mới có thể khai trương được, còn về ở nước ngoài thì trước mắt chỉ có thành phố A và thành phố C có thể đồng bộ được"
Có hai địa điểm này là đủ rồi, Thư Nhan lập tức ra lệnh: "Nhất định phải viết trên tờ rơi rằng ở hai địa điểm có cửa hàng chuyên dụng khai trương đồng bộ, tốt nhất là có thể cố tình làm cho nó nỗi bật lên."
Giang Bội đồng ý mà không có chút khó khăn nào, dù sao người lo lắng không phải cô ấy, mà đâu đầu chính là bộ phận quảng cáo.
Nghe tiếng gõ cửa, Giang Bội đi đến mở cửa, người đến là Hạ Nhu.
Hoàn toàn khác hẳn với cô thực tập sinh Hạ Nhu lo lắng bất an trước đây, đi nước ngoài một chuyến với Hồ Thụy Tuyết, cầm về các giải thưởng lớn nhỏ, cô ấy có thể là bình thường ở nước ngoài, nhưng tại Trung Quốc hiện giờ cô ấy đã là một nhà thiết kế có chút tiếng tăm. Sau khi về nước Thư Nhan đã đề bạt cô ấy trở thành Phó giám đốc mà không có bất kỳ người nào phản đối.
"Tổng giám đốc Thư, bên phía nhà máy gọi điện đến nói rằng có một kiện vải có vấn đề." Bây giờ là thời khắc rất quan trọng vậy mà xuất hiện vấn đề về vải.
Thư Nhan hết sức xem trọng lập tức gọi điện đến nhà máy hỏi kỹ càng mới biết vấn đề của kiện vải này là đến từ bên phía Hồ Thụy Dương, đa số nguồn hàng của bọn họ là đến từ phía Hồ Thụy Dương, ngoại trừ giá cả phải chăng thì cũng xuất phát từ sự tin tưởng, hợp tác lâu như vậy mà chưa lúc nào xuất hiện vấn đề cả.