Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 304

Cập nhật lúc: 2025-05-17 02:54:53
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Tiểu Mai chính là cô giáo hơn ba mươi tuổi mà bà cụ và các chị em của bà đã nhắc tới.

Cô ta cúi đầu không lên tiếng, cô ta vẫn luôn giấu người nhà, hai năm trước, trên đường đi làm về cô ta đã gặp phải một tên lưu manh háo sắc, lúc cô ta thật sự thấy tuyệt vọng rồi thì Phương Trạch Vũ đi ngang qua như từ trên trời rơi xuống cứu cô ta thoát nạn.

Mặc dù tên lưu manh kia không đạt được ý muốn, nhưng cả người Chu Tiểu Mai đều đã bị sờ mó khắp nơi, lúc đấy cô ta cầu xin Phương Trạch Vũ đừng tiết lộ chuyện này ra ngoài, cũng không báo cảnh sát, cô ta là giáo viên, nếu như bị người khác biết được, sau này cô ta còn làm người như thế nào, huống hồ cô ta còn có một vị hôn phu đang du học ở nước ngoài.

Sau này cô ta bị hủy hôn rồi thì nhớ đến Phương Trạch Vũ, cô ta nghĩ nếu như có thể gả cho anh thì cũng không tệ, nên đã nhắc đến với mẹ Chu, lúc ấy mẹ cô ta phản đối kịch liệt, ba mẹ còn tưởng rằng cô ta đau lòng chuyện bị hủy hôn nên mới cam chịu buông thả như vậy. Không bao lâu sao, lại nghe nói Phương Trạch Vũ bị xử oan, Chu Tiểu Mai nhất thời không kìm lòng nổi, mới nhờ mẹ cô ta giúp đỡ tìm người nghe ngóng tin tức.

Bà cụ kia sống cùng một khu với Phương Trạch Vũ nói rằng anh không có người yêu, kết quả bây giờ lại ngược lại, bất thình thình nhảy ra một cô người yêu, hơn nữa còn là phụ nữ từng ly hôn có hai đứa con, Chu Tiểu Mai không hiểu, tại sao Phương Trạch Vũ lại muốn trải qua một cuộc sống với người đã sinh hai đứa con mà lại không muốn cô ta, chẳng lẽ là vì tuổi cô ta lớn hơn sao?

Thư Nhan cũng không biết Phương Trạch Vũ còn được người khác nhớ thương như vậy, cô đang gọi điện thoại với Thư Kiến Dương.

"Anh ba, anh cũng thật là, em không hiểu mà anh cũng không biết nhắc nhở em, em còn tưởng đâu năm vạn là đã đủ rồi, bây giờ mới biết còn lâu mới đủ, chuyện này đều là vì để giúp em, em không thể để anh bỏ ra thêm nhiều tiền như thế được, em lại chuyển thêm mười vạn đủ hay không?"

"Làm gì mà dùng nhiều tiền như vậy, cũng không phải là một mình em bỏ tiền ra, ông bí thư chi bộ đã lên tiếng bảo người trong thôn có tiền thì bỏ tiền, không có tiền thì góp sức người, còn có hai cái thôn nhỏ đi qua đường lớn nữa, cũng sẽ cùng góp sức, vật liệu phần lớn sẽ lấy tại chỗ, bên cạnh không phải là có một con suối nhỏ sao? Cát đá cũng đã có, máy móc anh có, tiền anh bỏ ra thêm cũng không nhiều đâu, năm vạn là đã đủ rồi." Thư Kiến Dương không ngờ tới Thư Nhan sẽ hỏi thăm chuyện này.

"Chuyện này em không hiểu, em sẽ chuyển thêm mười vạn, được rồi, anh em chúng ta không thiếu chút tiền này, đừng tranh nhau nữa, lần này tu sửa đường sá này ngoài việc giúp đỡ ông bí thư chi bộ ra, em cũng muốn tích đức cho bản thân mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-304.html.]

Thư Nhan chuyển đến một trăm ngàn tệ không biết đủ hay không, đợi sau khi làm đường xong rồi thì cô sẽ gọi điện đến hỏi trưởng thôn, còn thiếu nhiều ít nữa thì sẽ đưa thêm cho Thư Kiến Dương.

TBC

Lộ trình cả đi và về đến thảo nguyên mất năm ngày, chơi ở đó bảy ngày vậy là mất gần nữa tháng không đến công ty, khi Thư Nhan đến công ty bỗng cảm thấy ánh mắt của Hồ Thụy Tuyết nhìn cô hiện lên màu xanh lục.

"Có đến mức như vậy không? Nếu sau này lúc cậu đi du lịch thì tớ sẽ ở lại quản công ty vậy không được sao?" Thư Nhan cười hihi nói.

"Tớ nỗi giận là vì cậu đi chơi sao?" Ánh mắt không hề dịu dàng của Hồ Thụy Tuyết nhìn Thư Nhan.

Thư Nhan đi đến ôm lấy Hồ Thụy Tuyết: "Biết rồi, cậu giận vì tớ không chịu đi du lịch với cậu mà lại dẫn Phương Trạch Vũ đi chơi cùng."

"Cậu vẫn còn biết vậy à? Cậu là một người thấy sắc quên bạn." Hồ Thụy Tuyết trừng mắt lên.

Hồ Thụy Tuyết đã nhiều lần đề cập đến việc Thư Nhan nên đưa bọn trẻ cùng đi du lịch với nhau, nhưng Thư Nhan luôn cự tuyệt, kết quả ngoảnh lại một cái thì lại đi chơi với Phương Trạch Vũ, lại còn đi đến vùng thảo nguyên rộng lớn, thảo nguyên có thu hút người ở nước ngoài không? Nói đi nói lại thì đó chính là mối quan hệ giữa người với nhau.

Thư Nhan bối rối cười: "Không phải tớ cảm thấy thời gian của bọn trẻ gần gũi với Phương Trạch Vũ không nhiều, muốn để bọn họ ở cùng nhau nhiều hơn một chút, hơn nữa đi đến một nơi khác thì có thể hiểu được đối phương là người như thế nào, trải qua chuyến du lịch lần này thì bọn trẻ thân thiết với Phương Trạch Vũ rồi, tớ cũng có thể xác định được chuyện lâu dài với anh ấy được."

"Ái chà, làm một chuyến du lịch lại còn có hiệu quả này sao?"

"Thật đấy, trên đường đi du lịch rất vất vả, khi nó khiến người ta mệt mỏi là tính cách chân thật sẽ dễ dàng lộ ra nhất, hơn nữa cứ sớm tối bên nhau thì có thể nhìn ra rất nhiều vấn đề từ những điều nhỏ nhặt, quan trọng nhất là giá trị quan cũng chính là khái niệm tiêu dùng, một người tiêu tiền như nước ở cùng với một người chi tiêu dè sẻn, vậy thì ngày tháng đó sẽ kết thúc thôi."

Loading...