Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 286

Cập nhật lúc: 2025-05-16 13:45:41
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thư Hữu Phúc và Lâm Tử Hương liếc nhau. Ông cụ nhà là một người rất trọng mặt mũi, nếu bọn họ thật sự làm ra chuyện mất mặt nhà họ Thư, ông cụ thật sự có thể cầm gậy chống mà đánh bọn họ.

"Anh đừng có hù tôi! Bây giờ anh làm ông chủ rồi thì ngon hả? Có người nào nói chuyện với trưởng bối như anh không?" Thư Kiến Bân đã không vừa mắt Thư Kiến Dương không phải một, hai ngày nay: "Không phải chính nhờ Thư Nhan anh mới kiếm được tiền sao? Không có chị ấy, anh lấy đâu ra tiền kinh doanh, còn mua cả nhà lớn rồi xe cộ. Những thứ đó vốn dĩ phải là của tôi!"

Thư Kiến Dương nhìn về phía Thư Kiến Bân, cười như không, cuối cùng nói hết lời trong lòng ra. Đúng là không dễ mà!

TBC

"Bó tay rồi, Thư Nhan chỉ nhận người anh là tôi đây thôi. Ai bảo anh em ruột thịt của con bé không phải người chứ. Tôi là người có tiền đấy, còn có thể nữa, chú có thể bắt tôi làm gì nào? Bây giờ tôi nói ra vậy đấy, sau này các người vào thành phố rồi cũng đừng tìm tôi, có tìm ông nội cũng vô dụng. Các người không tin thì cứ thử!" Thư Kiến Dương nhìn bọn họ với ánh mắt sắc lạnh. Ngay lập tức, ai trong số này cũng rụt cổ lại, không dám đối diện với anh ấy.

Bây giờ anh ấy đổi nghề sang kinh doanh, ngào nào cũng tây trăng thẳm thớm, dáng vẻ toàn như ông chủ, dọa đến mức bọn họ quên luôn trước kia anh ấy từng làm nghề gì.

Bất kể là trước kia hay hiện tại, đám anh em cấp dưới kia của Thư Kiến Dương cũng không phải hiền lành, chưa kể vì có tiền nên anh ấy đã làm quen với rất nhiều nhân vật có mặt mũi. Bây giờ anh ấy về thôn đến cán bộ nôn thôn cũng phải mời anh ấy ăn cơm, còn mấy cán bộ ở thôn thì càng khỏi phải nói. Sang năm là nhiệm kỳ mới, đã có người đề nghị bầu cả ba Thư Kiến Dương làm thôn trưởng, cũng có rất nhiều người phụ họa.

Con người chính là vậy đấy, lúc bạn chưa là gì cả, dù bạn có làm tốt thế nào người khác cũng không quan tâm. Khi bạn công thành danh toại rồi, bạn có thế nào đi nữa người ta cũng chào đón bạn. Gì mà người nhà quê thì chất phác? Người nông thôn là kiểu khôn khéo nhất, chưa kể bình thường họ sẽ tính toán chi li vì một số chuyện nhỏ.

Như Thư Kiến Dương vậy, bây giờ đã thành ông chủ lớn rồi, việc trước đây anh ấy làm trở thành anh ấy có bản lĩnh, bây giờ đến cả ông nội và ba anh ấy cũng không bắt anh ấy làm tiểu bối nữa, quyền hành trong nhà của anh ấy đã sớm vượt qua anh cả, thậm chí ông cụ và ba anh ấy còn thương lượng với anh ấy một số việc, nghe theo quyết định của anh ấy.

Thư Kiến Dương mạnh mẽ, cứng rắn như vậy, cả nhà Thư Hữu Phúc cũng hết cách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-286.html.]

Đợi hết mấy ngày, đừng nói là Thư Nhan, đến cả Thư Kiến Dương cũng chẳng thấy đâu. Tiền cọc đã đóng trước đó cũng sạch sẽ từ lâu, họ bị giục thêm phí rất nhiều lần. Không còn cách nào khác, bọn họ đành làm thủ tục xuất viện về nhà.

Dọc đường đi, Thư Hữu Phúc không ngừng mắng Lâm Tử Hương: "Bà nghĩ ra cái ý ngu ngốc gì vậy, không gạt được người về còn bỏ không một khoản tiền thuốc men!"

"Ông tưởng tôi sướng lắm à? Tôi cũng nhịn đói biết lâu, người gầy đi nhiều thế này, còn uống đủ thứ thuốc vậy!" Nghĩ đến Thư Nhan, Lâm Tử Hương lại nghiến răng nghiến lợi: "Đúng như Tiểu Phượng nói đấy, sau khi ly hôn con bé kia cứ như biến thành một người khác vậy. Trước đây tôi chỉ cần hơi đau đầu chút thôi là nó đã cuống cuồng trở về, bây giờ tôi sắp c.h.ế.t rồi nó cũng không quay lại, có phải căn bản Thư Kiến Dương không gọi nó không?"

"Này thì ai mà biết, chúng ta cũng không thấy anh ta gọi điện thoại." Thư Kiến Bân nghĩ có thể có khả năng này thật: "Mẹ, mẹ nghĩ xem liệu có thể là Thư Kiến Dương đã ... chị con không..." Anh ta làm động tác cắt cổ.

Lâm Tử Hương giật mình: "Không thể nào! Lần trước ba con té ngã, chị con còn gửi về một nghìn đồng!"

"Đó là Thư Kiến Dương đưa, ai biết có phải chị con bảo anh ta chuyển giúp thật không." Thư Kiến Bân càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng: "Mọi người nghĩ xem, chị con là người thế nào? Trước mặt anh rể, chị còn không dám lớn tiếng nữa là, sao dám tìm người chụp ảnh huy h.i.ế.p anh ấy ly hôn, rồi bắt anh ấy chia căn nhà nữa. Anh rể nói mỗi tiền mặt không đã một trăm sáu mươi vạn, chưa kể còn nhiều nhà như vậy, ít ra phải hơn hai triệu. Một khoản tiền lớn như thế, ba mẹ không động lòng à?"

Thư Hữu Phúc và Lâm Tử Hương liếc nhau, Ngô Tiên Phượng ở bên cạnh đảo tròn mắt, đột nhiên vỗ đùi: "Ôi trời ơi, chị chồng của em ơi. Ôi, chị c.h.ế.t thảm quá!"

"Báo cảnh sát, chúng ta phải mau báo cảnh sát!"

Lúc nhìn thấy cảnh sát, Thư Kiến Dương có hơi sửng sốt. Từ sau khi nghe lời Thư Nhan rồi chuyển sang làm việc đàng hoàng, anh ấy đã xử lý sạch sẽ mọi chuyện trước đây rồi, hẳn phải không có vấn đề gì cả.

Loading...