Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 273

Cập nhật lúc: 2025-05-16 13:45:13
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LLgFn4wT7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hết cách rồi, con gái vừa phải đi làm vừa phải chăm con, vật vả quá. Ông nghĩ xem bậc làm ba mẹ sao nỡ giương mắt nhìn. Ở nhà cũng không làm gì thì sang hẳn nhà con gái trông cháu vậy." Chủ nhà cười, chỉ cần ở bên con gái thì ở đâu cũng được.

"Tôi không đồng ý, tôi không đồng ý bán nhà."

Phía bên đây vừa mới ký tên, không biết bà cụ hay tin từ đâu mà chạy nhanh tới, theo sau là một đôi vợ chồng, người đàn ông có phần giống chủ nhà, chắc là thằng nhỏ của bà cụ.

Rõ ràng chủ nhà giấu bà cụ bán nhà, có thể hôm nay đi mời bí thư thôn, người đi đường thấy vậy liền hỏi vài câu rồi truyền tay nhau nên bà cụ biết ngay, cả thôn có tránh vài phần tử thích chuyện bao đồng, hóng biến lớn.

"Tôi không đồng ý bán căn nhà này. Hai đứa tụi bây, đây là gốc gác của các người, bán gì thì bán còn nhà thì không được. Bán nhà rồi về già ở đâu?" bà cụ hận không làm được gì: "Con gái nhà ai đã lấy chồng mà còn kêu ba mẹ qua chăm sóc không? Còn phải bán nhà trợ cấp cho nó, nó không sợ thiên lôi đánh sao?"

"Là tự tụi con định di cư sang nước ngoài. Con sẵn lòng cho con gái tiêu tiền, cũng chẳng xài của mẹ."

"Đó cũng là tiền của con trai tôi. Mấy người đi nước ngoài không lo người mẹ già này nữa? Nếu các người không chăm lo thì để lại căn nhà này cho tôi dưỡng già, không thì tôi kiện các người lên chính quyền."

Nói tới nói lui, bà cụ chỉ muốn có căn nhà này.

"Được thôi! Kiện thì kiện, không kiện thì là đồ rùa bò." ánh mắt con dâu cả lộ vẻ chán ghét khi thấy bà cụ: "Lúc đầu dọn ra ở riêng, bà còn không để lại miệng lông gà cho tụi tôi, tôi với ông Hạ tay trắng ra khỏi nhà. Đã nói rõ ngay từ đầu, nhà cửa và tiền tiết kiệm đều gửi hết cho con trai út của bà, việc dưỡng già chẳng phải việc của tôi. Sao nào? Mới qua mấy năm mà quên rồi à? Bà quên cũng chẳng sao, giấy trắng mực đen còn đây, ông bí thư với lãnh đạo nhà máy có mặt, bà không lấp l.i.ế.m được đâu. Tôi còn chưa nghe qua, chia nhà thì chia cho một người mà lúc dưỡng già thì muốn chia đều cả hai, còn muốn để lại căn nhà cho bà dưỡng già? Sao mặt bà dày thế?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-273.html.]

Rõ ràng, con dâu lớn có ý kiến với bà cụ, không hề nể mặt, muốn nói gì thì nói.

Nghe những lời này, hiển nhiên bà cụ đã yếu thế đi rất nhiều.

"Tuy không chia cho bác, nhưng không phải bác được mẹ mình sinh ra sao? Hay là bác mới sinh ra biết ăn đứng nằm ngồi?" Cô con dâu út đứng sau bà cụ chen lời.

"Câm miệng." Con dâu cả trừng mắt nhìn em dâu: "Giấy trắng mực đen các người còn muốn muốn lời phải không? Được, tôi có thể dưỡng bà cụ, vậy chia gia tài lại từ đầu. Những thứ chia cho các người lúc đầu giờ chia lại tôi một nửa, sau này các người chăm lo bà cụ thế nào tôi cũng chăm lo như vậy. Cùng lắm không ra nước ngoài nữa gia gia tái chia những thứ ban đầu đưa cho cậu, dù cậu bao nhiêu tuổi, tôi ở lại đây hầu hạ tốt cho bà cụ."

Cô em dâu bị chặn ứ họng, ba mẹ chồng đều đi làm, ba chồng vẫn là công nhân bậc tám, lương và đãi ngộ khá khẩm, nhà được chia cũng ngon lành, bảy mươi mét vuông. Nhà được xưởng chia không có chuyện chia đều, nói bảy mươi mét vuông là bảy mươi mét vuông, có ba phòng ngủ và một phòng khách, một bếp và một phòng tắm, bao người ước muốn. Lúc chia gia tài đều đưa họ cả, ngoài ra còn có tích góp cả đời của vợ chồng già. Dù bây giờ còn nằm trong tay bà cụ, có thể sau này cũng sẽ thuộc về tụi nó, những thứ này sao có thể chia cho cả nhà bác cả được.

"Làm không được thì ngậm miệng lại, căn nhà này là tôi và ông Hạ tự nhịn ăn nhịn mặt dành dụm rồi còn mượn một mớ từ nhà mẹ để mới mua được, cóc liên quan đến mấy người." dâu cả chỉ vào bà cụ: "Nay bà còn mặt mũi mở miệng à? Già rồi nên da mặt cũng dày hơn, thứ gì cũng nói mà không suy nghĩ."

"Mày không muốn sống à, con dâu sao có thể ăn nói với mẹ chồng như thế này được." Bà cụ ngồi bệt xuống van trời lạy đất.

TBC

Không phải lần đầu tiên bà cụ ăn vạ, xem người bên ngoài có trách hay không thì biết.

Mà con dâu cả này cũng ghê gớm, nói với mẹ chồng như thế này đúng là hiếm hoi.

Ông Hạ từ nãy đến giờ không lên tiếng, giữa lúc này thấy bà cụ mới nói: "Tôi đã bán nhà, ký kết xong xuôi. Mai mốt chỗ này là của người ta, bà cũng đừng quên tôi có con gái, đồ của tôi dĩ nhiên để lại cho nó. Sau này có chết, ngươi đừng lo lắng." Nó. Tôi có một đứa con gái, của tôi Tất nhiên, tôi sẽ giữ những thứ cho con gái tôi. Sau này khi tôi c.h.ế.t thì nói nó đem thiêu và an táng hai chúng tôi ở đây cũng tốt, hay đặt ở nước ngoài cũng được. Hoặc rải thẳng xuống biển cũng chẳng nhằm nhò. Tôi thật sự không cần con cái gia đình thằng hai thờ cúng, không hương khói gì hết, c.h.ế.t rồi cũng như đống tro tàn."

Loading...