"Tôi xem trước đã." Thư Nhan không trả lời, xem kỹ thêm một lần nữa. Mua nhà khác với thuê nhà, thuê nhà chỉ cần sạch sẽ, bài trí ổn là được. Còn mua nhà phải cân nhắc rất nhiều khía cạnh.
Căn nhà được xây vào những năm năm mươi, đến nay đã gần ba mươi năm. Thế nhưng vật liệu còn rất tốt, chủ nhà giữ gìn cẩn thận, trông còn khá mới, diện tích nhà khoảng một trăm năm mươi mét vuông, sân trước và sau là rộng hơn hai trăm mét vuông, hoàn toàn là một nơi không hề nhỏ ở Nam Thành rồi.
Đương nhiên căn nhà không có vấn đề gì, từ bố cục đến diện tích hay vị trí Thư Nhan đều rất hài lòng, và bây giờ là vấn đề giá cả, nếu giá cả hợp lý thì cô sẽ mua ngay. .
"Vậy là cô ưng rồi phải không?" Người khác xem nhà sao cũng cả mấy lần, cô gái này cũng được, đi một vòng là tốt rồi.
"Đại khái là vậy, có nhìn cũng nhìn không ra ra gì thêm. Chị hỏi anh nhà tối thiểu bao nhiêu, được thì tôi mua." nói thật thì, căn nhà cũ này thỉnh thoảng vào ở còn được, lâu dài thì nhà lầu vẫn là thoải mái hơn. Huống hồ căn nhà Thư Nhan đang ở được thiết kế cho hai mươi ba mươi năm sau, mọi thứ đều phù hợp, mua căn này chỉ là để đầu tư.
Nói trắng ra là phải đợi phá dỡ, khi đó mặt tiền đổi được thì đổi, có thể đổi tòa cao tầng thì đổi, sau này cho thuê sẽ thu được bộn tiền.
Nhắc chuyện giá cả vẫn là ông Hồ hay, Thư Nhan tránh họ ra sau vườn, bụi hoa hồng trong góc đang nở rất đẹp, cô bước đến ngửi, mùi thơm thoang thoảng. Sau vườn đủ loại hoa xinh cỏ thơm. Buổi tối mùa hè có thể ra sau vườn hóng gió ngắm sao, quá là mãn nguyện.
Xoay người liền gặp bà cụ đang xách xô nước tưới cây.
Bà cụ nhìn thấy Thư Nhan, mỉm cười gật đầu tiếp tục tưới nước, bà ta đã quên việc đã từng gặp Thư Nhan. Hoặc nói cách khác, vẻ ngoài Thư Nhan đã thay đổi nhiều đến mức bà cụ không còn nhận ra.
Thư Nhan cũng cười gật đầu, không nói gì rồi quay vào nhà thì thấy ông Hồ bước ra.
Ông Hồ thấp giọng nói: "Thấp nhất là bốn trăm ngàn, cả đồ đạc trong cho cô hết."
"Bốn trăm ngàn? Cao quá." Thư Nhan nhíu mày.
TBC
Vào những năm 1990. người Trung Quốc thích cao ốc hơn nhà riêng, và các tòa nhà cũng đắt hơn nhà riêng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-272.html.]
Nơi này sẽ là vị trí đắc địa trong tương lai, nhưng vấn đề bây giờ là năm 1993. Đối với người Nam Thành chân chính thì chỗ này thuộc vùng nông thôn ngoại ô. cho dù mấy người Nam Thành cũ trong nhà người sống đông đúc cũng không thèm mua nhà ở đây vì cho rằng quá xuống giá.
Giá bốn trăm ngàn đúng là cao thiệt.
"Chị nên biết rằng tôi không mua nhà để ở. Tôi đang sống tốt ở lầu cao tầng. Bà cũng đã từng đến nhà tôi, liệu tôi có bỏ nhà lầu dọn đến đây ở không? Mua nhà này là vì đúng lúc có khoản tiền để không, cái giá này không hợp lý."
Ý tứ của Thư Nhan rất rõ ràng, cô ấy không mua nhà để ở mà đơn thuần là đầu tư nên không gấp gáp mua nha, giá cao quá thì thôi vậy.
"Tôi cũng nói với ông ấy, nhưng ông ta khăng khăng mức giá đó." ông Hồ bất lực nói.
Thư Nhan lắc đầu: "Ông nói lại với ông ấy. Căn ở đây cao lắm là ba trăm tệ, cũng không phải nội thành Nếu nội thành có một căn lớn thế này, cả năm trăm ngàn, sáu trăm ngàn tôi mua tất chứ đừng nói bốn trăm ngàn."
"Được rồi, tôi sẽ nói lại với ổng." ông Hồ gật đầu.
Buôn bán mà, cố định lên giá, rơi giá còn tiền.
Ngôi làng này xem như khá chênh lệch, cũng tức là sau khi xây dựng thủ phủ Nam Thành mới lập trạm xe công cộng gần đó, muốn bán giá cao như thành phố đâu có được.
Thư Nhan giao việc này cho ông Hồ, ý cô muốn mức giá ba trăm năm mươi ngàn tệ, hơn mức này thì không thỏa đáng. Khoảng mấy năm gần đây Nam Thành sẽ không tăng quá cao, có thể từ từ tìm một căn thích hợp.
Không biết ông Hồ bàn bạc như thế nào, ngày hôm sau đã gọi cho Thư Nhan và nói rằng chủ nhà sẵn sàng hạ giá thấp nhất là 330. 000 nhưng phải trả một lần.
Việc này không thành vấn đề. Hôm ấy cô nhận chín mươi ngàn từ chủ nhà cũ, mấy ngày cuối giải phóng mặt bằng được hơn ba mươi ngàn, số tiền này do cô thu giữ và thêm bốn mươi ngàn được ông Trương chia cho tổng là hơn một trăm sáu mươi ngàn. Ngoài ra cô còn giữ chức chủ tịch trong công ty, một tháng lương hai mươi ngàn, sáu tháng một trăm hai mươi ngàn, cộng thêm số tiền này sẽ là hai trăm tám mươi tệ rồi, tích góp thêm nữa là mua được căn này rồi.
Mua nhà riêng phải có mặt của bí thư thôn, bắt buộc mời ông ta ký tên lăn tay, không thì Thư Nhan không dám mua.
"Anh chị quyết định bán căn nhà này thật không?" Bí thư thôn quan hệ thân thích với chủ nhà, nghe nói bọn họ chuẩn bị bán nhà để mua nhà ở nước ngoài mà thấy không tin tưởng lắm.