Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 269

Cập nhật lúc: 2025-05-16 13:45:05
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện cưới xin là chuyện trọng đại, chưa kể cô còn có hai đứa con, nhưng cũng không cần phải nghĩ quá nhiều, nếu cô thực sự nghĩ như vậy thì không cần phải kết hôn nữa, sống với hai đứa nhỏ cho rồi.

Cuối cùng, Thư Nhan cảm thấy cho nhau một cơ hội, cô mới hai lăm tuổi, cả khi tuổi tâm lý đã ngoài ba mươi, cô vẫn khao khát tình yêu và hôn nhân, cô vẫn hy vọng có người bạn đồng hành cùng mình, cô sợ cô đơn.

"Thư Nhan, em đồng ý rồi?" Giọng nói vui vẻ của Phương Trạch Vũ vang lên.

"Chỉ là cho anh cơ hội." Thư Nhan chỉ ra điểm mấu chốt.

TBC

"Em đồng ý rồi." Một tràng cười sảng khoái vang lên, Phương Trạch Vũ phấn khích nói: "Anh sẽ cố gắng, em nhất định sẽ trở thành vợ của Phương Trạch Vũ."

"Mới có mấy món mà uống đến vậy rồi à? Đi tắm rửa ngủ sớm đi." Thư Nhan cúp điện thoại, tựa vào sô pha, không biết đang suy nghĩ gì.

"Mẹ." Thanh Thanh mang cho cô một ly nước ấm.

"Cảm ơn con! Sao còn chưa đi ngủ? Ngày mai phải đi học rồi." Thư Nhan liếc mắt nhìn thời gian, đã gần mười giờ, không còn sớm đối với đứa nhỏ.

"Mẹ à, em trai nói mẹ muốn tìm cho tụi con một người cha mới, có phải là chú Phương không?" Thanh Thanh hồi hộp nhìn Thư Nhan.

Thư Nhan không ngờ Thiên Bảo lại kể cho Thanh Thanh biết chuyện này, hai đứa nhỏ bây giờ càng ngày càng khắn khít, đều thì thầm giấu người mẹ này.

"Con... không thích sao?" Thư Nhan cũng cẩn thận hỏi cô bé.

Thanh Thanh cúi đầu: "Con nghe lời mẹ."

Thư Nhan nghe được ý của cô bé. Trong lòng nó không muốn cô tái hôn nhưng lại sợ mình ngăn cản sẽ khiến cô tức giận.

Thiên Bảo còn nhỏ không hiểu chuyện, hoặc có thể bị ảnh hưởng bởi bạn bè và nghĩ rằng sao cũng được. Thanh Thanh đã biết rất nhiều thứ, nếu cô ấy tái hôn, chắc chắn sẽ không như bây giờ, mọi sự tập trung sẽ đổ dồn vào bọn trẻ.

Thư Nhan nắm lấy tay Thanh Thanh và nói rất nghiêm túc: "Thanh Thanh, con luôn rất thông minh, vì vậy hôm nay mẹ sẽ nói với con như một người lớn, và nói cho con biết lời trong lòng mẹ. Lúc mẹ mười bảy tuổi được gả cho ba con, mười tám tuổi sinh con ra. Như một tờ giấy trắng làm mẹ, khi ấy... mẹ xin lỗi con, con có trách mẹ không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-269.html.]

Tự nhiên thấy mẹ xin lỗi, Thanh Thanh giật mình, mắt lập tức đỏ hoe: "Mẹ, me..."

"Mẹ luôn muốn xin lỗi con nhưng vì hổ thẹn." Thư Nhan ôm chầm Thanh Thanh nhẹ nhàng chạm vào đầu con bé: "Mẹ đã nhận ra sai lầm của mình nên đã ly hôn với ba con và đưa con đến Nam Thành để bắt đầu một cuộc sống mới. Thanh Thanh à, mẹ đã chăm chỉ như vậy tất cả đều là vì các con, dù mẹ có vất vả và mệt mỏi đến đâu, mẹ cũng không nghĩ sẽ từ bỏ con, vậy tại sao bây giờ lại không cần các con nữa?"

Thanh Thanh khẽ khóc, ai cũng nói trí nhớ đứa trẻ ít, nhưng mà làm sao có thể quên được những chuyện in sâu tận xương tủy. Xưa kia, cô bé đã sống trong những tháng ngày bị bỏ rơi bất cứ lúc nào nên luôn cảm thấy bất an, sợ rằng sau này mẹ tìm được ba mới sẽ không cần mình nữa.

"Đừng khóc nào con. Thanh Thanh, con phải ghi nhớ mẹ của con sẽ luôn yêu thương con, sẽ luôn dìu dắt con và sẽ không bao giờ buông tay."

"Vậy thì mẹ và chú Phương không thể bỏ mặt Thanh Thanh."

Thế đồng ý rồi phải không?

"Mẹ vẫn đến với chú Phương mà. Chỉ đang tìm hiểu nhau thôi. Chú ấy cần qua bài kiểm tra của các con thì mẹ mới đồng ý." Thư Nhan chạm chóp mũi con bé

Ngày hôm sau Phương Trạch Vũ tỉnh giấc, gõ gõ vào đầu, đột nhiên nhớ lại những gì anh đã nói trên điện thoại với Thư Nhan tối hôm qua, anh suýt tát mình một phát, uống chút nước tiểu mèo liền nói năng linh tinh, ủa mà, Thư Nhan nói cho anh cơ hội?

Khóe miệng cười rạng rỡ, anh phải đi tìm người hỏi cách theo đuổi con người ta rồi.

"Tất nhiên là tặng quà. Lúc tôi theo đuổi vợ tôi, tôi đã tặng cô ấy một đôi bông tai vàng, thế là vui vẻ đồng ý ngay tại chỗ." Người đàn ông với nước da ngăm đen sáp lại gần nói.

Mao Vệ Bình vỗ vào sau ót anh ta: "Làm như ai cũng ngây thơ như vợ của anh, bị lừa bằng một đôi bông tai vàng à. Người phụ nữ mà Lão Phương đang theo đuổi không phải là một người tầm thường, biết Khiêm Tuyết chứ?"

Mấy người đàn ông gãi đầu lắc đầu.

Mao Vệ Bình trừng mắt: "Là công ty Nhan Tuyết lầu trên của mình đó, đã biết chưa?"

"Nhan Tuyết thì biết, tôi còn chạm mặt bà chủ của họ mấy lần rồi, lái chiếc đại bôn, trông rất xinh đẹp cũng rất có khí chất. Tôi nghe nói lai lịch rất lớn." Một người đàn ông đeo kính đang bưng tách trà tới đây.

"Đừng nói là lão đại muốn cưa cẩm cô ấy nha?" Vài nhân viên văn phòng trong công ty đều biết Nhan Tuyết, cô nàng đẹp thì đẹp, kiêu ngạo cũng kiêu ngạo lắm, không bao giờ để mắt đến mấy người bọn anh đâu.

Loading...