Các giải thưởng đã sẵn sàng, Thư Nhan lại đi dạo một vòng cửa hàng, cô cũng tham gia thiết kế cửa hàng này, theo các khái niệm cửa hàng độc quyền trong tương lai, rõ ràng nó đã trở nên cao cấp hơn nhiều. Tất nhiên rồi, giá cả quần áo cũng cao hơn, một áo sơ mi đã hơn một trăm tệ nhưng chất lượng khỏi bàn cãi.
"Trước mắt là vậy đi, chúng ta về trước." Thư Nhan nói với nhân viên rồi quay đầu hỏi Trương Hoa Tú: "Chị có gì muốn nói không?
Hai nhân viên bán hàng nhìn Trương Hoa Tú, họ chỉ biết rằng Trương Hoa Tú sẽ là sếp thứ hai của họ trong tương lai. Nói là sếp thứ hai, nhưng thực tế là đều do cô ấy phụ trách. Sau này Thư Nhan sẽ không đến nữa, tương đương là sếp của họ rồi, hiển nhiên phải kính trọng hơn trước.
"Ngày mai mọi người đến sớm, chịu vất vả một chút, mai mốt có thưởng cho mọi người." Trương Hoa Tú liếc nhìn Thư Nhan, lấy can đảm nói.
TBC
Sáng hôm sau, Thư Nhan đánh thức cả Thanh Thanh và Thiên Bảo, hôm nay là cuối tuần, đưa bọn nhỏ đến cửa hàng cùng xem biểu diễn.
"Hôm nay có múa lân hả mẹ?" Thiên Bảo phấn khích hỏi.
"Ừ, hai có con lân to lắm."
"Mẹ ơi, hôm nay con nổ bong bóng được không?" Thanh Thanh chưa bao giờ quên việc em trai mình đã nổ bong bóng và giành được giải thưởng lớn.
"Đương nhiên rồi con, hôm nay đặc biệt dẫn con đến nổ bong bóng."
Sau khi thu dọn đồ đạc, Thư Nhan nói với bác cả: "Trưa nay cháu sẽ không về ăn. Bác có việc gì cứ việc đi nha, về trước bữa tối là được."
Thư Nhan đến cửa hàng đã gần tám giờ, cô nhìn thấy Trương Hoa Tú và Trần Phi đang hướng dẫn mọi người làm việc, đồ đạc bên ngoài đã được bày trí xong xuôi.
Trở thành sếp thì khác rồi, cử chỉ lời nói đều có những thay đổi lớn.
"Thư Nhan, em đến rồi, Thanh Thanh và Thiên Bảo cũng ở đây sao?" Trương Hoa Tú mỉm cười với hai đứa trẻ.
Xem như hai người họ là bạn bè. Trương Hoa Tú gọi tên của Thư Nhan là để phân biệt, trong giờ làm việc đều gọi là bà chủ Thư Nhan. Hôm nay cô ấy gọi thẳng tên của Thư Nhan, xem ra đã thích nghi tốt với thân phận mới của mình.
"Mọi người đến lúc nào đấy?" Thư Nhan đưa mắt nhìn, nhóm chị Linh đang sắp xếp quần áo ở bên trong.
"Bọn chị đến lúc hơn bảy. giờ." Trương Hoa Tú cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-264.html.]
Ngoài hai nhân viên bán hàng cũ, cô còn tìm thêm mười nhân viên thực tập đi phát tờ rơi quảng cáo gần đó.
Tám giờ ba mươi, người quen của Thư Nhan và Trương Hoa Tú đã lần lượt đến ủng hộ cửa hàng. Ai nấy cũng mang theo lẵng hoa, ông Hồ, ông Trương và Lâm Tuệ. Cậu của Trần Phi và ông chủ của anh ấy không đến nhưng họ đã gửi lẵng hoa. Ba mẹ và anh trai của Trương Hoa Tú cũng đến, lần này đã khác, lần trước Thư Nhan là mở cửa hàng, Trương Hoa Tú là nhân viên bán thời gian, còn bây giờ Tú Tú đã là 'một nửa sếp rồi nên tất nhiên phải đến.
Mẹ Trương nhìn thấy Thư Nhan liền cười rất vui vẻ, tương đương với việc cho không con gái mình một nửa cửa hàng, trong mắt bà ta Thư Nhan không khác gì Thần Tài, gặp cô không cười được sao?
"Dì không cần khách sáo như vậy. Từ nay về sau, Tú Tú sẽ phụ trách cửa hàng. Lúc đó đừng chê cháu không giúp được gì đó nha." Thư Nhan cười.
"Không được, dì sẽ luôn ghi nhớ sự lòng tốt của cháu. Nếu không có cháu, Tú Tú cũng không thể không có ngày hôm nay." mẹ Trương phân rõ tốt xấu, không nhờ Thư Nhan thì Tú Tú cũng không gặp được một người tốt như Trần Phi, giờ còn lên sếp hai nữa.
Thư Nhan không tin lời nói này, hiện tại đúng là tốt, đó là do cô chịu thiệt. Chờ đến sau này, bà ta sẽ cảm thấy con gái mình chịu thiệt rồi. Dù sao đã đã ký kết thỏa thuận, nếu sau này Trương Hoa Tú không muốn hợp tác với cô, có thể bỏ tiền ra mua một nửa cổ phần, hiện tại cô thật sự không thiếu cửa hàng.
Thư Nhan nghĩ người cũng đông đủ, một lúc sau có hai người đàn ông cao to, mỗi người ôm một lẵng hoa, đặt xuống liền đi không nói lời nào.
"Này, khoan đã, các anh là ai?"
"Chị dâu, anh cả nhờ chúng tôi gửi đến. Biết chị bận nên không ở lại lâu." Một người đàn ông thật thà nói.
Gọi ai là chị dâu vậy? Thư Nhan ngơ ngác một lúc, khó hiểu nhìn bọn họ: "Các anh là đồng nghiệp của Phương Trạch Vũ?"
"Chính xác, anh cả nói không tiện ra mặt nên nhờ chúng tôi mang đến, chị dâu đừng để ý. chúng tôi phải đi làm gấp nên về trước nha."
"Này." Thư Nhan gọi với hai người họ mà đã đi mất rồi.
"Vừa rồi là ai vậy?" Hồ Thụy Tuyết chậm rãi đi tới.
"Đồng nghiệp của Phương Trạch Vũ."
Cô ấy chưa nói với Lâm Tuệ và Ngô Tú Nguyệt về Phương Trạch Vũ, nhưng lại không giấu chuyện đó với Hồ Thụy Tuyết.
Hồ Thụy Tuyết nhướng mày: "Ghê nha."
Đầu tiên, hai dây pháo được đốt lên, con lân tiến vào từ hai bên, sau đó mời một ngôi sao ca nhạc nhí có tiếng ở Nam Thành đến hát, mức độ sôi động của nó khỏi phải bàn.