Bà chủ nhà nhìn trái phải xung quanh, thoáng thấy mấy người hàng xóm đang tò mò nhìn về phía bên này, cười nói: "Chúng ta đừng đứng ở cửa nữa, và nhà đi rồi nói."
Thư Nhan mỉm cười, trong lòng lại cảm thấy không đúng lắm.
Có gì không thể nói bên ngoài được? Tăng tiền thuê nhà? Không thể chưa hết một năm đã ký hợp đồng, bọn họ đã ký tiền thuê nhà, một năm tăng 15%.
Vào nhà, bà chủ nhà nhiệt tình chiêu đãi Thư Nhan, hết bưng trà đến mời trái cây.
"Đừng khách sáo như thế, tôi khá bận cho nên..." thư Nhan cảm thấy trên bàn có cái gì đó nên nói rõ.
"Tôi có một người con gái, cô biết đó, lúc còn bé không chịu cố gắng học hành, không đậu đại học, tôi và ba nó phải nhờ đến không ít quan hệ mới đưa nó vào xưởng làm được, kết quả là nhà máy đóng cửa, cô nói xem dù sao cũng là con gái lớn trong nhà không có chuyện gì làm, chúng tôi muốn mở cho nó cửa hàng, cho nên..." Bà chủ nhà chọc khuỷu tay vào người chủ nhà.
"Đúng vậy, chúng tôi chỉ có một đứa con gái, dù sao cũng phải nghĩ đến đường đi cho nó." Chủ nhà vội vã nói.
"Cho nên hai người muốn thu hồi lại cửa hàng?" Thư Nhan cười tủm tỉm nhìn họ.
Thời điểm trước khi ký hợp đồng, Thư Nhan cố tình viết trong hợp đồng nếu có vi phạm hợp đồng phải bồi thường gấp ba, tiền thuê một tháng là tám trăm, một năm là chín ngàn sáu trăm, năm sau là mười một ngàn không trăm bốn mươi, năm tiếp theo là mười hai ngàn sáu trăm chín sáu, tổng công là hơn ba mươi ngàn, gấp ba lần là hơn chín mươi ngàn.
"Cái này tôi cũng không còn cách nào khác, cũng không thể để con gái mình lãng phí chỉ ở nhà, bản thân có mặt tiền, không thể nào lại đi thuê của người khác." Bà chủ nhà cười nói.
Thư Nhan giận tái mặt: "Có thể."
Chủ nhà và bà chủ nhà tất nhiên không nhìn thấy sắc mặt của Thư Nhan, vui sướng cười nói: "Thật sao? Cô yên tâm, còn mấy tháng tiền nhà chúng tôi sẽ trả lại toàn bộ cho cô."
"Hai người nói giỡn à? Lúc trước chúng ta ký hợp đồng, nếu vi phạm cứ dựa theo hợp đồng bồi thường cho tôi là được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-256.html.]
Lần này đến lượt chủ nhà tái mặt, họ tìm hiểu kỹ hợp đồng và hỏi luật sư, luật sư nói rằng hợp đồng rất chuyên nghiệp và rất chi tiết, nếu bên kia muốn kiện họ cũng khó thắng.
"Căn nhà vốn dĩ là của chúng tôi, thu hồi lại cũng hợp ý, cô muốn cướp à?" Bà chủ nhà hoàn toàn xé rách mặt, trực tiếp mắng chửi.
"Hợp đồng đã ký rồi nếu như tôi vi phạm trước, tôi cũng phải bồi thường, bây giờ là hai người vi phạm trước tất nhiên hai người cũng phải bồi thường." Thư Nhan cười: "Nếu như không báo công an, thì giao cho công an xử lý? Nhìn đi rốt cuộc là ai sai? Cảnh sát không xử lý được thì còn có tòa án, dù tôi nghèo nhưng luật sư thì vẫn mời được, vấn đề quan trọng có quan hệ rất lớn, tiêu bao nhiêu không quan trọng, quan trọng tôi chỉ không thích làm quen với hành vi xấu tính đó của hai người."
"Cô trước tiên đừng nóng giận, chúng tôi không có ý gì khác." Chủ nhà hòa giải: "Thật ra nhìn con gái cứ ở nhà không có việc gì làm muốn mở cho nó một cửa hàng, không được thì thôi đi, chúng tôi sẽ tìm một địa chỉ khác."
Thấy Thư Nhan đã rời đi, bà chủ nhà đánh chủ nhà: "Không phải nói muốn lấy lại nhà sao?"
"Vậy thì phải làm sao? Mất tiền? Hơn chín mươi vạn tệ, bà có đủ tiền không?" Ông chủ nhà trừng mắt nhìn bà chủ.
"Vậy phải làm sao?" Bà chủ nhà miễn cưỡng nói. Bà biết rằng cửa hàng cửa Thư Nhan có thể bán được vài ngàn tệ mỗi ngày, kiếm được một tháng ít nhất ba mươi đến bốn mươi ngàn tệ, một vài thời điểm có thể lên đến năm mươi sáu mươi ngàn tệ, bà quan sát rất lâu nếu kết hợp những cái đó con gái vừa nhìn đã biết chắc chắn có thẻ mở: "Nếu không thì nói chuyện với cô ấy, chúng ta bồi thường cho cô ấy năm mươi ngàn, việc kinh doanh của cửa hàng của Thư Nhan không phải ông cũng thấy sao, mất hai ba tháng đã có thể kiếm lại được.
"Nói thì dễ lắm, năm mươi ngàn? Dễ dàng cho người ta như thế?" Chủ nhà luyến tiếc: "Tôi sẽ nghĩ cách."
Thư Nhan quay về tiệm tức không chịu được? Cũng xui xẻo, cô gặp một tên chủ nhà vô liêm sỉ ở Nam Thành hai lần, bà ta ghen tị với công việc làm ăn của cô thì nên nói thẳng cần gì nói phải sắp xếp tương lai của con gái mình? Ăn nói quá khó coi.
Bà chỉ, chủ nhà tìm có việc gì sao?" Cô nhóc không kiên nhẫn vội chạy đến hỏi.
TBC
"Không có gì. Tú Tú, chị đi với em một chút." Thư Nhan gọi Trương Tú Tú và kho, thì thầm: "Chủ nhà thấy chúng ta kinh doanh phát đạt nên ghen tị, muốn thu hồi lại mặt tiền."
"Ơ! Vậy phải làm sao bây giờ?" Trương Tú Hoa không ngờ chủ nhà tìm thư Nhan là vì chuyện như thế.
Thư Nhan ngồi trên đống đồ cẩn thận suy nghĩ kế sách, cho dù thế nào cũng phải tìm đường lui cho tốt.