Cô ấy và Trần Phi vẫn chưa lớn tuổi, lại có sức khỏe và kết hôn lâu như vậy rồi, nếu không dùng biện pháp gì thì mang thai là chuyện rất bình thường.
Thư Nhan vỗ lưng cho Trương Hoa Tú, đưa cho cô ấy một tờ giấy: "Không sao chứ?"
"Không sao, dạ dày hơi khó chịu thôi." Dứt lời, cô ấy lại nôn khan một chút, nước mắt đảo quanh hốc mắt, khiến sắc mặt càng tái nhợt, trông rất chật vật.
"Chu kỳ kinh nguyệt của chị đến lúc nào?" Thư Nhan quyết định hỏi thử.
Mới đầu, Trương Hoa Tú không hiểu, sau đó cô ấy nhanh chóng phản ứng lại, không dám tin mở to mắt: "Hình như đã qua mười mấy ngày rồi."
"Chị cũng thật là, đã qua mười mấy ngày rồi mà cũng không nhận ra, tranh thủ đến bệnh viện kiểm tra đi, xem thử có phải mang thai không? Nếu có thật thì về nhà nghỉ ngơi vài ngày, sắc mặt chị nhợt nhạt chưa kìa." Thư Nhan lo lắng nói.
"Vậy để chị đến bệnh viện kiểm tra." Lúc trước do dự có nên mang thai muộn một chút không nhưng nếu thật sự mang thai thì Trương Hoa Tú vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, dù sao thì cô ấy và Trần Phi cũng không còn trẻ nữa, họ đều muốn có con.
"Chị chờ một chút." Thư Nhan không yên tâm, cô gọi điện thoại cho Trần Phi: "Tú Tú không khỏe, anh đưa chị ấy đến bệnh viện kiểm tra đi."
TBC
Cũng chưa biết mang thai hay không, Thư Nhan quyết định tạm thời chưa nói, đến khi kiểm tra xong thì anh ấy sẽ biết. Trương Hoa Tú cũng không giải thích, lỡ không mang thai thì sao? Vậy chẳng phải sẽ khiến anh ấy mừng hụt à?
Không lâu sau, Trần Phi lái xe đến đưa Trương Hoa Tú đi bệnh viện. Cô ấy đi rồi, Thư Nhan đành phải thay thế, lâu lắm rồi không ở trong cửa hàng đến muộn như vậy, cũng không bận lắm, nói chuyện phiếm với hai nhân viên bán hàng nên thời gian cũng nhanh chóng trôi qua.
Thư Nhan vừa về đến nhà thì thấy Trần Phi đến gõ cửa, vẻ mặt đầy vui mừng: "Tôi sắp được làm ba rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-246.html.]
"Chúc mừng anh." Thư Nhan thật lòng chúc mừng.
"Cảm ơn, cảm ơn." Năm nay anh ấy đã hai mươi chín tuổi rồi, bạn học cấp ba trước đây của anh ấy đã biết mua nước tương rồi, người nào mà sinh con sớm hơn thì con cũng hơn mười tuổi rồi. Bây giờ cuối cùng anh ấy cũng có một đứa con của riêng mình, sự vui mừng này hoàn toàn không thể diễn tả thành lời.
"Mang thai rồi thì hãy ở nhà nghỉ ngơi vài ngày, khi nào dưỡng thai xong thì hãy đi làm." Sắc mặt của Trương Hoa Tú thật sự rất xấu, vừa mang thai nên thai nhi vẫn chưa ổn định, lỡ xảy ra chuyện ở cửa hàng thì cô cũng không thể gánh nổi trách nhiệm.
"Tôi biết rồi, bác sĩ nói gần đây Tú Tú làm việc quá sức, tôi đến đây báo tin vui và cũng xin cô nghỉ vài ngày, Tú Tú nói ba ngày là đủ." Thật ra Trần Phi muốn Trương Hoa Tú từ chức nhưng cô ấy không muốn, một là cô ấy không chịu ngồi yên, hai là không thể đột nhiên rời đi như vậy. Hơn nữa, cô ấy nói nhìn thấy dáng vẻ chị dâu làm bà nội trợ lo liệu chuyện gia đình, không muốn mình cũng trở thành như vậy.
Trương Hoa Tú mang thai, ngoài Trần Phi ra, người vui nhất là mẹ Trương và ba Trương. Nghe bác sĩ nói con gái mình làm việc quá sức thì sắc mặt không tốt lắm. Tại sao lại làm việc quá sức? Chẳng phải bởi vì Ngô Tú Nguyệt sao, tiết kiệm tiền thì cứ tiết kiệm đi, cuối cùng lại bảo em gái của chồng giúp đỡ. Giúp đỡ thì thôi đi, cũng không thấy cô ấy đưa tiền, một lần hai lần cũng thôi, nhiều lần quá Tú Tú cũng chẳng thấy sao, nhưng Trần Phi sẽ có ý kiến.
Ngô Tú Nguyệt đang ở trong cửa hàng không biết chuyện Trương Hoa Tú mang thai. Thỉnh thoảng cô ấy lại liếc nhìn đồng hồ nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Trương Hoa Tú, cô ấy nhíu mày lại, trong lòng hơi khó chịu. Quả thật cô ấy muốn tiết kiệm tiền, nhưng chẳng phải cũng là vì nhà họ Trương sao? Bây giờ ai nấy cũng sống nhà cao tầng, ngay cả cô em chồng rắc rối cũng ở nhà lớn sau khi kết hôn, chỉ có nhà họ vẫn chen chúc trong căn phòng vừa tối vừa nhỏ.
Khi cô ấy bức bội về nhà thì nhìn thấy ba mẹ chồng và chồng vô cùng vui mừng vây quanh Trương Tú Hoa.
"Con về rồi." Sắp mười một giờ rồi, bình thường giờ này mọi người đều ngủ hết rồi, Tú Tú cũng theo Trần Phi về nhà họ, hôm nay xảy ra chuyện gì vậy?
"Tú Nguyệt, Tú Tú mang thai rồi." Trương Hoa Phong vô cùng vui mừng nói.
"Mang thai rồi sao?" Ngô Tú Nguyệt hơi sững sờ, sau đó vui mừng hỏi: "Mang thai lúc nào vậy? Đứa bé được mấy tháng rồi?"
"Hôm nay thấy không được khỏe, Thư Nhan nói em giống đang mang thai, bảo em đến bệnh viện kiểm tra, vừa kiểm tra thì biết thật sự có thai rồi, bác sĩ nói sắp được hai tháng rồi." Nói đến đây, Trương Hoa Tú vô cùng vui mừng, nếu hôm nay không đi kiểm tra, cứ mệt mỏi như vậy thì có thể sẽ không giữ được con.
Ngoài vui mừng ra, Ngô Tú Nguyệt hơi lo lắng, trước đây Trương Hoa Tú tan làm xong là có thể giúp mình kiểm hàng và phối hợp, lúc nghỉ ngơi cũng có thể giúp cô ấy trông cửa hàng, cô ấy có thể yên tâm nhập hàng.