Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 242

Cập nhật lúc: 2025-05-15 23:27:01
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LLgFn4wT7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bữa trưa ăn ở nhà Ngô Tú Nguyệt, mẹ Trương đặc biệt đến đây để kéo mọi người qua, gà vịt thịt cá đều có.

Cơm nước xong xuôi, hai người Thư Nhan và Lâm Tuệ liền dắt tay trở về. Hôm nay Lâm Tuệ vô cùng im lặng.

"Chị nói xem nếu tôi cũng mở tiệm thì sao?" Lâm Tuệ đột nhiên nói.

Thư Nhan sửng sốt, nhà máy dệt mà Lâm Tuệ làm có tiền lương rất tốt, chưa bao giờ nghe nói có người không muốn làm. Lâm Tuệ cũng không phải công nhân tuyến một, ngoại trừ lúc đầu tháng hơi bận một chút, bình thường vẫn khá thoải mái, sao đột nhiên lại muốn buôn bán.

Thấy được sự nghi hoặc của Thư Nhan, Lý Lâm ngượng ngùng cười: "Tôi thấy cô và Tú Nguyệt đều tự mình buôn bán, thu nhập một ngày có thể hơn một hai tháng tiền lương của tôi, nên cũng nghĩ có muốn buôn bán hay không."

Nói trắng ra là trong lòng có cảm giác chênh lệch.

Trước kia chỉ có một mình Thư Nhan buôn bán, cô ấy cảm thấy Thư Nhan là người có bản lĩnh. Nhưng bây giờ hóa ra Ngô Tú Nguyệt kém hơn cô ấy mà cũng có thể mở tiệm bán quần áo, hơn nữa một buổi sáng đã bán được hơn bốn trăm tệ, một ngày kiếm được còn hơn một tháng tiền lương của mình, trong lòng Lâm Tuệ cũng không vui.

"Chị cũng không thể nghĩ như vậy, tôi và Tú Nguyệt đều không có công việc, hết cách nên mới đi làm ăn. Chị cũng biết trước khi gầy dựng chúng tôi đã nơm nớp lo sợ như thế nào. Chị nhìn Tú Nguyệt đi, vì cái tiệm này mà cả đêm ngủ không được, tóc cũng rụng một nửa, bởi vì cái gì? Bởi vì làm ăn có rủi ro, một khi thua lỗ là sẽ mất trắng. Hôm nay cô ấy vừa mới khai trương, sau này có thể sẽ không bán được nhiều tiền như vậy. Mỗi nghề đều có cái khó riêng, chị không nhìn thấy chúng tôi giành hàng lúc nửa đêm đâu."

Con người đều là như vậy, chỉ nhìn vào kết quả của người khác chứ không nhìn vào quá trình của họ. Chỉ trong một tháng ngắn ngủi Ngô Tú Nguyệt đã gầy đi mười cân, có thể thấy được làm ăn áp lực đến thế nào.

TBC

Mọi người đều nói thập niên chín mươi dễ kinh doanh, nhưng cũng có thua lỗ, ai có thể đảm bảo tất cả đều có thể kiếm ra tiền? Những người có công ăn việc làm ổn định như Lâm Tuệ, nếu như khuyên cô ấy làm ăn, lỡ như thua lỗ, đến lúc đó chẳng phải sẽ oán trách cô sao.

"Tôi chỉ là nóng mắt."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-242.html.]

Trước kia nhà bọn họ đều là công nhân, đi ra ngoài thật sự oai phong lẫm liệt. Nhưng còn bây giờ thì sao? Những người kia buôn bán một ngày đã bằng tiền lương một tháng của bọn họ, thậm chí có ngày còn tương đương với một năm. Cả nhà dành dụm lâu lắm mới đủ tiền mua một căn nhà, nhưng nếu buôn bán được, một tháng là có thể kiếm được một căn nhà. Không nói đâu xa, nói Thư Nhan đi, nếu tiệm bán quần áo thu nhập không cao, sao cô ấy có thể thuê người giúp việc? Nhìn cuộc sống của cô ấy bây giờ, con cũng không cần lo, mỗi ngày đến tiệm một vòng là có tiền, còn không cần bị người ta đè ép, cuộc sống thần tiên cũng chỉ như vậy.

"Thói đời bây giờ trở nên càng ngày càng khiến người ta nhìn không rõ, thật lòng tôi rất sợ, luôn cảm thấy như mình đang thụt lùi." Cuối cùng Lâm Tuệ cũng nói ra những lời dồn nén trong lòng.

Không riêng gì cô ấy, có lẽ rất nhiều công nhân đều có suy nghĩ này.

Người nghỉ việc càng ngày càng nhiều, đây là cái bát sắt* sao? Kinh doanh dễ dàng kiếm lời bằng số tiền cả đời của bọn họ, bọn họ còn là người chủ của đất nước sao?

(*) Chỉ công ăn việc làm ổn định.

Chỉ là thời đại thay đổi quá nhanh, có một số người lập tức thay đổi theo, và cũng có một số người bị tụt lại đằng sau.

Thời đại này chỉ cần có lá gan đủ lớn, nắm lấy thời cơ là có thể trở thành nhóm người giàu lên đầu tiên. Nếu suy nghĩ bảo thủ vẫn bám vào những thứ trước kia, thật ra cũng có thể sống bình thường cả đời, chỉ là lòng người không đủ, sẽ không bao giờ cảm thấy thỏa mãn.

Lâm Tuệ không băn khoăn quá lâu, thật ra vừa rồi bị thu nhập của Ngô Tú Nguyệt kích thích, nếu thật sự bảo cô ấy bỏ công việc để đi buôn bán thì cũng không thực tế. Chưa kể cô ấy sẽ không, mà những người trong nhà cô ấy cũng sẽ không đồng ý. Giống như Trương Hoa Tú, nếu không phải bởi vì nhà máy sắp đóng cửa, ba mẹ cô ấy cũng sẽ không đồng ý để cô ấy bán hết thâm niên. Trong mắt đa số những người bình thường, công việc ổn định vẫn tốt hơn buôn bán.

Về đến nhà, Thư Nhan không nghỉ ngơi bao lâu đã đi học lái xe, gần đây rảnh rỗi, cô chuẩn bị lấy bằng lái xe.

"Có muốn anh dạy em trước không?" Người tới đón cô là Phương Trạch Vũ.

Tối qua anh gọi điện thoại tới, hỏi hôm nay Thư Nhan định làm gì. Nghe nói cô định đi học lái xe, anh xung phong nhận việc đưa cô đến trường dạy lái xe.

Loading...