Cẩn thận tính một khoản, mẹ Đậu Đậu lập tức giao động đậu, làm kinh doanh sẽ thua lỗ, nhưng mua nhà tuyệt đối không thua lỗ, như chị cả của chị ấy, năm ngoái bỏ ra tám vạn mua một căn nhà ở trên thành phố, bây giờ tăng lên hơn chín vạn, tiền lương của nhiều nhân viên cũng không nhiều như vậy.
Nấu cơm sớm, mười giờ bắt đầu ăn, mười giờ rưỡi ăn xong, nghỉ ngơi một chút, mười một giờ hai người bắt đầu về Nam Thành, cũng không biết mẹ Đậu Đậu chuẩn bị từ khi nào, cầm không ít đồ tặng cho Thư Nhan.
"Đều là đặc sản của Hàng Thành, không đáng bao nhiêu tiền, em mang về cho hai đứa nhỏ ăn." Mẹ Đậu Đậu trực tiếp đặt vào cốp xe, Phương Trạch Vũ cũng muốn cản lại, trừng mắt nhìn chị ấy một cái: "Cũng không phải cho em, là cho Nhan Nhan và bọn trẻ."
Đẩy qua đẩy lại khoảng mười phút, bất đắc dĩ, tình cảm không thể từ chối, chỉ có thể nhận lấy.
Trở về Nam Thành, đã là hai giờ chiều, Trương Hoa Tú thấy xe dừng ở cửa, nhanh chóng đi ra lấy hàng, nhìn thấy Phương Trạch Vũ trong khoang lái xe, không nhịn được nhìn một cái.
Cô ấy không ngờ lần này bà chủ ra ngoài lại là đi cùng Phương Trạch Vũ, hơn nữa còn là Phương Trạch Vũ lái xe, điều này có nghĩa là đêm qua hai bọn họ cùng tới Hàng Thành, vẫn biết bọn họ là bạn bè, nhưng đây rõ ràng là đã vượt qua ranh giới bạn bè, Trương Hoa Tú vẫn luôn chậm chạp cũng đã nhận ra vấn đề, nhưng cô ấy không phải người nói nhiều, nhìn thấy thì chôn ở trong lòng, đây là chuyện riêng của bà chủ, cô lợi hại như vậy, chắc chắn sẽ suy xét cẩn thận hơn cô ấy.
Thư Nhan nói Phương Trạch Vũ đưa cô đến cửa tiệm, cũng không có ý định giấu giếm Trương Hoa Tú, quen biết Trương Hoa Tú lâu như vậy, biết cô ấy không phải người lắm miệng, quả nhiên, Trương Hoa Tú chỉ nhìn thoáng qua rồi cũng không nhìn thêm nữa, cũng không hỏi một câu.
Mới thuê thêm hai nhân viên bán hàng, một là cô gái vừa tốt nghiệp trung học, năm nay mới mười tám tuổi, là người cực kỳ hoạt bát sáng sủa, cười rộ lên rất ngọt ngào. Một người khác là người bán hàng đã kết hôn, con vừa cai sữa, nhưng cô ấy lấy lại dáng người khá tốt, chiều cao cũng rất được, cũng là một móc treo quần áo, con người cũng nhẹ nhàng, tương đối biết ăn nói hơn người khác nhưng là người có rất nhiều tâm tư, Thư Nhan vẫn thích người ít tâm tư một chút, tính tình tốt một chút.
Ăn nói vụng về một chút không sao, có thể từ từ tập luyện, nhưng người có quá nhiều tâm tư cũng không thể làm cô ấy trở nên ít đi.
Hai người này thấy Trương Hoa Tú đi ra ngoài, vô cùng biết việc đi ra giúp cô ấy lấy đồ trong xe đồ xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-233.html.]
"Những bộ quần áo này không cần chuyển đến kho hàng, kiểm kê một chút rồi cho lên kệ, hàng bổ sung thêm phải tới sáng ngày mai mới đến, em nói người bên kia đưa thẳng tới đây, đến lúc đó Tú Tú kiểm kê một chút." Dặn dò xong, Thư Nhan cúi đầu nói với Phương Trạch Vũ: "Bên này tôi còn phải bận một lát, anh không cần đưa tôi về nhà."
"Được, có việc gì thì gọi điện thoại cho anh." Khoé miệng Phương Trạch Vũ hơi bằng nhau, Thư Nhan nói anh đưa thẳng đến cửa tiệm, đã là một tín hiệu rất tốt rồi.
Thư Nhan sửa sang lại quần áo xong, đang chuẩn bị rời đi, Trương Hoa Tú nhanh chóng nói: "Bà chủ, chị dâu chị tìm được một cửa hàng ở đường Phủ Tiền, muốn nhờ em xem giúp vị trí đó thế nào?"
Năm ngoái nói muốn mở cửa hàng quần áo ở đường Phủ Tiền, lúc ấy còn cố ý nhờ Trương Hoa Tú đi hỏi, Thư Nhân thật sự dở khóc dở cười, có nhiều cửa hàng quần áo như vậy, huống chi còn cách xa như vậy, có liên quan gì? Nhưng người ta hỏi một chút cũng chứng tỏ để ý tới mối quan hệ giữa hai bọn họ.
Mấy ngày nay Ngô Tú Nguyệt vẫn luôn tìm kiếm cửa hàng ở đường Phủ Tiền, mặt tiền cửa hàng đâu có dễ tìm như vậy, chỗ hài lòng không phải bị người khác thuê rồi, mà là tiền thuê quá đắt, tiền thuê hợp lý cô ấy lại cảm thấy chỗ đó quá xa, vừa muốn khu vực tốt vừa muốn tiện, nào có dễ dàng như vậy.
"Chỗ nào đường Phủ Tiền?"
"Ở chỗ cách bách hóa không xa, vốn dĩ ông chủ có việc muốn chuyển đi, chị dâu chị cảm thấy rất không tệ, muốn thương lượng, cũng không phải là trong lòng không chắc, muốn nhờ em đi xem giúp một chút." Trương Hoa Tú có chút ngượng ngùng nói.
Thư Nhan gật đầu: "Được, một lát nữa em về sẽ đi tìm chị dâu chị."
TBC
Về nhà tắm rửa một chút, ăn chút gì đó, Thư Nhan lập tức đi tìm Ngô Tú Nguyệt, nhìn thấy Thư Nhan tới, Ngô Tú Nguyệt biết cô em chồng đã nói với cô rồi.
"Tôi nghe Tú Tú nói ngày hôm qua chị đi nhập hàng, chắc chắn là cả đêm không ngủ ngon, cũng không vội như vậy đâu, chị về nhà nghỉ ngơi trước đi, khi nào rảnh lại giúp tôi." Đương nhiên trong lòng cô ấy sốt ruột, hận không thể nhờ Thư Nhan xem giúp cô ấy ngay lập tức, nhưng cô ấy cũng không thể không quan tâm tới người khác.