Thư Nhan ngẩng đầu lên nhìn, là một phụ nữ rất xinh đẹp, dáng cũng rất chuẩn, khi đến gần nhìn thì thấy dáng vẻ của cô ấy rất quyến rũ, dáng người rất gợi cảm, nhưng vẻ mặt ngượng ngùng, khí chất lại rất thuần khiết.
Để cô ấy điền vào đơn xin việc trước, Thư Nhan nhìn qua vẫn còn là sinh viên.
"Tôi thấy phía trên cô viết tốt nghiệp đại học, chắc cũng có việc làm rồi mới đúng nhỉ? Tôi có thể hỏi một chút công việc ban đầu của cô là gì không?" Bình thường sinh viên đại học sau khi đi xuống đều là cán bộ, công nhân bị cho thôi việc, nhưng họ không nhất định bị cho thôi việc.
Ánh mắt của người phụ nữ né tránh: "Tôi..." Người phụ nữ cầm sơ yếu lý lịch lên hoảng hốt đứng dậy: "Tôi chỉ đến xem một chút thôi."
Cô ta chạy nhanh ra cửa và đụng phải Phương Trạch Vũ đúng lúc đi vào, mà Phương Trạch Vũ phía này, lúc hai người đụng vào nhau anh không hề nhúc nhích còn người phụ nữ bị anh đụng lại lùi về sau vài bước.
Cô ta nắm chặt sơ yếu lý lịch cúi đầu, cẩn thận nhận lỗi: "Xin lỗi."
Phương Trạch Vũ nhìn người phụ nữ chạy đi khoảnh ngoảnh đầu lại, vẻ mặt mang theo nghi ngờ.
"Anh không sao chứ?" Thư Nhan nhìn thấy Phương Trạch Vũ: "Sao anh..."
Lúc anh ở Nam Thành, rất ít khi liên lạc với Thư Nhan, nhất là ở bên đại học Nam Thành, nếu gặp cũng làm như không biết, đây vẫn là lần đầu tiên anh đến cửa hàng của cô.
"Hai hôm nay ba mẹ của Oánh Oánh sẽ ra ngoài, tôi lo họ đến gây phiền phức." Phương Trạch Vũ nghĩ đến người phụ nữ vừa rồi, hỏi: "Người vừa rồi, đến đây mua quần áo của cô à?"
"Không phải, là đến xin việc, nhưng cũng rất kỳ lạ, tốt nghiệp đại học thì chắc chắn công việc không tệ, không biết tại sao lại chạy đến bên này tìm việc làm nhân viên bán hàng, hơn nữa cô ấy đến từ bên Ninh Thành, tôi chỉ hỏi một câu thì cô ấy đã hoảng hốt bỏ đi rồi." Thư Nhan cảm thấy cô ta có chút kỳ lạ.
"Người Ninh Thành, tốt nghiệp đại học." Phương Trạch Vũ nheo mắt, dường như anh biết là ai rồi.
"Đúng thế, anh biết?"
"Có thể trước đây từng gặp, cũng lâu quá rồi tôi không nhớ rõ lắm." Phương Trạch Vũ khẽ cười nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-225.html.]
"Ngày mai ba mẹ của Oánh Oánh mới ra ngoài, anh không cần đến sớm như vậy, nếu bọn họ thật sự đến ầm ĩ, tôi sẽ gọi điện thoại cho anh." Thư Nhan cảm thấy có lẽ ba mẹ Oánh Oánh không dám đến.
"Chỉ sợ chó cùng rứt giậu, nếu thật sự có chuyện gì thì gọi điện thoại cũng không kịp." Phương Trạch Vũ nhìn lướt qua cửa hàng: "Tôi ở đây không tiện nên ở gần đây, có việc thì lập tức điện thoại cho tôi."
Vốn đã nói bữa trưa sẽ mời anh ăn cơm nhưng Phương Trạch Vũ nói mình có chuyện phải đi trước, nên Thư Nhan cũng không hỏi, vốn hai người bây giờ đã đủ rối loạn rồi.
TBC
Nói thật, bây giờ Thư Nhan có chút mâu thuẫn.
Phương Trạch Vũ rất tốt, thành thục ổn trọng, tính cách tốt, có trách nhiệm, có thể cho cô cảm giác an toàn mà cô chưa từng cảm nhận được, nếu cô gặp được người như thế này trước khi chưa xuyên không thì có thể... sẽ thử tiếp xúc.
Nhưng mà cô bây giờ còn có hai đứa con.
Có con rồi, sẽ có rất nhiều chuyện phải suy nghĩ khi tái hôn. Lần kết hôn đầu tiên chỉ cần hai người thích nhau, hoặc nói phù hợp là được, nhưng tái hôn ngoại trừ những điều này thì điều quan trọng nhất chính là con cái, đứa trẻ có thể chấp nhận hay không? Liệu anh ấy có tốt với đứa trẻ hay không? Sau này họ có cần sinh thêm một đứa con thuộc về họ hay không? Sau khi sinh con của họ, anh ấy có thể bảo đảm rằng sẽ không thiên vị với đứa trẻ không? Bản thân cô liệu có thiên vị không? Đủ các vấn đề, không thể để Thư Nhan tái hôn một cách tự nhiên được.
Thở dài, nói thật, Thư Nhan cũng không thể vì hai đứa trẻ mà cả đời không kết hôn được. Cô là một người phụ nữ bình thường, cho dù là về mặt tâm lý hay sinh lý đều muốn có người bầu bạn, bây giờ cô không trực tiếp từ chối Phương Trạch Vũ cũng chính là vì lý do này.
Thư Nhan cảm thấy mình có chút cặn bã, không thể đảm bảo sẽ ở bên Phương Trạch Vũ nhưng lại không nỡ nói thẳng ra.
Cô cười khổ, cô như thế này có tính là trà xanh hay không?
Phương Trạch Vũ trở về công ty của mình, hỏi Mao Vệ Bình: "Không phải lần trước đã điều tra Doãn Tuyết Cầm kia ư, tôi nhớ hình như cô ta học đại học ở Ninh Thành, cũng làm việc ở bên kia?"
"Đúng thế, làm việc trong ZF ở huyện Dương bên dưới Ninh Thành." Mao Vệ Bình gật đầu.
"Vừa rồi tôi gặp cô ta ở một nơi, là để tìm việc. Bảo người điều tra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Đang làm việc trong ZF, tại sao lại đột nhiên về Nam Thành tìm việc. Kế hoạch của anh sắp phải thu lưới, không hi vọng bởi vì sự xuất hiện của cô ta mà xảy ra bất cứ rủi ro nào.
"Được, tôi lập tức bảo người đi điều tra."