Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 208

Cập nhật lúc: 2025-05-14 22:51:40
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thật vất vả." Phương Trạch Vũ thật sự cảm thấy như vậy.

"Đã thành thói quen rồi, nên không sao." Thư Nhan cười cười, hỏi: "Vừa rồi anh có nhắc đến công ty, anh đi làm công ty sao?"

Hỏi xong, Thư Nhan cảm thấy không hay lắm, tiếng tăm của Phương Trạch Vũ xuất hiện ở nơi đó, công ty tốt nhất định là vào không được, cô hỏi như vậy có phải là chạm vào chỗ đau của anh rồi không?

"Tôi đang làm ở Hoa An, đó là công ty vệ sĩ, cũng xem như không có lãng phí mấy thứ học được." Phương Trạch Vũ há miệng thở dốc, đến bên miệng lại đổi thành: "Vậy con của cô đâu? Hay là tôi gọi bạn mình đưa con đến trường giúp cô."

"Không cần, lúc trước anh cũng biết tôi đã nhờ mẹ của một bạn học nữ đến tìm mình giúp đưa luôn rồi, cuối năm trước không phải tôi đã tìm một bà dì sao, mấy sủi cáo tặng cho anh cũng nhờ dì đó làm, cho nên bây giờ đi ra ngoài tôi cũng không có gì lo lắng nữa." Thư Nhan không ngờ rằng Phương Trạch Vũ lại là vệ sĩ, nhưng anh với vệ sĩ bình thường chắc khác nhau, chẳng lẽ là vệ sĩ tư nhân sao?

"Bảo mẫu đã biết rõ ràng thân phận chưa? Tôi có thể gọi người điều tra một chút." Anh chỉ thấy có rất nhiều bảo mẫu đối xử với trẻ con không tốt, hoặc đều là lừa bán trẻ em.

"Đó là bà con xa của hàng xóm nhà tôi, người phụ nữ này có học ở đại học Nam Thành, cho nên cũng xem như hiểu rõ, nên không cần kiểm tra đâu."

Hai người kể về chút việc nhà, vô thức đã đến Hàng Thành, trước kia Thư Nhan nghĩ Phương Trạch Vũ im lặng ít nói, không thích nói chuyện, không ngờ anh còn nói nhiều như vậy.

"Tôi đi trước đây." Thư Nhan vẫy tay với họ, đóng cửa xe lại đang chuẩn bị đi chỉ thấy Phương Trạch Vũ cũng theo xuống khỏi xe.

"Bây giờ, cô đi đâu?"

"Tôi muốn tìm một khách sạn ngủ một chút, hơn ba giờ sẽ đến đó." Thời tiết bây giờ còn rất lạnh, hơn nữa là vào buổi tối, Thư Nhan mới không ngốc nghếch ngồi ở bên ngoài đợi đâu.

"Tôi đưa cô đi." Bây giờ đã hơn mười một giờ tối, xung quanh chỉ có mấy đèn đường sáng lờ mờ.

TBC

Thư Nhan vừa định từ chối, chỉ thấy Phương Trạch Vũ không nói hai lời thoải mái đi ở trước mặt mình, cô hơi sửng sốt một chút, khóe miệng cũng hơi cong lên yên lặng đi theo phía sau anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-208.html.]

Đàn ông thường lẫn lộn với bệnh ung thư nam* với chủ nghĩa gia trưởng, thật ra có rất ít chủ nghĩa gia trưởng thật sự lấy được lòng phụ nữ, giống như lúc đi trên đường cái, đàn ông sẽ kéo phụ nữ đi bên trong, lúc sinh bệnh còn cường ép dùng quyền thế đút uống thuốc...

(*)Đàn ông thẳng là đàn ông chỉ thích phụ nữ trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Đó là, những người đàn ông dị tính. Bệnh ung thư nam thẳng xuất hiện trên Douban và Weibo vào cuối tháng 6 năm 2014. do cư dân mạng bày tỏ thái độ bất mãn và không hài lòng với nhau bằng cách sống trong thế giới quan, giá trị và thẩm mỹ của riêng mình, và họ hơi nam tính, kiểu philistine...

"Bình thường, cô đều nghỉ ở khách sạn này sao?" Phương Trạch Vũ cẩn thận quan sát ở bên ngoài, người thường nhìn thấy nơi này cao cấp nhất, nhưng trong mắt anh lại không có chốn nào an toàn.

"Đúng thế, tôi với bà chủ ở đây cũng quen nhau luôn rồi. Anh yên tâm đi, tôi ở đây thật sự rất an toàn." Thư Nhan thấy dáng vẻ nhíu mày của anh, cười nói: "Tôi chỉ là người bình thường, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, còn nữa có rất nhiều người đến nhập hàng đến lúc đó có thể cùng đi chung đến chợ rồi."

Phương Trạch Vũ đang tính giúp trả tiền thay Thư Nhan, lại bị Thư Nhan từ chối, chưa nói cô có tiền của mình, nhưng dù không có tiền cũng không thể lấy lợi ích của người ta được.

Bà chủ nhìn dò xét, nhỏ giọng nói với Thư Nhan: "Mới vừa rồi là người trong mộng của em sao?"

"Không phải đâu, đó chỉ là bạn bình thường thôi." Thư Nhan hơi ngây ra một chút, trả lời lại.

"Đừng có lừa người, bạn bình thường làm sao hơn nửa đêm đưa em đến khách sạn được, lúc đi còn lưu luyến không rời." Bà chủ không tin nửa câu.

"Sao anh ấy có thể lưu luyến không rời được chứ, rõ ràng là đi rất phóng khoáng đó." Thư Nhan dở khóc dở cười.

"Thế em không biết rồi, chị mở khách sạn nhiều năm như vậy cũng từng gặp muôn hình vạn trạng con người khác nhau, ánh mắt của chị rất tốt đó. Vừa rồi, cậu ta đi có chút không muốn, không phải người em thích thầm thì người này đang theo đuổi em rồi đấy, vừa nhìn cũng biết trầm ổn đó nhưng trên mặt lại có vết sẹo." Bà chủ tiếc hận, nói.

"Đàn ông có vết sẹo cũng không sao." Huống hồ, Thư Nhan cảm thấy vết sẹo xuất hiện ở trên mặt Phương Trạch Vũ lại mang theo khí phách.

Bà chủ nhìn Thư Nhan cười cười: "Câu này có phải đang bao che không?"

"Không thể nào đâu, em chỉ nói lý luận của mình mà thôi, bà chủ này em đi lên ngủ trước đây, đồng hồ báo thức em dùng xong sẽ trả lại cho chị." Thư Nhan không muốn lại nói chuyện này với bà chủ nữa, nên về phòng.

Loading...