Thư Nhan giật mình nhìn Trương Hoa Tú, lúc cuối năm trước chỉ vừa mới đính hôn, nhanh như vậy đã kết hôn rồi?
Lúc ấy, Trương Hoa Tú không mời cô, đương nhiên cô cũng sẽ không đi, sau đó Ngô Tú Nguyệt lại nói với cô rằng, ngày đính hôn đó, Trần Phi còn mời cả nhà cậu của anh ấy và nhà ba mẹ của họ ăn một ít cơm, cũng không có bạn rượu nên không xuất hiện chuyện gọi người lúc này.
"Mẹ của em nói, tuổi của hai bọn em cũng không nhỏ nữa, kéo dài không có nghĩa gì nên sớm kết hôn sinh con một chút, chứ tuổi lớn khó hồi phục được." Trương Hoa Tú đỏ mặt.
"Dì nói cũng đúng, ba của Trần Phi bên đó nói như thế nào?" Đính hôn không mời ba, chắc kết hôn cũng không thể không mời chứ.
"Trần Phi đã gọi điện thoại về cho ông bà, ba của anh ấy nói mùng mười sẽ đến đây, chuyện khác em cũng không rõ lắm." Trương Hoa Tú chưa nói, ngày đó Trần Phi gọi điện thoại nói chuyện với ba mình có hơi khó chịu, hình như mẹ kế muốn giới thiệu cô gái nhà ngoại cho Trần Phi, sau đó bị Trần Phi nói thẳng một lần, anh ấy còn từ chối mẹ kế tham dự hôn lễ, đại khái ý là không muốn mẹ kế kia cũng không cho ba của anh ấy đến đây, mấy chuyện đó đều thuộc chuyện xấu trong nhà của Trần Phi, hiển nhiên Trương Hoa Tú sẽ không nói ra bên ngoài.
TBC
Thư Nhan cũng không phải dạng hiếu kỳ, có nói thì cô cũng nghe thế thôi, không nói cô cũng không đi hỏi nhiều, ai không có chút bí mật chứ.
"Vậy đến lúc đó, nhất định chị sẽ đến." Lại nói thêm, cô cũng xem như là một nửa bà mai mối của hai người họ, nên rượu này chắc chắn phải đi uống rồi.
Mới vừa khai trương cửa hàng, nên việc làm ăn cũng không tốt như trước, nhưng công việc của họ cũng rất nhiều phải quét dọn sạch sẽ toàn bộ cửa hàng trước, còn phải thu dọn quần áo rồi lấy ra nữa, cầm rất nhiều quần áo lông ra đập một lần sau, đó đi phơi gió.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-205.html.]
Tất cả các quần áo mùa đông đều chỉnh sửa lại phơi lên, toàn bộ mẫu mã gần hết cũng treo hết ra ngoài cửa để bán đi, mấy bộ phối hợp hơi đẹp cũng cầm treo trên tường, lập tức sẽ đến thời trang mùa xuân, mấy thứ này đều phải nhanh chóng làm dọn sạch sẽ hết.
"Toàn bộ đống này đều đặt ở cửa giảm năm mươi phần trăm đi, còn mấy thứ này giảm hai mươi phần trăm, hai đứa treo lên đi, trước ca tan làm buổi tối phải đem đống này xử lý hết, đêm nay chị sẽ đi nhập hàng, ngày mai sẽ treo thời trang mùa xuân." Thư Nhan vừa phối hợp quần áo, vừa chia việc.
Hiện tại, có cô cả ở đây, nên Thư Nhan ra ngoài cũng không cần lo lắng mấy đứa con ở nhà không có ai chăm sóc, cũng có thể đi ra ngoài nhập hàng lúc nào cũng được.
Họ vừa mới thay đổi quần áo gần xong, lại có hai người bước vào. Thư Nhan ngẩng đầu lên đã thấy đều là khách hàng quen cũ, một trong số đó là cô gái có vóc người nhỏ con đưa bài thuốc dân gian cho cô vào năm trước.
"Trời đất! Bà chủ, tàn nhang trên mặt cô hết rồi, có phải bài thuốc dân gian kia hiểu quả không? Tôi đã nói rồi đó, bài thuốc đó rất tốt mà, chị dâu tôi uống xong thì tàn nhan cũng nhạt đi, nhưng hiệu quả của cô thì quá tốt, nhìn sơ cũng không thấy được, làn da cũng trắng nhiều hơn nữa, còn có cô cũng gầy đi nhiều lắm, có cách nào giảm béo à?" Cô gái có vóc dáng nhỏ kia nghĩ mình đã gửi một bài thuốc vô cùng hiệu quả nên rất vui mừng.
Thư Nhan dở khóc dở cười nói: "Không phải, năm trước tôi uống bài thuốc dân gian kia còn bị tiêu chảy đi bệnh viện, sau khi thầy thuốc biết đã đọc qua bài thuốc nói rằng đây là thuốc thanh nhiệt giải độc lọc ruột, nhưng thể chất của tôi hơi lạnh nên uống không thích hợp, hiện tại tàn nhang của tôi mất là do đi bệnh viện dùng laser xóa sạch."
"Cô uống bị tiêu chảy hả?" Cô gái vóc dáng nhỏ hiện lên sự kinh hoàng trên vẻ mặt: "Tôi không biết cô uống sẽ bị như vậy, chị dâu của tôi uống thật sự có hiệu quả rất tốt mà."
"Không sao đâu." Thư Nhan không giận cô gái này, người ta cũng chỉ có lòng tốt, nào ngờ bản thân cô có bệnh cấp tính cần chạy chữa khắp nơi, còn phải gặp bác sĩ xem mới uống, nên cười nói: "Bài thuốc này không có vấn đề gì, tại thể chất của tôi không thích hợp để uống thôi. Nhưng lần sau, cô cũng đừng đem bài thuốc cho người khác, thể chất của mỗi người khác nhau cho nên chị dâu của cô hợp nhưng không chắc là người khác cũng có thể uống được, tôi tiêu chảy thôi còn tốt, lỡ người khác uống vào có chuyện thì cũng không thể nào tìm cô gây phiền được đúng không?
Cô gái gật đầu, bài thuốc này trừ đưa cho Thư Nhan, cô ấy còn đưa nó cho một người đồng nghiệp, người đó uống cũng không có gì, không ngờ Thư Nhan lại phản ứng lớn như vậy, sau này cô ấy vẫn nên không nói với người khác, lỡ như lòng tốt lại trở thành chuyện xấu, có vấn đề gì xảy ra, cô ấy cũng phải chịu trách nhiệm được.