"Sao tôi cũng có phần vậy?" Ông Trương còn cho hai phần khiến Thư Nhan dở khóc dở cười: "Tôi không cần."
"Không phải đồ tốt gì đâu, chỉ là muốn chúc mừng thôi, vậy tổng giám đốc Thư, sang năm chúng ta gặp nhé." Ông Trương vẫn cứ nhét vào cốp xe, trực tiếp đưa Thư Nhan về nhà.
"Sang năm gặp, chúc năm mới anh Trương và chị dâu trước nhé, chúc anh chị một năm mới sức khỏe dồi dào, làm ăn phát đạt." Thư Nhan không từ chối nữa.
Năm nay họ kiếm được rất nhiều tiền, mỗi người chia được 1,15 triệu tệ, Thư Nhan đầu từ 150. 000 tệ, chiếm 20% cổ phần trong nhà máy mới, 1 triệu tệ còn lại đã được chuyển vào thẻ của Thư Nhan.
"Tổng giám đốc Thư sang năm cũng mọi thứ đều ổn nhé." Ông Trương cười ha ha tiễn Thư Nhan đi.
Đến công ty, Hồ Thụy Tuyết đã họp xong, hôm nay ngoại trừ tiền lương và tiền thưởng cuối năm, rất nhiều người đều đang thì thầm thảo luận về tiền thưởng cuối năm, ai nấy đều tràn ngập niềm vui.
"Tổng giám đốc Hồ khi nào nghỉ?"
TBC
"Buổi chiều chúng ta đến khách sạn liên hoan, ăn cơm xong thì nghỉ, mồng tám tết đi làm lại." Trợ lý của Hồ Thụy Tuyết trả lời.
Thư Nhan gật đầu, đi vào văn phòng thì thấy Hồ Thụy Tuyết còn đang thảo luận với giám đốc nhân sự về quy trình của chương trình buổi chiều.
"Còn có chương trình cơ à?" Cuối năm công ty rất bận, Thư Nhan không ngờ còn có thời gian để sắp xếp chương trình.
"Cô đến thật đúng lúc, lát nữa lên sân khấu phát biểu vài câu nhé." Hồ Thụy Tuyết nhìn thấy Thư Nhan, lập tức bảo giám đốc nhân sự sắp xếp cho Nhan Hoan vài phút.
"Tôi đi lên nói cái gì, không phải sáng hôm nay cô đã họp xong rồi sao? Tôi không nói đâu." Thư Nhan từ chối.
"Dù sao cô cũng là một người chủ khác của công ty, trong bữa tiệc cuối năm cũng phải lộ diện chứ." Hồ Thụy Tuyết làm sao có thể dễ dàng buông tha cho cô, nói thế nào cũng bảo cô phải đi lên nói chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-199.html.]
Cuối cùng vẫn bị Hồ Thụy Tuyết đẩy lên nói vài câu, chủ yếu là những thành tựu gì đã đạt được trong năm nay, hy vọng năm tới có thể đạt được những thành tựu gì, sau đó cảm ơn sự cố gắng của tất cả mọi người v... v... Cuối cùng chúc tết sớm với tất cả mọi người.
"Không phải nói rất tốt đấy sao? Còn ra dáng hơn tôi nữa." Hồ Thụy Tuyết giả vờ ngạc nhiên nhìn Thư Nhan.
Thư Nhan trợn mắt nhìn cô ấy, rồi cúi đầu tiếp tục ăn cơm.
Kết thúc bữa ăn liên hoan của công ty, Thư Nhan lại ngựa không dừng vó chạy đến cửa hàng nhỏ của mình.
Mấy ngày gần đây cửa hàng đang tổ chức hoạt động nên kinh doanh rất tốt, doanh thu một ngày có thể hơn mười nghìn tệ, hôm qua và hôm nay rõ ràng kém rất nhiều, chủ yếu là do hầu hết mọi người đều đã bán gần hết và Thư Nhan cũng không thiếu mấy ngày kinh doanh này, nên dứt khoát bảo hai người Trương Hoa Tú dọn dẹp, năm giờ chiều hôm nay đóng cửa đến mồng tám tết đi làm lại.
"Năm nay mọi người đều đã vất vả rồi, lát nữa dọn vệ sinh xong thì về đi nhé, mồng tám tết đi làm đừng đến muộn." Nhân lúc hai người họ quét dọn vệ sinh thì Thư Nhan tính lương cho họ.
Trương Hoa Tú và Oánh Oánh luôn rất cố gắng, chịu khó. Hơn một tháng gần đây cô rất ít đến, nhưng hai người họ cũng không vì thế mà lười biếng, vẫn làm hết sức mình cho nên Thư Nhan cho mỗi người họ một bì lì xì năm trăm tệ.
"Chúc tết mọi người trước, chúc mọi người năm mới vui vẻ, vạn sự như ý."
"Cảm ơn bà chủ, tôi cũng chúc tết bà chủ sớm, chúc bà chủ sức khỏe dồi dào, làm ăn phát đạt." Oánh Oánh nhận lấy tiền lương và tiền thưởng, phấn khởi chúc tết Thư Nhan.
Ngoại trừ tiền thưởng còn có tiền lương của hai người, Thư Nhan viết phiếu lương bỏ vào phong bì cho họ, ngoài ra chính là tiền thưởng, Trương Hoa Tú biểu hiện rất tốt nên Thư Nhan trực tiếp cho một ngàn, còn Oánh Oánh năm trăm.
Dọn dẹp xong, đóng cửa chính, kéo cửa sắt lại, Trương Hoa Tú dán thông báo viết bằng giấy đỏ dán lên cửa, rồi chính thức nghỉ.
"Cô, khi nào con gái cô nghỉ?" Con gái của cô giúp việc ngày mười tám nghỉ, nhưng cô giúp việc mới vừa tìm được việc làm nên chắc chắn không thể đi ngay được, con gái bà ấy dứt khoát tìm một công việc nghỉ đông để ở lại Nam Thành cũng mẹ cô ấy.
"Hai mươi tám nghỉ. Cho nên..." Cô giúp việc vặn tay: "Tôi muốn hai mươi tám trở về ăn tết, nhưng mà đồ tết tôi cũng đã chuẩn bị xong cả rồi, bánh đường, bánh gạo và những thứ như bánh màn thầu, bánh bao tôi đã làm rất nhiều, ngày mai tôi lại gói thêm ít sủi cảo để trong tủ lạnh cấp đông, đến tết cô cũng không cần gói,"
"Được, tôi biết rồi." Cô giúp việc mới đến đi làm mười ngày, chưa có lương nhưng Thư Nhan cũng chuẩn bị cho bà ấy một bì lì xì, bên trong bỏ năm mươi tệ, ngoài ra còn tặng cho cô giúp việc một phần dầu ăn và bánh quy cầm bên chỗ ông Trương: "Bên tôi mồng tám đi làm, bọn trẻ cũng sẽ đi học trong khoảng thời gian đó, cho nên tôi hi vọng cô có thể trở lại sớm."