Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 198

Cập nhật lúc: 2025-05-14 22:51:19
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ai gọi điện thoại cho cháu đấy? Có phải con nhóc c.h.ế.t tiệt Thư Nhan kia không?" Mẹ của nguyên chủ, Lâm Tử Hương muốn lấy điện thoại đi động qua xem.

Thư Kiến Dương giơ tay lên, né tránh bàn tay đang đưa tới của bà ta: "Thím hai, điện thoại di động này của cháu hơn hai mươi ngàn tệ đấy, làm hỏng rồi thì thím đền à?"

Đối với Thư Kiến Dương không sợ gì cả này, Lâm Tử Hương chỉ có thể kìm nén tính khí, nịnh hót nói: "Chẳng phải thím đây sốt ruột sao."

"Đây là một khách hàng của cháu, không phải thím ở bên cạnh nghe thấy rồi sao? Cháu luôn lấy hàng ở chỗ ông ta, bây giờ ông ta thấy cháu buôn bán tốt thì muốn tăng giá với cháu, cũng không nghe ngóng thử xem Thư Kiến Dương cháu là người như thế nào, dám giở trò ở chỗ cháu, lát nữa cháu dẫn một đám đàn em trực tiếp chặt đứt tay chân của ông ta, xem ông ta còn dám hay không." Thư Kiến Dương hung tợn nói.

Lâm Tử Hương và Thư Kiến Bân nuốt nước bọt, Lâm Tử Hương lập tức cười nói: "Thím không có ý nghi ngờ cháu, thím chỉ là lo lắng quá, cháu nói một người phụ nữ như nó dẫn theo hai đứa trẻ, lại mang theo nhiều tiền trên người như vậy, ngộ nhỡ bị lừa gạt thì làm thế nào? Cháu nói xem đứa trẻ này cũng đủ nhẫn tâm, ly hôn không nói với người làm ba mẹ như chúng ta, ly hôn xong thì bỏ đi không chào hỏi, bây giờ người ở đâu cũng không biết, người làm mẹ như thím có thể không lo lắng được sao? Ban ngày thím lo lắng, ban đêm thì khóc, nếu xảy ra chuyện gì không phải giống như lóc thịt thím ư."

Thư Kiến Dương mặc kệ Lâm Tử Hương khóc lóc kể lể như thế nào, vẫn cứ khẳng định mình không có phương thức liên lạc của Thư Nhan.

Không còn cách nào khác, cho dù là Lâm Tử Hương hay Lâm Kiến Bân cũng không dám làm loạn ở chỗ Thư Kiến Dương, cho dù là ba của nguyên chủ cũng không dám.

Thư Nhan ở bên này đợi rất lâu, rốt cuộc đã nhận được điện thoại của Thư Kiến Dương.

"Vừa rồi mẹ và em trai em ở đây." Thư Kiến Dương giải thích.

TBC

"Em đoán được, họ đến tìm anh làm gì? Lại để nghe ngóng tin tức của em à?" Thư Nhan không nhịn được nở nụ cười lạnh lùng, nếu trên người cô không có nhiều tiền như vậy, có lẽ cho dù cô c.h.ế.t đói ở bên ngoài thì bọn họ cũng sẽ không liếc mắt nhìn thêm một lần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-198.html.]

Thư Kiến Dương thở dài: "Bất luận nói thế nào, thì dù sao bà ấy cũng là mẹ em, tết này thật sự không về?"

"Không về. Vốn em còn muốn gửi về cho họ chút tiền, nhưng bây giờ nghĩ lại vẫn là thôi, đợi sau này họ lớn tuổi rồi em lại hiếu thuận với họ cũng thế." Dù sao cô cũng kiên quyết không về.

"Vậy được, em ở bên ngoài phải chăm sóc tốt cho mình, có việc gì thì gọi điện thoại cho anh." Thư Kiến Dương nghĩ đến đức hạnh kia của chú thím hai cũng không khuyên cô nữa.

"Anh yên tâm, em sẽ chăm sóc tốt cho mình, anh cũng phải chăm sóc bản thân thật tốt đấy."

Trên đường trở về, Thư Kiến Bân không cam lòng hỏi Lâm Tử Hương: "Thư Kiến Dương thật sự không có số điện thoại của Thư Nhan?"

"Chắc chắn biết, Diệp Chí Cường nói nếu không phải là Thư Kiến Dương thì bọn nó cũng sẽ không ly hôn, nhiều tiền như thế kia mà, hơn nửa chắc chắn là bị Thư Kiến Dương lấy đi, nếu không nó lấy gì mua nhà mua xe? Bây giờ còn làm ăn lớn như vậy, chắc chắn đều là tiền của em gái con, món hàng phải bù thêm tiền kia, loại chuyện này không biết tìm anh em ruột lại đi tìm đứa anh họ không cùng chi, trở về mẹ không đánh c.h.ế.t nó không được." Chỉ cần Lâm Tử Hương nghĩ đến số tiền đó thì cảm thấy khó chịu.

"Nhưng anh ta không nói thì có tác dụng gì? Tiền bên phía Thư Kiến Dương chắc chắn chúng ta không có cách, nhưng Thư Nhan mang theo nhiều tiền như thế rốt cuộc đã đi đâu? Trung Quốc rộng lớn như thế, nếu nó không về thì chúng ta muốn tìm cũng tìm không được." Thư Kiến Bân cũng khó chịu, nhiều nhà như vậy, nếu ba anh em bọn họ mỗi người một căn và số tiền kia chia ra mỗi người mấy trăm ngàn tệ thì đời này cũng không cần phải làm việc.

"Mẹ không tin nó không trở về, hừ..." Lâm Tử Hương thề son sắt nói.

Thư Nhan không biết hai mẹ con kia đang suy nghĩ những gì, nếu biết cũng chỉ sẽ cười bọn họ ngu ngốc, biết tính tình của bọn họ thì làm sao cô lại có thể tự đưa mình đến cửa, cô điên rồi hay sao.

Gần đến cuối năm, nhà máy bên phía ông Trương và công ty bên phía Hồ Thụy Tuyết đều sẽ nghỉ về nhà ăn tết.

Thư Nhan bình thường không quản nhiều việc, tuy nhiên cuối năm cũng phải đi đến đó, trước tiên là đi đến bên ông Trương, buổi sáng họp. Sau đó phát lương và quà tết cho mọi người. Hai chai dầu, một bao gạo và một thùng bánh quy, rất phong phú trong khi rất nhiều nhà máy hiện nay đều không thể trả nổi tiền lương.

Loading...