Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-05-14 14:46:19
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu Thư Nhan về ăn Tết, cha mẹ cô sẽ giam lỏng cô ở nhà, chắc chắn sẽ không có một ai ra mặt giúp cô, Thư Kiến Dương có thể sẽ giúp cô, nhưng có thể sẽ khó khăn, dù bên ngoài anh có giỏi giang thế nào đi chăng nữa thì trong nhà cũng cũng chỉ là con cháu mà thôi.

Sáng nay khi tỉnh dậy, Thư Nhan nhìn mình trong gương, các vết nám trên mặt gần như không còn, nhưng da vừa bong ra thì trắng bệch, không khá hơn là bao so với trước khi tẩy tàn nhang, nhưng ít nhất cũng tốt hơn nhiều so với trong thời gian nó đóng vảy. Giờ đây, cuối cùng cô cũng có thể ra ngoài mà không cần đeo khẩu trang.

Da vừa bong ra nên vô cùng hồng hào và mềm mại, Thư Nhan không dám rửa mặt mạnh nên chỉ dùng tay xoa nhẹ, sau đó nhúng bông tẩy trang vào một ít toner rồi lau nhẹ, sau đó là tinh chất phục hồi và kem dưỡng do bệnh viện kê đơn. Một lọ nhỏ tinh chất phục hồi chỉ có năm ml mà đã có giá hơn 200 tệ, Thư Nhan rất chịu chi để đầu tư cho da mặt, ngay cả phương phương sử dụng laser cô cũng đã thử, đúng là kết quả không tệ.

Bây giờ chính là thời điểm cần phục hồi làn da nên Thư Nhan rất cẩn thận, chỉ cần có nắng thì cô nhất định phải đội mũ hoặc che ô.

Hôm nay thời tiết lại đẹp một cách hiếm có, Hồ Thụy Tuyết hẹn Thư Nhan đưa bọn nhỏ ra ngoài hóng gió, nhưng vừa nhìn mặt trời bên ngoài, Thư Nhan lại do dự.

"Mặt tôi vẫn chưa thể phơi nắng được, hay chờ đến đầu xuân rồi đi chơi xuân một thể." Thư Nhan nghĩ lúc đó mặt cô chắc là đã khỏi hẳn rồi.

"Tôi có bắt cô phải phơi nắng đâu. Nơi tôi muốn đến là một bãi cỏ rộng ngoài trời, để bọn trẻ chơi ở đó, còn chúng ta ngồi dưới mái che nhìn mấy đứa nhỏ chơi cũng được, cô thử nghĩ lại xem, đã bao lâu rồi cô không ra ngoài hóng gió rồi?"Hồ Thụy Tuyết biết Thư Nhan vừa bận rộn ở nhà vừa ở tiệm, còn cả ở chỗ Lão Trương và chỗ cô, nên cô không có lúc nào được rảnh rỗi.

"Chỉ có hai chúng ta và ba đứa nhỏ thôi sao?"

TBC

Từ khi đến Nam Thành, Thư Nhan thật sự chưa được nghỉ ngơi, ngày nào cũng dậy sớm đưa con đi học, đưa con xong lại đi đến cửa hàng, đến chiều lại vội vàng trở về đón con, rồi nấu cơm tối, ăn cơm xong lại dọn dẹp giặt quần áo, bận bịu đến tận tám, chín giờ mới được đi tắm sau đó đi ngủ cùng con, một ngày cứ như vậy trôi qua.

Những người khác thì còn có ngày cuối tuần, nhưng còn cuối tuần của cô là khoảng thời gian mệt mỏi nhất. Chiều thứ sáu cô đón con về, sau đó tối đó lại đến hàng thành, sáng thứ bảy hôm sau đã phải đi lấy hàng từ bốn giờ sáng đến tận gần bảy giờ. Sau đó cô lại lập tức gọi xe về Nam Thành rồi mở hàng ra, phối đồ với nhau rồi mới treo lên bán. Xong việc cô mới về nhà nấu cơm trưa cho con rồi mới ngủ được một giấc, đến chiều dậy lại dọn dẹp rồi nấu cơm tối, rửa bát giặt đồ, cuộc sống của cô cứ nối tiếp nhau như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-176.html.]

Thư Nhan nhớ lại những ngày trước và cũng thầm phục chính bản thân, sao cô có thể đến đây được vậy? Vẫn may là sức khỏe cô khá tốt, không thì đã sớm bị bệnh rồi.

"Đúng vậy, chỉ có vài người chúng ta thôi. Mấy mẹ con cô có gì không ăn được không? Tôi sẽ nhờ dì chuẩn bị những thứ cần thiết cho chuyến dã ngoại." Hồ Thụy Tuyết nghe Thư Nhan hỏi cô liền trả lời lại ngay.

"Chúng tôi không phải người kén ăn, ăn gì cũng được." Cúp điện thoại, Thư Nhan xách túi đi chợ, cô cũng định tự làm một chút đồ mang đi nữa.

Bây giờ là mùa đông, món nóng sẽ dễ bị nguội, ở nhà đã có hai chiếc hộp giữ nhiệt rồi, nhưng cô vẫn mua thêm hai chiếc, lát nữa tráng qua nước sôi để đựng đồ ăn.

"Mẹ, chúng ta đi dã ngoại với ai vậy?"

"Một người Bạn tốt của mẹ, các con chưa được gặp. Còn có một em gái nhỏ bốn tuổi nữa. Đến lúc đó con sẽ là chị lớn nên phải chăm sóc các em nhỏ đấy, biết không?"

"Con biết rồi, mẹ đang làm gì vậy? Con giúp mẹ." Thanh Thanh xắn tay áo lên muốn giúp.

"Không cần đâu. Mẹ đang làm gà KFC, lần trước không phải hai đứa nói ngon sao?" Ngoài ra, Thư Nhan còn làm một món súp ngọt và sushi, thực ra bây giờ nhưng món này ở Trung Quốc rất hiếm gặp. dụng cụ làm sushi cô mua lúc ăn trưa ở nhà hàng.

Một hộp đầy gà KFC, một hộp sushi được trang trí đẹp mắt, hai hộp còn lại là súp ngọt, sắp xếp xong Thư Nhan đưa hai đứa nhỏ xuống lầu, một lúc sau xe của Hồ Thụy Tuyết đã đến.

"Tôi đã kêu dì chuẩn bị rất nhiều rồi, sao cô còn chuẩn bị thêm làm gì?" Hồ Thụy Tuyết nhìn thấy Thư Nhan cầm đồ trên tay, cô cũng không thích khí mở ra, hộp cô ấy mở là hộp sushi: "Cô còn biết làm món này sao?"

Cô ấy ăn một miếng, sau đó hai mắt Hồ Thụy Tuyết sáng lên: "Ngon lắm, cô làm thế nào vậy? Về dạy tôi nha."

Loading...