Thư Nhan không biết gì về thủ tục của thời đại này, dù sao mấy năm sau nếu muốn đơn phương đổi tên cho con thì cần phải có sự đồng ý của phía bên kia nữa, chưa kể hiện tại cô không liên lạc được với Diệp Chí Cường, mà cứ cho là nếu cô có thể liên lạc thì cô cũng sẽ không liên lạc với anh.
"Chuyện nhỏ, tôi nói một tiếng là được ngay." Giám đốc Vương không chút do dự nói.
Vốn tưởng rằng là chuyện khó, nhưng chỉ cần một câu đã được giải quyết, Thư Nhan thở phào nhẹ nhõm, nói: "Cảm ơn anh, ngày mai tôi sẽ tự mình đi giải quyết hay là?"
"Tôi sẽ đi cùng cô, tôi cũng còn có một số tài liệu liên quan phải giao cho đồn cảnh sát." Không chỉ có Thư Nhan có chuyện cần giải quyết, Giám đốc Vương cũng có rất nhiều việc cần phải đến đó.
Không còn tâm trạng dọn dẹp chút, Thư Nhan đưa hai con về nhà, cô lấy ra một cuốn sổ dưới gối, cuốn sổ này là sổ kế toán của cô. Trong đó cô đã ghi rõ ràng cô kiếm được bao nhiêu và đã tiêu bao nhiêu, nhưng hai trang cuối đều ghi chằng chịt hai cái tên.
Từ khi cô xuyên đến đây rồi quyết định ly hôn với Diệp Chí Cường, lúc rảnh rỗi cô đã nghĩ đến việc đặt tên cho hai đứa nhỏ, Thư Nhan nghĩ mãi, cuối cùng chọn hai cái tên là Thư Cẩn Hi và Thư Cẩn Thần, nghe rất có cảm tình, hơn nữa thân thể này cũng có cùng huyết thống với hai đứa nhỏ, nên từ khi sống chung, Thư Nhan cũng thật sự coi chúng như con ruột của mình.
Là một người mẹ, cô sẽ không bao giờ cho phép sau này con mình phải chịu cảnh như vậy, cô muốn chúng có một tương lai tươi sáng.
"Mẹ, sau này con tên là Thư Cẩn Hi sao?"
"Đúng vậy, không thích tên này sao? Nếu không thích có thể đổi, hoặc con có muốn tự mình chọn không?" Thư Nhan đưa sách cho cô bé.
TBC
"Con thích lắm, vô cùng thích luôn." Diệp Thanh Thanh, không, hiện tại tên là Thư Cẩn Hi, cô bé vô cùng vui vẻ thầm đọc cái tên này trong đầu mấy lần, .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-174.html.]
Còn Thiên Bảo không cảm thấy khác biệt gì nhiều cả, họ Diệp hay họ Thư cũng không có gì khác nhau.
"Sau này, Thanh Thanh và Thiên Bảo sẽ là biệt danh của hai đứa, còn Thư Cẩn Hi và Thư Cẩm Thần sẽ là tên thật, tạm thời cũng không cần phải đổi tên ở trường đâu, các bạn trong lớp hai đứa cũng đã quen gọi vậy rồi mà." Nói đến đây, Thư Nhan có chút khó chịu, lúc đầu chỉ muốn nhập học càng sớm càng tốt, nhưng cô lại quên mất chuyện này.
Hiện tại cô lại đổi cả họ tên cho hai đứa, đặc biệt là họ, chắc chắn các bạn trong lớp cũng sẽ suy nghĩ nhiều hơn, bây giờ tỷ lệ ly hôn không cao như ở tương lại, các gia đình đã có cha mẹ ly hôn sẽ bị kỳ thị, Thư Nhan không muốn hai đứa nhỏ phải chịu đựng những ánh mắt kỳ thị của người khác.
Thiên Bảo thì chắc vẫn ổn, bởi ở nhà trẻ cũng có rất nhiều bé cũng dùng biệt danh, lên tiểu học mới dùng tên thật nên chắc mọi người cũng sẽ không hỏi thêm, còn bên Thanh Thanh thì có hơi khó khăn nếu đổi hoàn toàn sang một cái tên mới.
"Khi làm bài kiểm tra con phải dùng tên thật, mẹ sẽ nói với giáo viên chủ nhiệm của con. Khi có bạn nào hỏi thì con hãy nói Thanh Thanh chỉ là biệt danh thôi nhé."
Ngày hôm sau, Thư Nhan mang tất cả tài liệu đến trung tâm bất động sản, Giám đốc Vương đã đợi cô ở đó trước rồi.
Giám đốc Vương lái xe của công ty đưa Thư Nhan đi, trên đường đi hai người vẫn trò chuyện bình thường, Thư Nhan chợt nhớ đến tin đồn ở phía nam thành phố: "Tôi nghe nói công ty của anh đang có kế hoạch phát triển một khu chung cư mới ở phía nam của thành phố sao?"
"Cô cũng am hiểu các tin tức quá nhỉ. Chúng tôi cũng có kế hoạch như vậy, nhưng đất ở phía nam thành phố vốn được cạnh tranh rất mạnh, chúng tôi cũng không chắc có thể thắng được."
"Anh định xây giống với chung cư bên này sao?" Thư Nhan đang do dự không biết có nên mua một căn nhà khác không.
"Vẫn có một số khác biệt, Cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm. Dù sao thì khu đất cũng chưa lấy được về tay nên vẫn còn quá sớm để nói đến những chuyện này." Giám đốc Vương mỉm cười: "Cô chuẩn bị mua nhà à?"
"Anh cứ hỏi đùa, tôi làm gì có tiền mua nhà." Thư Nhan đang cân nhắc nên mua nhà tư nhân hay nhà thương mại, hiện tại quyền sở hữu của nhiều nhà tư nhân không rõ ràng nên cô không dám mua, hơn nữa mua nhà ngoại thành cũng không dễ, đa số không có giấy chứng nhận nhà đất, rồi phải trực tiếp viết chứng thư, không cần phá dỡ thì không sao, một khi đã phá dỡ phải đối mặt với số tiền lớn như vậy, chủ cũ có thể không d.a.o động sao? Thư Nhan không phải người trong thôn, người địa phương nhất định sẽ giúp người địa phương, nếu thật sự muốn đệ đơn kiện, Thư Nhan không thể chiếm được ưu thế, cho nên cũng không dễ dàng mua nhà rồi phá dỡ ra được.