Khi muốn sửa sang cửa hàng trực tiếp, Thư Nhan đã giới thiệu Trần Phi làm nhà thiết kế.
"Đương nhiên không thành vấn đề, có người đến làm không công tôi cầu còn không được nữa là. Tìm được quản lý cửa hàng rồi sao?" Là cửa hàng trực tiếp của công ty chắc chắn phải có quản lý cửa hàng, cũng không thể để một bà chủ công ty như Thư Nhan đích thân phụ trách được.
"Đã chọn được vài người nhưng tạm thời vẫn chưa quyết định, ngày kia họ đến, đến lúc đó cô cũng đến xem chứ?" Hồ Thụy Tuyết nói xong nhìn Thư Nhan.
"Đến lúc đó hẵng nói."
Công ty đang trong giai đoạn chuẩn bị, nói bận cũng bận, nói không bận cũng không bận. Chí ít Thư Nhan cảm thấy không có việc gì nên dứt khoát đi về cửa hàng của mình.
Kể từ lần trước sau khi nói chuyện với Trương Hoa Tú, cô ấy đã có kế hoạch thay đổi rất nhiều, chẳng hạn như cố gắng tự mình xử lý một số việc nhỏ và một số việc sẽ xin ý kiến Thư Nhan để đi làm, độ hiểu rõ giữa hai bên rất tốt.
Hôm qua có một khách hàng đến trả hàng, Trương Hoa Tú xử lý rất tốt, Thư Nhan cảm thấy Trương Hoa Tú bây giờ có thể còn có thiếu sót nhưng làm quản lý cửa hàng nhỏ này của cô thì không có vấn đề gì.
"Thế nào, có mệt không?"
"Không mệt." Trương Hoa Tú lắc đầu, hỏi: "Bà chủ, cửa hàng đối diện cũng là của chị sao?"
"Không phải của một mình chị mà chị chung vốn với bạn mở, sao thế?" Thư Nhan tò mò nhìn cô ấy.
Trương Hoa Tú do dự một hồi lâu mới nói: "Là thế này, hiệu suất làm việc trong nhà máy của ba mẹ em cũng không tốt tắm, có thể sẽ bị sa thải. Trong nhà chỉ có một mình anh trai em kiếm tiền, áp lực tương đối lớn. Mẹ em đang suy nghĩ có thể để chị dâu em mở một cửa hàng quần áo bên đường Phủ Tiền hay không."
"Rất tốt đấy, đường Phủ Tiền nằm ngay bên cạnh thành phố đại học, chất lượng và kiểu dáng các cửa hàng quần áo bây giờ đều tương đối bình thường, chị cảm thấy có thể mở một cửa hàng từ trung cấp đến cao cấp ở bên đó. Quần áo đẹp và thời trang một chút, việc buôn bán chắc sẽ rất tốt." Thư Nhan cảm thấy mở cửa hàng ở đó dù sao cũng tốt hơn là ở nhà làm nội trợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-172.html.]
"Em cũng nghĩ như vậy, nhưng chị dâu em lo mở cửa hàng sẽ làm ăn thua lỗ cho nên vẫn còn đang do dự. Vốn dĩ chị ấy muốn đến học hỏi chị nhưng chị ấy lại nói mình mở một cửa hàng giống chị nên ngại nói với chị." Trương Hoa Tú nói nửa đùa nửa thật.
"Vậy thì có sao đâu, một người ở đường Phủ Tiền, một người ở đường Thành Nam Tây, cách nhau xa như thế, nếu chị dâu em tự mình mở cửa hàng cũng rất tốt, bây giờ em cũng xem như biết được nhiều thứ, cũng có thể giúp đỡ cô ấy."
"Em không có ý muốn rời đi, em cảm thấy ở bên này rất tốt." Tú Tú vội giải thích.
Thư Nhan sửng sốt: "Chị cũng không nói để em đi, chị chỉ là nói nếu chị dâu em mở cửa hàng thì em có thể đi giúp cô ấy khi em nghỉ, khó khăn lắm chị mới đào tạo ra được một người như em, em không thể đi được nếu không chị sẽ khóc thật đấy." Thư Nhan cũng nửa đùa nửa thật theo.
TBC
Trương Hoa Tú thật sự đã học được rất nhiều thứ từ cô, chẳng hạn như lên kế hoạch cho một sự kiện, phối quần áo, làm tốt hai điều này thì chỉ cần quần áo đẹp và giá cả phải chăng thì chắc hẳn không cần lo lắng về việc bán hàng.
"Em sẽ cố gắng nói với chị ấy về điều này khi em nghỉ ngơi." Trái tim nhỏ bé của Trương Hoa Tú vừa rồi thực sự gần như hở một nhịp, chỉ sợ Thư Nhan nhìn ra chút gì đó.
Sở dĩ cô ấy chột dạ như vậy cũng là vì hôm qua mẹ cô ấy nói với cô ấy về việc mở cửa hàng, nói gì là cô ấy có kinh nghiệm, làm thuê cho người ta còn không bằng tự mình làm chủ các kiểu, lúc đó cô ấy đã từ chối thẳng thừng.
Thư Nhan có ơn với cô ấy, hơn nữa cho đến bây giờ cũng rất chăm sóc cô ấy, cô ấy không thể vừa học xong thì bỏ đi được, không nói gì khác chỉ là lương tâm của mình không cho phép.
Anh em ruột còn chưa tính toán rõ ràng, huống chi là chị dâu cách nhau một tầng, Trương Hoa Tú cảm thấy tốt hơn hết là không nên hợp tác, bình thường lúc nghỉ ngơi giúp đỡ còn khách sáo một chút nhưng nếu thật sự làm chung thì cuối cùng cũng sẽ cãi nhau, người chịu tội vẫn là ba mẹ cô.
Hơn nữa, lương của cô ấy bây giờ thật sự không thấp, mở cửa hàng ở đường Phủ Tiền cũng chưa chắc có thể có mức lương cao như cô.
"Tự em sắp xếp tốt là được, ngoài ra chị còn có việc muốn bàn với em."
Hôm nay một mình Thư Nhan đến gặp Trương Hoa Tú chỉ để nói về việc cô ấy được thăng chức thành cửa hàng trưởng.