Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 156

Cập nhật lúc: 2025-05-14 14:45:06
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tại sao vẫn còn nhiều đồ mùa thu quá vậy?" gần đây Thư Nhan rất bận rộn nên thỉnh thoảng cô mới đến cửa hàng, hơn nữa cũng không vào trong kho, cô không biết trong kho lại còn nhiều hàng tồn như vậy, còn rất nhiều đồ mùa thu chất đống trong góc.

"Cái này tháng trước còn sót lại, treo bên ngoài nhưng vẫn chưa bán được." Trương Hoa Tú nói.

Phí lời, bây giờ là mùa đông nên tất nhiên quần áo mùa thu không thể bán được rồi.

Thư Nhan nhíu mày: "Phải tổ chức hoạt động gì như khuyến mãi đó trước khi chuyển mùa, sao em không nói cho chị biết chứ?"

Thật ra lúc chuyển mùa cũng có một số hoạt động, Thư Nhan tưởng quần áo mùa thu sắp được bán hết rồi, nhưng không ngờ ở đây lại còn nhiều như vậy.

Trương Hoa Tú ngạc nhiên, sau đó nói: "Em nghĩ số quần áo này có thể bán từ từ, nếu không bán hết thì có thể để năm sau, còn nếu cứ mở ra một vài hoạt động thì sẽ bị lỗ nhiều."

Thư Nhan bỏ quần áo xuống, đứng dậy nhìn chằm chằm vào Trương Hoa Tú, thấy cô ấy cúi đầu xuống, cô bình tĩnh nói: "Cái gì mà em nghĩ? Gần đây chị rất bận rộn, cho nên mới giao lại rất nhiều việc ở cửa hàng cho em. Nhưng em phải biết rõ ràng một điều, em chỉ là nhân viên ở cửa hàng này, không phải bà chủ, có việc gì thì em phải hỏi chị ngay, không thể tự mình quyết định được."

Thư Nhan tự ngẫm lại, có phải cô đã cho Trương Hoa Tú quá nhiều quyền rồi không.

Hai mắt Trương Hoa Tú đỏ lên: "Không, không, em biết rõ mình có thân phận gì. Em thật sự không nghĩ nhiều như vậy, em chỉ muốn giải quyết chuyện này để kiếm được nhiều tiền hơn, em. . em... em xin lỗi! Sẽ không có lần sau đâu ạ."

Có thể do dạo này mọi việc quá suôn sẻ, cuối cùng cô ấy cũng tìm được nhà, hơn nữa đối tượng của cô cũng không tệ, bà chủ lại coi trọng cô, giao cửa hàng cho cô quản lý khi cô ấy có việc ra ngoài nên đã khiến cô ấy phạm phải sai lầm lớn như vậy.

TBC

"Tú Tú, chị có thể nói rõ ràng với em, chị rất muốn đào tạo cô trở thành quản lý cửa hàng, nhưng em có biết tại sao chị lại do dự không? Làm quản lý cửa hàng khác với nhân viên. Trước hết là vấn đề chiến lược, em không thể trơ mắt nhìn vì chút lợi ích nhỏ xíu này được, nếu như em không thể có cái nhìn lâu dài thì cả đời này em cũng chỉ có thể làm nhân viên bán hàng thôi." Nhìn thấy Trương Hoa sắp khóc, Thư Nhan thở dài: "Có thể chị đã nói quá nặng lời, nhưng em hãy suy nghĩ kỹ đi, chị chỉ hy vọng em có thể ngày càng giỏi giang hơn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-156.html.]

Lúc đi ra Thư Nhan cũng đóng cửa phòng lại, cô không muốn để Oánh Oánh biết cô đang phê bình Trương Hoa Tú, như vậy là đang giữ mặt mũi cho cô ấy.

Sau khoảng 10 phút, Trương Hoa Tú điều chỉnh lại cảm xúc và đi ra ngoài: "Bà chủ, vậy ... số đồ đó thì phải làm sao?"

"Em với Tú Tú phân loại rồi kiểm tra kỹ lại đi. Không phải một thời gian nữa là sang đến mùa xuân rồi sao? Em thử phối với đồ du xuân xem có bán được không. Nếu không thì để cuối năm khuyến mãi bán nốt." Đến tết cũng phải mở ra một đợt khuyến mãi lớn, đến lúc đó những bộ đồ này sẽ có thể bán được.

Kiểm tra lại tất cả những bộ đồ mùa thu, sắp xếp gọn gàng rồi để ở một nơi, viết giấy đỏ dán lên để không quên.

Đón con, chuẩn bị cơm nước, như thường lệ mang theo hộp cơm đến cạnh bồn hoa nhỏ, nhưng hôm ngoài cơm và hoa quả, Thư Nhan còn dán lên đó một tờ giấy nhỏ, mời Phương Trạch Vũ ngày mai cùng nhau ăn cơm trưa.

Nhìn thấy tờ giấy, Phương Trạch Vũ có hơi ngạc nhiên, sau đó cẩn thận gấp lại cất vào trong túi quần.

"Hôm nay ăn gì vậy?" Bà cụ tò mò nhìn hộp cơm trong tay Phương Trạch Vũ: "Ồ, là vịt hầm rượu sao? Cà tím om, thịt heo kho, trứng xào cà chua, còn có cả măng tây muối chua, cô bé ấy là người ở tỉnh Xuyên sao?"Đứa nhỏ này giữ kín quá, một chữ cũng không chịu nói cho bà biết.

"Không phải, bà à, chúng cháu thật sự chỉ là bạn bè thôi." Phương Trạch Vũ không nhịn được cười cười, người ta cũng đã có hai đứa con lớn như vậy rồi nên chắc là đã có chồng.

"Được rồi, được rồi, tôi không hỏi nữa, tôi đi ngủ." Vẫn nói dối bà chỉ là bạn, bạn mà ngày nào cũng nấu cho anh nhiều món khác nhau sao? Hôm thì cả một con cá to và thịt, bà sống tới từng này tuổi rồi nhưng vẫn chưa thấy bạn nào như vậy cả? Vẫn còn muốn lừa bà sao.

Phương Trạch Vũ đoán rằng chắc là Thư Nhan muốn hỏi anh chuyện buôn người.

Thật ra cũng đã có kết quả rồi, ngày hôm qua bạn anh đã gọi cho anh nói rằng bọn họ đã bắt được đồng bọn của bọn buôn người, cũng đã cứu được mấy đưa trẻ và phụ nữ bị bắt có.

Không biết vì sao sáng nay lúc anh đến nhà tìm Thư Nhan, anh cũng không nói rõ chuyện này ra, lúc đó anh cũng đã viện ra lý do để không xuất hiện bên cạnh Thư Nhan nữa, nếu không như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến thanh danh của cô.

Loading...