"Đó chỉ là suy nghĩ như vậy thôi, cô cũng đã nói mà làm người phải có ánh mắt nhìn dài lâu, dám nghĩ dám làm, tôi như vậy đã đủ dám nghĩ chưa? Tạm thời chúng tôi vẫn đang chủ yếu tập trung vào quần áo mùa thu, về mặt tuyên truyền nếu như tôi có đủ tài chính thì tôi đã kiến nghị muốn được tiến hành đăng quảng cáo oanh tạc trên khắp báo chí và cả TV nữa. Chỉ trong vòng một tháng, thương hiệu của chúng tôi chắc hẳn có thể sẽ trở thành thương hiệu nổi tiếng khắp cả nước. Về mặt chất lượng và kiểu dáng đều theo kịp xu thế, chúng tôi có thể sẽ nối gót đứng vững bên trong thị trường quần áo, tiếp theo còn có thể thuận lợi tiến đến các lĩnh vực khác." Về mặt quảng cáo Thư Nhan chưa từng đi tìm hiểu thử vì chỉ nghĩ tới đã thấy không rẻ rồi.
"Về mặt quảng cáo cô có ý kiến gì không?" Hồ Thuỵ Tuyết chưa bao giờ lo lắng về vấn đề tài chính.
Nói đến quảng cáo Thư Nhan lại nhớ tới ở thế giới của mình có một thương hiệu nội y tên là Pretty Beauty. Đây thực sự là một quảng cáo tẩy não, cô cũng không biết có nhiều người mua hàng hay không nhưng dù sao cũng có rất nhiều người biết đến. Hơn nữa bọn họ còn có một chỗ rất thông minh chính là không lựa chọn những giai đoạn hoàng kim đắt đỏ mà sẽ lựa chọn những thời gian nhàn rỗi để bán với giá cả ưu đãi, quảng cáo và có quy mô lớn thật sự rất dễ dàng khiến người ta nhớ kỹ.
"Tôi có một ý tưởng này nhưng mà không thể nói rõ ra trong một chốc một lát được, chờ tôi về nhà sẽ chuyển nó thành nội dung văn bản rồi giao cho cô." Ngoại trừ phương án kia thì Thư Nhan còn nghĩ đến một quảng cáo tẩy não cùng loại, chờ cô trở về sẽ cân nhắc thật kỹ.
"Được, vậy tôi đi tìm người đăng ký công ty trước, ngoài ra tôi còn muốn tìm một mặt bằng để mở cửa hàng kinh doanh trực tiếp coi như là phòng triển khai, có người nhập hàng là có thể đưa đến bên đó xem." Trước đây Hồ Thuỵ Tuyết còn chưa từng kinh doanh buôn bán bao giờ, cô ấy thật sự rất muốn làm nên đầu óc thật sự rất sống động.
"Tôi vẫn còn có một mặt bằng cửa hàng chưa cho thuê nên có thể sử dụng nó làm cửa hàng kinh doanh trực tiếp." Thư Nhan suy nghĩ một chút rồi nói.
"Cô còn mua cả mặt bằng nữa sao? Giấu kỹ thật đấy, được rồi vậy lát nữa trở về tôi dẫn người đi xem lấy danh nghĩa công ty cho thuê." Có một số việc vẫn nên phân rõ thì sẽ tốt hơn.
Về điểm này Thư Nhan cũng có ý nghĩ giống như vậy cho nên lúc Hồ Thuỵ "Tuyết nói muốn thuê cô cũng chưa nói cái gì cả.
"Vừa lúc đụng phải có người bán nên mới mua thôi, chấp niệm của người Trung Quốc về đất đai đã ăn sâu vào trong xương cốt rồi mà. Thật ra đến chính cả người nông thôn cũng có tư tưởng như thế, họ cảm thấy mua bất động sản sẽ càng yên tâm hơn." Thư Nhan tự giễu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-153.html.]
Vẫn là vận mệnh không đủ lớn đi, trước kia cô đã từng đọc rất nhiều tiểu thuyết, những người đàn ông sau khi trọng sinh hoặc xuyên qua chưa bao giờ sẽ lấy tiền để mua phòng ở mà họ sẽ không ngừng mở rộng kinh doanh.
Đương nhiên Thư Nhan cũng hy vọng chuyện kinh doanh của mình cũng có thể lớn được như bọn họ, thế nhưng cô rất rõ ràng mình được mấy cân mấy lạng. Vì thế nên cô vẫn thành thật mua phòng mua mặt bằng rồi chờ bảo hiểm tăng giá trị.
TBC
Huống chi cô còn có hai đứa nhỏ nên khó trách ý tưởng lại càng bảo thủ. Lần này nếu như không phải điều kiện hợp tác của Hồ Thuỵ Tuyết quá tốt thì Thư Nhan cũng không dám bước một bước tới như vậy.
"Tôi cũng đâu giống như cô, tài đại khí thô (*). Đúng rồi, vốn đầu tư ban đầu của công ty là bao nhiêu? Tôi cũng đã nói rồi đấy trong tay tôi không có nhiều tiền lắm đâu, nếu như quá nhiều có khả năng tôi thật sự sẽ phải mượn của cô mất." Thư Nhan nói nửa nghiêm túc nửa giỡn.
(*) 财大气粗 (Tài đại khí thô): Giàu sang quyền quý
Hồ Thuỵ Tuyết xua tay: "Về vấn đề tài chính cô không cần phải lo, chờ tôi đi đăng ký công ty trước lại nói tiếp."
"À đúng rồi cái thương hiệu Nhan Ny này đã được tôi đăng ký rồi, cô cũng không cần phải đăng ký nữa." Hơn nữa không chỉ đơn giản là chuyện trang phục mà còn bao gồm cả trang sức, đồ trang điểm, dù sao bất kỳ thứ nào Thư Nhan nghĩ đến đều được đăng ký hết.
"Có thể thấy được vốn dĩ cô đã rất có dã tâm." Hồ Thuỵ Tuyết cũng không cảm thấy Thư Nhan quá tham vọng, chỉ là do ánh mắt nhìn của người ta dài lâu thôi, làm việc còn làm đến nơi đến chốn. Hiện tại cửa hàng trang phục là thứ chứng minh tốt nhất.
Cô nhất định phải tự mình đầu tư một khoản tiền nếu không khi hợp tác tiền thật sự không đủ vậy cũng chỉ có thể để Hồ Thuỵ Tuyết bỏ tiền ra mua.