Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-05-14 14:44:29
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi lấy hàng xong, Thư Nhan mang theo quần áo mẫu đi tìm vài cửa hàng bán sỉ tương đối thân quen. Cửa hàng cô thường nhập hàng cũng có nhà máy sản xuất riêng cho nên Thư Nhan đã tránh riêng bọn họ ra.

Người ta đã có nhà máy của chính mình rồi nếu như nhìn thấy được quần áo mẫu của mình thì chắc chắn sẽ trực tiếp sao chép theo kiểu dáng giống.

Cho nên ngay từ đầu Thư Nhan định tính toán không đến cửa hàng của cô ta để phân phối hàng.

Ngoài ra mấy chủ cửa hàng khác chỉ đơn thuần bán hàng với giá sỉ cho nên Thư Nhan tính sẽ phân phối hàng hoá trong tiệm của bọn họ.

"Tự nhà máy của cô làm sao?" Một bà chủ tương đối hợp ý với Thư Nhan cực kỳ kinh ngạc hỏi.

"Không phải, đấy là nhà máy của bạn tôi, tôi chỉ giúp đỡ đẩy mạnh tiêu thụ một chút thôi. Dù sao cũng không cần chị phải tiêu tiền nhập hàng mà chị chỉ cần đặt hàng mẫu ở đây, đợi đến khi có người nào để ý thì chị trực tiếp gọi điện đến trong xưởng là bên kia sẽ lập tức giao hàng cho chị, thậm chí có thể trực tiếp giao thẳng hàng cho khách luôn cũng được. Chị chẳng cần phải làm cái gì cả mà vẫn có thể kiếm được một số tiền." Sau khi Thư Nhan nói vậy xong là bà chủ lập tức đồng ý ngay.

TBC

Cũng không cần phải tiêu tiền, cứ để nguyên như vậy dù sao cũng chẳng chiếm bao nhiêu diện tích.

"Trông rất có tính thị trường đấy, giá xuất xưởng là bao nhiêu? Giá bán sỉ và giá bán lẻ là bao nhiêu?" Bà chủ hỏi thẳng.

Số tiền tính bao gồm tiền nhân công và nguyên vật liệu, tiền thuê xưởng, điện nước được tính với giá khoảng bảy tệ. Thư Nhan đã bàn bạc qua với ông Trương rồi nên quyết định tính giá xuất xưởng là mười ba tệ, nếu như lấy nhiều thì có thể giảm bớt một chút thấp nhất là mười hai tệ.

Về giá bán sỉ thì bọn họ quyết định lấy với giá mười tám tệ còn giá bán lẻ là ba mươi lăm tệ. Tuy quyết định như vậy nhưng giá cụ thể bán sỉ và bán lẻ thì bọn họ cũng không có khả năng để mắt mãi được.

"Giá xuất xưởng này có hơi cao đấy." Bà chủ do dự nói.

"Chị cứ xem chất lượng trước đi, chúng tôi đi theo con đường từ trung cấp đến cao cấp nên cũng không phải là loại được bày bán ở ven đường đâu. Không phải chị cũng bán hàng loại từ trung cấp đến cao cấp sao, mấy thứ hàng cấp thấp liệu chị có nhìn trúng không? Hơn nữa những thứ này cũng đâu phải lập tức muốn tiền của chị ngay." Thư Nhan mỉm cười nói.

"Được rồi, mỗi kiểu lấy cho tôi năm bộ." Bà chủ làm bộ như miễn cưỡng nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-140.html.]

Quả thật là không có năm bộ, một mình Thư Nhan không thể tự mình mang theo nhiều quần áo đa dạng như vậy được. Trước tiên cô để lại mỗi màu một bộ cho chị ấy trước rồi sau đó mới trở về gọi điện nhờ ông Trương giao hàng rồi lại lấy cho cô thêm một ít.

Cô đã dùng những lời nói tương tự để đi đến những nhà bán sỉ từ trung đến cao cấp để phân phối hàng hoá. Sau khi nhập được một ít hàng thì cũng đã đến giữa trưa, Thư Nhan đi đến phía sau chợ thì nhìn thấy rất nhiều những cửa hàng bán rong như mì, cơm, bánh nướng, màn thầu, bánh bao cái gì cũng đều có hết.

Người Trung Quốc luôn rất thông minh, quốc gia vừa mở cửa là bọn họ đã có thể tìm được con đường để làm giàu rồi.

Đã rất lâu rồi chưa được ăn quán ven đường nên Thư Nhan chọn một nhà tương đối sạch sẽ để ngồi xuống.

Cô gọi một bát mì, hương vị cũng khá ngon, sau đó cô lại tìm một chỗ dựa để chợp mắt một lúc.

Buổi chiều cô lại đi dạo một vòng ghé qua các tiệm đã phân phối hàng hoá, chỉ có hai nhà là bán được vài món, kết quả cũng không đặc biệt lý tưởng cho lắm.

Thư Nhan quyết định ở lại Hàng Thành một đêm, chờ tới ngày mai lại nhìn xem tình hình bên này một chút rồi mới trở về.

Khách sạn có điện thoại công cộng, Thư Nhan gọi điện thoại đến văn phòng của Lâm Tuệ nhờ cô ấy hỗ trợ nói với Ngô Tú Nguyệt một tiếng buổi tối hôm nay mấy đứa nhỏ sẽ ăn cơm ở nhà bọn họ.

Trên người Thanh Thanh có chìa khoá, cơm nước xong xuôi có thể về nhà tự mình tắm rửa rồi đi ngủ.

Cô lại gọi tiếp một cuộc điện thoại đến cho Trương Hoa Tú nói cho cô ấy biết hôm nay cô không quay về, những thứ trong tiệm nhờ cô ấy trông coi.

Lúc trước cô đi tới Hàng Thành đều vội vội vàng vàng nên hôm nay hiếm có được thời gian, Thư Nhan dự định sẽ đi dạo một vòng.

Trong thế giới ban đầu, Thư Nhan đã từng đi đến Hàng Thành du lịch rất nhiều lần chủ yếu là do Nam Thành cách Hàng Thành khá gần. Cứ đến cuối tuần hoặc là vào ngày nghỉ thì cô luôn lựa chọn đi đến những nơi du lịch gần đó và Hàng Thành luôn là sự lựa chọn ưu tiên hàng đầu.

Vào những năm 1990. Hàng Thành vẫn còn chưa có những toà nhà cao ốc, rất nhiều nơi vẫn còn giữ lại hương vị của vùng sông nước Giang Nam.

Loading...