Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 138

Cập nhật lúc: 2025-05-12 22:57:57
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thư Nhan nói đến chuyện hợp tác làm ông ấy thật sự bị động lòng, thế chấp phòng ở chính là biện pháp cuối cùng. Nếu như không đến nỗi vạn bất đắc dĩ thì ông ấy tuyệt đối sẽ không thế chấp phòng ở vì đó vốn dĩ là nơi an cư lạc nghiệp của ông ấy.

Nếu như phòng ở cũng bị thua lỗ thì vợ con sẽ không có nơi nào để ở, tự ông ấy phiêu bạt thì sẽ chẳng có vấn đề gì nhưng ông ấy không thể để cho vợ con đi theo mình không có chỗ ở cố định được.

Nếu như cùng Thư Nhan hợp tác thì giai đoạn này sẽ để cô ứng trước toàn bộ số tiền cần thiết, ông ấy cũng không cần phải thế chấp phòng ở lại còn có thể chia sẻ được nguy hiểm. Ông Trương không nghĩ ra được lý do nào để mà từ chối cả.

Việc ông Trương đồng ý đã nằm trong dự kiến của Thư Nhan, trưa ngày hôm sau hai người cùng nhau đi ăn cơm rồi ký kết thoả thuận hợp tác. Buổi chiều đi ngay tới chợ để chọn vải và một số nguyên liệu.

Vốn dĩ Thư Nhan sẽ làm màu đỏ và màu đen, người Trung Quốc thật sự rất thích màu đỏ nên cô sẽ mua màu sắc này nhiều nhất. Sau đó cô lại chọn thêm cả màu đen và màu xám cho nam giới vì bán cái này cũng khá chạy.

Hiện tại lấy về dùng để bán sỉ nên mấy màu sắc này sẽ hơi thiếu một chút, đồ của nữ giới chẳng những sẽ thêm một số màu hồng nhạt, màu xanh lá mà còn có cả màu tím, đồ của nam giới thì sẽ bỏ thêm mau xanh lam, các màu sắc khác cũng làm thêm một ít chỉ dùng để làm hàng mẫu, các màu kể trên sẽ được sản xuất hàng loạt.

Mỗi một màu sắc sẽ có bốn size, mỗi màu hai trăm bộ thì sẽ là sáu nghìn bốn trăm bộ, nếu tính thêm cả các màu hàng mẫu khác thì có khoảng sáu nghìn năm trăm bộ, riêng phí nguyên liệu cũng đã tốn phải ba mười đến bốn mươi nghìn tệ rồi, toàn bộ số tiền này đều được Thư Nhan chi ra.

"Có thể sẽ quá nhiều không?" Ông Trương thấy Thư Nhan trả tiền không nháy mắt nên có hơi do dự.

"Không sao đâu, cùng lắm thì để trong tiệm tôi hoạt động là được, cũng có thể hạ giá." Đây cũng là thứ mà Thư Hoan rất tự tin vì đồ nội y sẽ không quá lỗi thời, đến lúc đó vào khoảng cuối năm và đầu năm sẽ có hai hoạt động được đưa ra: "Ông còn số điện thoại của những khách hàng trước kia không? Cứ gọi điện qua hỏi một chút xem bọn họ có ý định gì hay không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-138.html.]

"Cũng chỉ có một vài khách lẻ tẻ chắc hẳn cũng không lấy được bao nhiêu hàng hoá." Ông Trương có chút ngượng ngùng, ông ấy đã từng làm ra những thứ cực kỳ nổi tiếng nhưng chỉ đáng tiếc đã bị đào thải ra khỏi thị trường chỉ trong nháy mắt. Hai năm sau đó ông ấy cũng không tiếp tục làm, rất nhiều khách hàng đã từng lấy quần áo của ông đều đi tới nhà khác.

"Vẫn phải có một chút tình nghĩa hương hoa lúc xưa chứ, những thứ này đều là tài nguyên hết nên trở về ông lại thử liên hệ với bọn họ trước một chút xem." Thư Nhan đột nhiên nghĩ đến trong xưởng ông Trương không có nhân viên nghiệp vụ: "Vậy người chạy tiêu thụ là ai?"

TBC

"Là bà xà nhà tôi, lúc trước bà ấy là công nhân trong nhà máy dệt nên có thể tự mình làm được quần áo. Bà ấy cũng quen được không ít người, vốn dĩ những vị khách ban đầu đều là bà ấy kéo về." Ông Trương nói tới bà xã là đáy mắt lại hiện lên vẻ kiêu ngạo.

Nhìn không ra được ông ấy lại yêu bà xã như vậy, khoé miệng Thư Nhan hơi hơi nhếch lên: "Vậy có thể tiếp tục mời bà xã của ông chạy tới cửa hàng được không? Đương nhiên tiền lương sẽ được tính riêng."

"Nhà máy nhà mình mà nói đến chuyện tiền lương cái gì." Ông Trương xua tay: "Không thành vấn đề đâu, con trai tôi đang học cấp hai nên thật ra ở nhà bà ấy cũng không có việc gì làm cả, có thể trở về đi làm được."

"Hiện tại ông đang hợp tác với tôi nên về mặt tiền bạc vẫn nên phân rõ một chút thì tương đối tốt hơn. Trước tiểu nhân sau quân tử, chúng ta đừng vì mấy đồng tiền mà làm xấu mặt nhau." Thư Nhan cảm thấy mấy thứ này cần phải nên nói ra cho rõ ràng: "Như vậy đi, một tháng sẽ tạm tính lương cho chị dâu là một trăm, 5% hoa hồng cho đơn hàng đầu tiên, 2% cho đơn hàng tiếp theo. Chỉ cần chị ấy bắt được những đơn hàng tiếp theo cho cửa hàng thì toàn bộ những đơn hàng tiếp theo đều sẽ được trích phần trăm, ông thấy thế nào?"

Quá đủ khí phách, chẳng trách công việc buôn bán của cô lại thuận lợi như vậy. Ông Trương cảm thấy hợp tác với Thư Nhan thật sự sẽ rất vui vẻ.

"Hơn nữa, lần sau đi tới Hàng Thành nhập hàng tôi sẽ đẩy mạnh tiêu thụ cùng với bên bán sỉ bên kia một chút. Nếu như có thể đưa những nội y của chúng ta tới chỗ bọn họ bán thì đơn hàng nhất định sẽ đi rất nhanh."

Ông Trương có hơi do dự: "Cứ nói thẳng với người bán sỉ như vậy thì liệu có thể bọn họ sẽ sao chép hình thức của chúng ta không?"

Loading...