Nếu như thực sự muốn sống ở Nam Thành và sẵn sàng mua một ngôi nhà ở Nam Thành, là người ở đâu cũng không quan trọng nữa, vấn đề chỉ sợ anh là kẻ lừa gạt, căn bản không mua nổi căn nhà ở Nam Thành thôi.
"Tin tức này quá đột ngột, con phải cho mẹ con thời gian suy nghĩ." bố Trương lý trí hơn so với mẹ Trương.
"Đúng, đúng, mẹ phải suy nghĩ một chút."
Hai vợ chồng già có làm thế nào cũng không ngủ yên được, mẹ Trương lăn qua lăn lại, chợt ngồi dậy: "Không được, chúng ta phải đi tìm hiểu tin tức một chút."
"Không phải con gái đã nói rõ rồi sao? Người tỉnh Xuyên, hai mươi chín tuổi, chiều cao số tuổi đều phù hợp, còn sẵn lòng mua nhà ở gần chúng ta, tuy nói không có cha mẹ chồng, nhưng không phải còn có chúng ta ở bên cạnh chăm sóc, không có mẹ chồng con gái đỡ phải chịu uất ức, không phải rất tốt à?" Ba Trương vừa mới buồn ngủ thì tỉnh hẳn.
"Cũng là vì quá tốt. Cậu ta nói mình có thể mua nhà ở thủ đô Nam Thành là có thể mua được nhà ở thủ đô Nam Thành hả? Hiện tại giá bên đó bốn ngàn ba trăm một mét vuông, cho dù cậu ta mua một căn nhà nhỏ cũng phải hơn hai trăm ngàn, lỡ như cậu ta mượn đâu ở bên ngoài, vậy con gái chúng ta trả nợ cùng cậu ta rồi." Mẹ Trương càng nghĩ càng cảm thấy chuyện có thể như vậy lắm, không có ba mẹ giúp đỡ, một người đi làm công ăn lương lấy đâu ra hơn hai trăm ngàn.
"Cậu ta thật sự có thể mượn được nhiều tiền như vậy để mua nhà thì đó cũng là bản lĩnh của cậu ta. Con gái trả nợ cùng với cậu ta thì có làm sao đâu? Bà xem Tiểu Mỹ nhà bên đi, không có nhà cũng gả đi, hiện tại hai vợ chồng tự mình mua nhà, cùng nhau cố gắng. Bà quan tâm không sai, điều quan trọng nhất bây giờ là cẩn thận quan sát nhân phẩm của cậu trai đó, nếu nhân phẩm không tốt, có nhiều nhà hơn cũng vô dụng đúng không?" Ba Trương ngồi dậy theo.
"Tôi bị Tú Tú làm cho mơ hồi rồi. Vậy đi, ngày mai chúng ta đưa Hàm Hàm đến trường học, nhìn thấy bà chủ của Tú Tú thì tìm cô ấy thăm hỏi tin tức thử xem."
"Chuyện này bà đi là được rồi, tôi đi theo làm gì?" Ba Trương không đồng ý.
Hừ hừ một tiếng, mẹ Trương nói: "Tôi đi tôi đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-135.html.]
Việc lớn cả đời của con gái luôn là nỗi lo lắng của bọn họ, tuổi của Trương Hoa Tú càng lớn bọn họ càng vội, nhưng đây không phải là vấn đề nóng vội là có thể giải quyết được, Tú Tú đột nhiên nói có đối tượng, bọn họ lại không nhịn được mà lo lắng, chỉ sợ đối phương là kẻ lừa đảo, lại sợ cậu ta kết hôn xong sẽ đối xử không tốt với con gái mình, tóm lại người làm cha mẹ, lo lắng thế nào cũng không đủ.
Năm giờ sáng, mẹ Trương đi ra đi vào không biết là đang bận cái gì, nói với Ngô Tú Nguyệt hôm nay bà đưa đứa nhỏ đi, Ngô Tú Nguyệt cũng tò mò, quyết định cùng đi hỏi Như Nhan.
"Cũng được, con thân quen với Thư Nhan, có chuyện cũng dễ nói." Mẹ Trương suy nghĩ, đồng ý.
TBC
Thấy mẹ Trương, Thư Nhan cũng không kinh ngạc, làm mẹ biết con gái có người yêu, không hỏi thăm mới là chuyện lạ.
Thư Nhan có gì nói nấy, chuyện cô biết được đều nói với bọn họ, tốt xấu tự bọn họ quyết lấy.
"Theo như con nói cậu ta thật sự có thể mua được nhà ở thủ đô Nam Thành?" Mẹ Trương vẫn luôn nhớ kỹ chuyện này.
"Lần trước cậu ta nói với con có thể mua được sáu mươi mét vuông, nếu muốn mua nhà lớn thì sẽ mượn một ít. Nhưng với thu nhập của hẳn sẽ rất nhanh trả xong, diện mạo chiều cao khỏi bàn tới, về mặt tính cách rất hay xấu hổ, tính cách này có tốt cũng có xấu, nói về mặt tốt đi, tính cách tốt là biết chăm sóc người khác, nhưng nếu muốn cậu ta làm chuyện lớn hẳn có hơi khó." Nói trắng ra, Trần Phi chính là kiểu sống qua ngày.
"Bọn cô cũng không cầu cậu ta làm sự nghiệp lớn gì, đều là dân thường, sống cuộc sống đơn giản là được rồi. Cháu nói xem năm nay Tú Tú đã hai mươi tám tuổi rồi, cô và ba nó sầu đến bạc tóc, tối hôm qua đột nhiên nói có đối tượng, khiến cô và ba nó mất ngủ cả đêm. Tú Tú nói muốn dẫn người ta về dùng cơm, dù sao bọn cô cũng phải hỏi thăm trước xem nhân phẩm thế nào, trong lòng cô cũng yên tâm được chút." Nói đến hôn nhân của con gái, nỗi khổ tâm có thể đổ ra ngoài.
"Hẳn nên vậy, đều là làm mẹ, có thể hiểu được." Thư Nhan cười cười.
Lại từ chỗ Thư Nhan lấy địa chỉ công ty của Trần Phi, buổi chiều mẹ Trương lén đến xem, quả nhiên như Tú Tú và Thư Nhan nói, vẻ ngoài khỏi cần bàn đến, mẹ Trương còn cố ý đụng vào cậu ta, đồ trên tay bị rớt xuống đất cũng không tức giận, đầu tiên là quan tâm bà ta đụng có bị sao không rồi mới nhặt đồ lên, mẹ Trương còn cố ý hỏi anh ấy có người yêu chưa, nhìn vẻ mặt anh ấy xấu hổ nói có, trong lòng vui lên, đúng là một anh chàng rất dễ xấu hổ, thuận đường hỏi người gần đó chút chuyện có liên quan đến Trần Phi, ngoại trừ không biết nói chuyện thì không có khuyết điểm nào khác.