Trải qua việc điên cuồng cướp hàng, Thư Nhan lại đi đến mấy cửa hàng quen cầm lấy rất nhiều hàng, lúc trở về, ba người kia không biết đang nói cái gì, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười, Thư Nhan liếc mắt, che mũi ngủ thiếp đi, một giấc đã đến Nam Thành, lúc Thư Nhan xuống xe nhìn lướt ba người phía sau, ấu trĩ.
Cô tìm một chỗ nhắm mắt tại nhà kho một lát, tỉnh lại đã là giữa trưa.
"Bà chủ, vừa rồi ông chủ họ Trương đến tìm chị, em nói chị ngủ rồi, ông ấy đi ngay." Trương Hoa Tú thấy Thư Nhan, tranh thủ nói với cô.
Họ Trương? Thư Nhan ngây một chút, lập tức phản ứng kịp, không phải là ông Trương xưởng may thay kia sao?"
"Ông ấy có nói gì không?" Thư Nhan không có khẩu vị, tùy tiện uống như nếm qua một ít canh.
"Ông ấy nói quần áo đã làm xong, hỏi chị khi nào đưa tới được?" Oánh Oánh tò mò nhìn Thư Nhan, sao làm quần áo cho mình?
"Chị biết rồi, chị đi gọi một cuộc điện thoại cho ông ấy." Thư Nhan đã xin lắp đặt điện thoại. Nhưng lúc này giá cả cao không nói, còn phải đợi rất lâu, giao tiền đến bây giờ đã mười ngày rồi, người lắp đặt điện thoại còn chưa tới.
"Tổng giám đốc Trương, là tôi. Tối hôm qua, tôi đi nhập hàng, hơi mệt nên chợp mắt một chút, đến khi người trong tiệm gọi tôi, quần áo làm xong rồi sao?" Thư Nhan khách sáo, cười nói.
"Đúng, tất cả đều xong rồi." Ông Trương thả lòng xuống, sợ Thư Nhan cố ý ép giá mình.
"Được rồi. Thế tôi đến lấy hay nhờ ông đưa đến giúp?" Thư Nhan thật không có suy nghĩ ép giá tiền.
"Tôi đưa đến cho cô." Ông Trương cúp điện thoại, nói người ta tranh thủ thời gian chất hàng lên xe đưa đi.
Lúc ấy, cô chỉ thanh toán tiền đặt cọc, tiền hàng còn chưa trả, Thư Nhan biết tình hình trong xưởng của ông Trương, sau nghiệm thu cũng lập tức đưa hết tiền cho ông ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-130.html.]
"Bà chủ Thư là người sảng khoái, lần sau nếu như còn muốn làm thay, cứ tìm tôi là được." Ông Trương cầm được tiền, giọng nói chuyện cũng lớn hơn.
Thư Nhan tiễn ông Trương, bảo Trương Hoa Tú với Oánh Oánh lấy áo sơ mi ra với mấy loại áo khoác kết hợp lại, áo quần mùa thu đặt ở nơi dễ nhìn thấy.
"Tiếp theo, chị sẽ đẩy mạnh quảng cáo hai chiếc áo sơ mi và quần áo mùa thu. Áo sơ minh rất linh hoạt tạo mẫu, cơ bản phụ nữ ở mọi lứa tuổi và vóc dáng như thế nào đều có thể mặc được. Sơ mi kẻ, suit, áo gió hoặc áo khoác ngoài đều có thể kết hợp được. Điểm nổi bật của quần áo mùa thu là nhẹ, mỏng và ấm, mặc vào mùa đông sẽ không bị cồng kềnh nên được rất nhiều cô gái yêu thích làm đẹp." Thư Nhan lấy quần áo mùa thu ra, giải thích ngắn gọn bán hàng cho hai người.
TBC
Đừng nói là khách hàng, chính Oánh Oánh với Trương Hoa Tú nghe Thư Nhan giới thiệu cũng hơi lay động, mặc dù Nam Thành thuộc về phương Nam, nhưng mùa đông cũng rất lạnh, nữ giới lại thích chưng diện, không thích mặc quần dài áo len nên thường xuyên rùng mình vì lạnh, nếu đổi thành quần áo mùa thu, dáng vẻ cũng sẽ không quá cồng kềnh.
"Nhưng cái này có mỏng quá không? Tuyết rơi thì có thể vẫn bị lạnh." Thật lạnh thì vẫn phải mặc quần lông.
"Đây là phong cách đầu đông, đến lúc đó chị sẽ nghĩ cách kiếm áo khoác lông cừu và quần dài cho mùa thu, mùa đông cũng không sợ." Thư Nhan sờ lên: "Quần áo mùa thu định giá 38 một bộ, áo sơ mi một cái 35, hai em chú ý bán bao nhiêu quần áo thì ghi lên giấy tính tiền, chị sẽ trích phần trăm cho hai em."
Trương Hoa Tú với Oánh Oánh liếc nhau, đều thấy được đấu chí trong mắt của đối phương.
Lúc chiều, có rất nhiều khách đến mua quần áo nhìn thấy áo sơ mi treo bên trong mà nhịn không được thử một chút, bình thường mua áo khoác đều sẽ mua luôn một bộ. Mặc khác, mua áo quần mùa thu cũng có mấy người mua, mấy người này bây giờ cũng tính là mối khách cũ trong tiệm của Thư Nhan, còn người có ánh mắt tương đối tin tưởng Thư Nhan.
"Bà chủ, quần áo màu thu này mặc thật sự rất ấm sao? Mẹ già của tôi luôn bắt tôi mặc áo len với quần áo len, nó vừa nặng nề vừa châm ngứa, còn xấu xí." Toàn thân từ cao đến thấp của cô gái này đều toát ra vẻ từ chối.
Thư Nhan khẽ cười: "Đầu mùa đông chắc chắn là mặc như này đủ rồi, đến lúc đó tôi lại nhập hàng về thêm quần áo mùa thua bằng lông cừu, đến ngày tuyết rơi cũng không sợ."
"Thế bà chủ tranh thủ làm, đến lúc đó chúng tôi chắc chắn sẽ mua." Mấy người đều mua hai bộ hai bộ, còn nói chỉ cần mặc đẹp sẽ giới thiệu người khác đến mua.
Cô cười trêu ghẹo vài câu, rồi giúp họ sắp xếp gọn quần áo, Thư Nhan lại chào khách hàng khác.
Cô gái nhỏ con đưa bài thuốc dân gian cho Thư Nhan cũng đến, nhìn thấy kiểu mới trong tiệm lại mua hai bộ quần áo, áo sơ mi với quần áo mùa thu cũng mua, thuận tiện còn hỏi Thư Nhan xem bài thuốc dân gian của cô ấy có tác dụng không.