Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-05-12 22:56:44
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Có, đang về làm thủ tục, tiện đường bán căn nhà này đi, có điều giá cả xác định là 9500 không thêm bớt." Ông Hồ lại không có ý định mở lời dẫn Thư Nhan đi gặp chủ nhà.

Chuyện này cũng rất bình thường, nếu như nhờ tay của ông ta thúc đẩy được vụ mua bán này thì hai bên đều phải trả phí giới thiệu cho ông ta, nếu mà dẫn Thư Nhan đi gặp chủ nhà rồi, họ có thể lén lút hoàn thành giao dịch của mình, đến lúc đó họ cũng sẽ không cho ông ta phí giới thiệu mà ông ta cũng không thể nói lý được.

"Đàm phán thêm nữa đi, bên này giá bình quân đều chỉ hơn tám ngàn, tuy vị trí địa lý ở đây cũng không tệ nhưng cũng không đến mức tới 9500." Thư Nhan cảm thấy ông Hồ đã nghĩ nhiều quá rồi, sau này cô còn có rất nhiều chuyện cần nhờ ông ta giúp đỡ, làm sao chỉ vì chút tiền giới thiệu bỏ ông ta sang một bên được.

"Được, tôi sẽ đi nói lại một chút." Ông Hồ gật đầu.

"Chỉ cần ông có thể đàm phán giảm giá xuống, bất kể giảm được bao nhiêu, tôi sẽ cho ông một phần trăm." Thư Nhan cười nói.

"Nếu như tôi có thể nói để hạ giá đến 8500 thì sao?" Ánh mắt của ông Hồ lập tức sáng lên.

"Nếu như ông có thể giảm giá xuống còn 8500. thì tôi sẽ cho ông hai phần trăm." Thư Nhan không do dự nói.

TBC

Thư Nhan đi dạo trong cửa hàng, trong tương lai, tiếng tăm của đường Nam Thành Tây càng lúc càng nổi, trong thế giới của cô, vào mười năm nữa, tiền thuê của nơi này đã cao đến 100 ngàn nguyên trên một mét vuông, đến 19 năm sau, bên này cũng đã tăng đến 200 ngàn trên một mét vuông rồi. Nói cách khác, giá thuê mỗi năm phải bỏ ra là 1 triệu 600 ngàn, tuy trong thế giới này không biết có giống với thế giới của cô hay không, nhưng theo tình hình phát triển hiện này, cũng xem như không khác biệt bao nhiêu.

10 năm sau cô bao nhiêu tuổi rồi? Thư Nhan tính toán một chút, năm nay cô 25 tuổi, 20 năm sau cô đã 45 tuổi. Đến lúc đó, cô cũng không cần làm cái gì nữa, chỉ cần nằm ở nhà, hàng năm nhận tiền thuê trọ là đủ để cuộc sống cô trở nên giàu có rồi.

"Tại sao, cô lại ở đây?"

Thư Nhan nghe được giọng nói lập tức quay đầu lại, đã thấy Chu Hồng đứng ở cửa, dáng vẻ của cô ta hiện giờ có chút chật vật, nhìn khác hoàn toàn với dáng vẻ vênh váo kiêu ngạo lúc trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-119.html.]

"Tôi nghe nói ở đây căn hộ muốn bán, đúng lúc tôi có một người bạn muốn mua nên tôi đến xem qua một chút giúp người đó." Thư Nhan quét mắt nhìn Chu Hồng, chủ nhà trọ muốn lấy mặt tiền bán đi, hiện tại cô ta là một khách trọ nên trông thật bình thường, giống hệt với dáng vẻ của cô ta ngày hôm đó, cái lúc mà cô ta bảo rằng căn nhà này không cho cô thuê.

Thật sự là đạo trời tuần hoàn, người làm việc gì đều có trời cao nhìn thấy, trời xanh chưa bao giờ bỏ sót ai. Thư Nhan cũng cảm thấy dễ chịu một hồi.

"Loại người nào kết bạn với loại người đó, bạn bè của cô cũng có thể mua được căn phòng này sao?" Chu Hồng hừ lạnh: "Có tiền như vậy không bằng cho cô mượn để mua một căn nhà trước đi, tránh cho loại người như chó mất chủ chạy đầy đường bị người ta dí."

"Ngược lại, tôi lại không có chạy loạn ở trên phố lớn đâu, sao cô không soi mình trong gương thử đi, dáng vẻ này mới thật sự là chó nhà có tang đấy." Cửa hàng của Chu Hồng là một trong số ít cửa hàng bán thời trang nam giới tại đường Nam Thành Tây, chuyện làm ăn cũng rất tốt, nhưng hiện tại chủ nhà trọ không cho cô ta thuê nữa nên cô ta chỉ có thể tìm một cửa hàng khác để dọn đi, khái niệm tự kinh doanh hoàn toàn khác với một cửa hàng, vậy nên Chu Hồng còn sẽ gặp nhiều phiền phức hơn cả Thư Nhan.

"Không liên quan đến tôi, dù sao tôi không mở cửa hàng thì còn có chồng nuôi. Còn cô thì sao? Một người phụ nữ lại vừa kinh doanh vừa dẫn theo con cái. Chồng của cô đi đâu rồi? Chẳng lẽ không cần cô nữa sao? Đúng rồi, cô vừa béo ục ịch vừa đen nhẻm như thế, trên mặt toàn đầy tàn nhang, xấu xí như thế, nếu tôi mà là đàn ông cũng sẽ không thèm cô đâu." Chu Hồng nhìn chằm chằm Thư Nhan hung dữ nói.

"Vậy tôi cũng phải tìm một người chồng có năng lực rồi, chứ loại khúm núm như thế kia, vợ nói một câu không dám hé răng một lời thật nhu nhược, đổi lại là tôi thì tôi cũng không cần."

"Cô..."

Lời này của Thư Nhan coi như đã đ.â.m cho Chu Hồng một nhát, Chu Hồng tự nhận bản thân có vẻ ngoài xinh đẹp, con người lại thông minh, nhưng lại gả cho một kẻ vô dụng lầm lầm lì lì.

Thư Nhan chẳng muốn để ý đến cô ta nữa, cô đi thẳng vào trong cửa hàng. .

"Mẹ, mẹ xem bong bóng này." Thiên Bảo cầm hai quả bong bóng chạy đến trước mặt Thư Nhan, đưa cho cô xem như đang dâng vật quý hiếm.

"Ui, bong bóng xinh đẹp như vậy ở đâu ra thế nhỉ?" Thư Nhân cầm một cái, thổi bong bóng đến mức lớn vừa, có lẽ cô sợ thổi to quá sẽ dễ vỡ dọa sợ con mình.

Loading...