Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-05-12 22:56:10
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tư liệu thứ hai là Chu Hồng, cô là người gốc Nam thành, chồng làm lãnh đạo nhỏ trong nhà máy. Cô ấy cũng mở cửa hàng quần áo nam, ban đầu sống tại số x lầu x tòa x Hậu Cảng. Thư Nhan nhìn địa chỉ, không phải là căn nhà cô đã thuê lúc trước sao? Thế là nhà đó là của Chu Hồng?

Không phải Thư Nhan không nghĩ nhiều, sao mà trùng hợp quá, bên đó làm trận ầm ĩ với A Lạc, rồi tự nhiên xuất hiện một cậu em vợ, xem ra căn bản chính là cớ lấy lại nhà của Chu Hồng.

Lật đật mở tư liệu của A Lạc năm nay mới hai mươi. Mười sáu tuổi tốt nghiệp cấp hai lên Nam Thành làm, được bạn bè giới thiệu làm bảo mẫu cho một gia đình giàu. Sau này qua lại với chủ nhà, bị nữ chủ nhà phát hiện và bị đánh một trận đuổi thẳng cổ.

Nhà mẹ nữ chủ nhân chẳng phải hạng tầm thường, ông chủ có được ngày hôm nay toàn được ba mẹ bà chủ nâng đỡ. Lúc ấy vừa quỳ vừa khóc cầu xin bà chủ tha thứ, kết quả không lâu sao hai người thông đồng mua nhà, còn mở một cửa hàng quần áo. Thư Nhan không dám tin ngẩng đầu nhìn sang ông Hồ: "Không sai đấy chứ?"

"Không sai vào đầu được, sự việc này ầm ĩ, nhiều người biết lắm, chỉ là nể mặt bà chủ mới không truyền ra ngoài, nếu lần này không điều tra tôi còn chẳng biết ông ta nuôi bồ nhí. Mấy năm nay, phong độ và đánh giá về ổng rất tốt, biểu hiện vô cùng thương yêu vợ." ông Hồ không ngờ sẽ câu được cá to, ông ấy lại đưa tờ giấy cho Thư Nhan: "Đây là địa chỉ với điện thoại nhà của người yêu A Lạc."

Thư Nhan nhìn ông Hồ rồi cười: "Ông làm việc chu đáo quá."

"Hết cách, nghề này của chúng tôi, không chu đáo không được." ông Hồ khẽ khoái chí.

"Được, lần này làm phiền ông rồi." khi thanh toán khoản còn lại, Thư Nhan đã thêm một trăm nữa: "Hy vọng không có người thứ ba biết chuyện này."

"Này thì cô yên tâm, đây là quy tắc nghề nghiệp, tôi đây không dám phá đâu."

Cầm tập tư liệu, đáy mắt Thư Nhan hiện lên vẻ ác ý, vốn cho rằng A Lạc chọc vài lỗ khiến nó hư đi, ghê tởm cô ta. Nào ngờ cô ta sẽ cố ý đến tìm Chu Hồng để thuê nhà, bản thân cô thì không hề gì, tìm đại khách sạn là được, nhưng mà cô còn hai đứa nhỏ nữa cơ, người đã bất nhân đừng trách ta bất nghĩa.

Báo thù không được đợi lâu, trên đường về Thư Nhan vào buồng điện thoại, trực tiếp gọi về nhà người yêu cô ta, lúc này chính là giờ cơm trưa, đầu dây liền có người bắt máy.

"Xin chào, cho hỏi ai vậy?" giọng nói vô cùng nhẹ nhàng

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-105.html.]

"Chào, nhà Trương Bá Tông phải không ạ?

"Đúng rồi, cô là?" người phụ nữ khẽ nhíu mày, gần đây cô ta luôn hoang mang sợ hãi, lúc nào cũng có cảm giác như sắp có chuyện chẳng lành xảy đến.

"Cô biết Dương Lạc không?"

Tim người phụ nữ đánh thịch, nghiêng đầu nhìn người đàn ông đang ăn cơm: "Ừ biết, cô là?"

"Tôi không vòng vo nữa, tôi có chút mâu thuẫn với Dương Lạc, sau đó nhờ người điều tra cô ta, rốt cuộc dựa vào cái thá gì mà vênh váo thế. Kết quả tra được một câu chuyện rất thú vị. Lúc mười mấy tuổi cô ta đến Nam Thành dốc sức làm, qua lại với ông chủ, bị bà chủ đuổi ra ngoài không bao lâu thì ông chủ lại tìm cô ta. Không những mua nhà cho cô ta mà còn mở cửa hàng quần áo cho nữa. Cô không cần nghi ngờ tôi, đến bưu điện tiểu khu Nam thành là biết." Thư Nhan cảm thấy biểu hiện của đối phương có chút bình tĩnh, theo tài liệu thì người phụ nữ rất thích chồng mình, nếu không cũng không bất chấp phản đối của ba mẹ nhất quyết lấy tên nghèo nàn, mà còn tha thứ cho sự việc đó, vậy bây giờ biết chồng mình còn qua lại với A Lạc, chắc chắn không phải phản ứng này.

"Tôi biết rồi, có thể cho tôi biết cô là ai không?" ngón tay người phụ nữ siết chặt điện thoại trắng bệch, nhưng giọng nói lại vô cùng trầm tĩnh.

"Cô không cần biết tôi là ai, chúng ta cũng là người lưu lạc Thiên Tân, là một người từng trải tôi thật lòng tặng cô một câu, chó không đổi được thói ăn phân" Thư Nhan nhịn không được thốt ra, lập tức ân hận, cô nói nhiều rồi.

"Ai vậy em?" Trương Bá Tông nhẹ nhàng hỏi

"Bạn của em." người phụ nữ cười, rồi nói với Thư Nhan: "Tôi tự biết định liệu, chuyện này tôi sẽ điều tra kỹ, nếu là thật thì, ha ha..."

Điệu cười "ha ha" cuối cùng của người phụ nữ khiến Thư Nhan nổi da ga, mà kệ thằng cha đó, một tên cặn bã một con bồ nhí, đều không phải thứ tốt lành.

Ngày hoạt động cuối cùng, Thư Nhan dám mấy tờ quảng cáo lớn màu đỏ, nhờ hai nhân viên thời vụ đi phát tờ rơi, người đến nhiều lắm, còn bận hơn mấy hôm trước, Thư Nhan có hơi lơ là Thiên Bảo, mua một túi snack để cậu bé ăn sau quầy thu ngân.

TBC

Cuối cùng bận bịu một trận, Thư Nhan uống ngụm nước, góc áo bị nhăn: "Mẹ ơi, con cũng muốn thắt bong bóng."

Loading...