Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ - Chương 38
Cập nhật lúc: 2025-04-21 21:34:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ôn Nhan vội vàng đồng ý, cũng không quên Mộ Văn đang khổ sở, trước khi rời đi còn định van xin cho nàng ta nhưng Mộ Không Du đã trực tiếp đuổi người ra, phong ấn vô cùng mạnh mẽ, hiện tại tu vi của Ôn Nhan không thể lay chuyển nổi một ly.
Nàng ta không dám xông vào nơi có sấm sét cường đại như thế.
Cuối cùng chỉ đành bỏ cuộc, còn không kịp thu dọn hành lý, chỉ đơn giản thay quần áo đã nóng lòng đến đây.
Ý của phủ chủ, ngay cả Tần Giang Nguyệt cũng không thể từ chối mãi.
Tần Bạch Tiêu tâm trạng phức tạp đến báo cáo việc này với Tần Giang Nguyệt, mặc dù hắn ta biết rằng chắc chắn huynh trưởng đã nghe thấy.
Hắn ta lặp lại chuyện này một lần nữa trước cửa, đang chờ Tần Giang Nguyệt ra ngoài gặp Ôn Nhan.
Trong phòng, sắc mặt Tiết Ninh lúc xanh lúc trắng, nàng thấy Tần Giang Nguyệt đứng dậy, chuẩn bị mở miệng gặp họ.
Tiết Ninh bỗng nhiên tiến lên, vội vàng bịt miệng Tần Giang Nguyệt.
Lông mày Tần Giang Nguyệt nhíu lại, ánh mắt bình tĩnh nhưng sắc bén nhìn nàng, tay nàng hơi run rẩy nhưng vẫn siết chặt lấy môi hắn, đôi môi lạnh nhưng mềm mại chạm vào lòng bàn tay nàng, cảm giác ẩm ướt nóng bỏng khiến người ta bực bội.
“Không được đồng ý.” Giọng Tiết Ninh hoảng hốt, mắt đầy sự nóng lòng: “Bảo nàng ta đi đi.”
Ánh mắt Tần Giang Nguyệt rũ xuống, nhìn chằm chằm vào tay nàng nhưng không có phản ứng.
Bên ngoài cửa, Tần Bạch Tiêu không nhận được câu trả lời, cũng không muốn Ôn Nhan cứ đứng đó lo lắng trong lòng bèn tiếp tục mở miệng: “Huynh trưởng? Ngươi còn ổn chứ?”
Không cần phải nghi ngờ, giây tiếp theo nếu Tần Giang Nguyệt không mở miệng, Tần Bạch Tiêu chắc chắn sẽ xông vào.
Ánh mắt Tiết Ninh tràn ngập sự cầu khẩn, Tần Giang Nguyệt nhắm mắt lại, đưa tay kéo tay nàng xuống, vẻ mặt quyết đoán của Tiết Ninh thế mà dễ dàng bị hắn kéo ra.
Ngay sau đó, Tần Bạch Tiêu đẩy cửa bước vào, thấy Tần Giang Nguyệt bình thản ngồi đó, vẻ mặt ung dung, bên cạnh là Tiết Ninh đã thay đổi hoàn toàn, chiếc váy màu nhạt mang phong cách trẻ trung, kiểu tóc cũng thay đổi, như thể là một người khác.
Nàng đang tức giận dữ dội nhìn hắn ta, Tần Bạch Tiêu không khỏi cúi đầu, không biết tiếp tục bước tiếp nên bước chân trái hay phải trước.
Nhưng hắn ta không cần phải lo lắng về điều đó nữa, Ôn Nhan theo sát vào, ngay tại cửa đã quỳ xuống.
“Sư huynh, ban đầu phủ chủ giam ta ở tầng chín của Tư Các để suy ngẫm, hôm nay bỗng dưng thả ta ra, lệnh cho ta đến đây chăm sóc cho sư huynh.”
Phần sau nàng ta nhìn Tiết Ninh, tất nhiên là không thể nói ra được.
Nhưng Ôn Nhan liếc mắt nhìn Tiết Ninh một cái, khi tiếp xúc với ánh mắt đó, Tiết Ninh lập tức hiểu ra, ông lão đáng c.h.ế.t kia chắc chắn là nhắm vào nàng!
Tiết lão sư đây sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Phủ chủ bảo Ôn Nhan đến đây chắc chắn là đã quyết định để nàng ở lại.
Ôn Nhan không phải là tiên tì hay linh dược ban đầu được cử ra sau núi, nàng ta là đệ tử thân truyền của đại trưởng lão, dù nàng ta chưa từng nói ra nhưng trong Vô Tranh Tiên Phủ ai cũng biết tấm lòng nàng ta dành cho Tần Giang Nguyệt.
Nếu không phải vì Tiết Ninh chiếm đoạt Tần Giang Nguyệt từ sớm thì phủ chủ và đại trưởng lão đã làm chủ cho họ rồi.
Hiện tại việc chủ phủ đưa Ôn Nhan tới đây cũng không khó để đoán, chắc hẳn hôm qua Tiết Ninh lại làm điều gì đó với dây leo khiến phủ chủ tức giận.
Phủ chủ có địa vị cao quý nhiều năm, ngoài Ma tộc ra, hiếm khi có ai dám phản nghịch với ông ta như vậy, trước khi Tần Giang Nguyệt gặp sự cố cũng hiếm khi từ chối ông ta, chỉ sau sự cố mới liên tục từ chối.
Tần Giang Nguyệt quá hiểu phủ chủ, người được gửi tới lúc này, dù hắn để nàng ta trở về, không lâu sau phủ chủ vẫn sẽ khiến nàng ta quay lại, áp lực sẽ chỉ chất chồng trên người Ôn Nhan khiến nàng ta khó xử giữa hai phía mà thôi.
Tần Giang Nguyệt không thích làm khó người khác.
Trước đây hắn thà làm khó mình cũng không làm khó người khác.
Nhưng hiện tại đột nhiên hắn không muốn phải làm khó mình nữa.
Nếu Tiết Ninh còn kiên trì thêm một chút có lẽ kết quả sẽ khác.
Có lẽ chỉ cần nước mắt nàng thực sự rơi xuống là được, nhưng không, nàng đã rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vi-hon-the-chua-cuoi-cua-nam-phu/chuong-38.html.]
Ôn Nhan và Tần Bạch Tiêu đều ở lại.
Cũng không sao.
Dù sao hắn cũng chỉ định nhẫn nhịn hai ngày, cho phủ chủ chút thể diện, sau đó lại tìm cách để Ôn Nhan tự chủ động rời đi.
Hai người đứng trước mặt Tần Giang Nguyệt, một người mặt mày hớn hở, một người vẻ mặt phức tạp.
Ôn Nhan là nữ nhân lạnh lùng, ngày thường đâu có nở nụ cười như thế?
Nhìn nàng ta vui mừng như vậy vì một nhượng bộ nhỏ của huynh trưởng, Tần Bạch Tiêu không tự chủ được mà lùi lại một bước.
“Ta đi luyện kiếm.”
Hắn ta vội vã nói một câu rồi đi, chỉ để lại Ôn Nhan và Tần Giang Nguyệt trong phòng.
Không khí bỗng nhiên trở nên loãng đi, Ôn Nhan hơi đỏ mặt, tay chân không biết phải làm sao.
Nàng ta hiếm khi được ở một mình với sư huynh như thế này.
“Sư huynh…”
“Ta hơi mệt.”
Tần Giang Nguyệt đột nhiên lên tiếng, cắt ngang lời Ôn Nhan khiến nàng ta sững sờ, ngay lập tức đáp lại: “Vậy sư huynh cứ nghỉ ngơi thật tốt, ta sẽ ra ngoài dọn dẹp một chút.”
Nàng ta nhanh chóng xoay người ra ngoài, vì đã được phép ở lại đây, không cần thiết phải lui tới nơi đây làm phiền sư huynh.
Cửa phòng đóng lại, chỉ còn lại mình Tần Giang Nguyệt, hắn bỗng nhiên nghĩ đến lúc Tiết Ninh và hắn ở một mình.
Ban đầu cũng không quen, giống như ở cùng Ôn Nhan vậy.
Nhưng chỉ sau vài ngày, khi chỉ còn một mình trong phòng, hắn lại thấy trống rỗng đến lạ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu đổi thành người khác, hắn cũng sẽ cảm thấy như vậy sao?
Tần Giang Nguyệt lặng lẽ vuốt ve chiếc nhẫn ngọc trên tay.
Lúc này Tiết Ninh cũng chưa đi xa, nàng đang ở bên ngoài.
Nàng đứng ở một góc nhìn Tần Bạch Tiêu và Ôn Nhan lần lượt đi ra nhưng không có ý định rời đi, có nghĩa là họ đều ở lại đây.
Ôn Nhan thậm chí đã bắt đầu sắp xếp chỗ ở, chỉ có một căn phòng thì lại xây thêm một căn.
Làm sư tỷ, nàng ta thậm chí còn chăm sóc cho Tần Bạch Tiêu, bên cạnh phòng mình lại xây thêm một căn.
“Phủ chủ có lệnh, ta bèn đi tìm Giang sư đệ lấy pháp khí này, khi phóng đại có thể làm nơi trú ngụ tạm thời.”
Ở Vô Tranh Tiên Phủ, người được Ôn Nhan gọi là Giang sư đệ chỉ có nam phụ Giang Thái Âm sở hữu pháp khí cao minh như vậy.
Mẹ của Giang Thái Âm là khí tu mạnh nhất trong giới tu luyện, cũng giống như Tiết Thông, đều c.h.ế.t dưới tay Ma tộc.
Hắn ta hoàn hảo kế thừa thiên phú của mẹ mình, trong lĩnh vực luyện khí có thể nói là đệ nhất trong thời này.
Pháp khí như vậy chỉ có Ôn Nhan mới có thể dễ dàng lấy đi từ tay hắn ta, Tiết Ninh chỉ có thể nhìn.
Giang Thái Âm ghét Tiết Ninh, hắn ta và Tiết Ninh tuổi tương đương, là “đứa trẻ nhà người ta” mà Tiết Thông khi còn sống thường nhắc tới khi so sánh với Tiết Ninh.
Mỗi khi Tiết Ninh cư xử bướng bỉnh, Tiết Thông luôn nói Giang Thái Âm thế nào thế nào, tại sao không thể học theo người ta.
Lâu dần, Tiết Ninh cực kỳ ghét Giang Thái Âm, gặp nhau là lạnh nhạt châm chọc, hai người từ nhỏ đánh nhau mãi, sau này không đánh nữa là vì Tiết Ninh đánh không lại.
Cả pháp bảo như vậy nàng cũng không có, bởi pháp bảo trong tay mẹ của Giang Thái Âm còn nhiều hơn nàng, mà bản thân Giang Thái Âm còn biết luyện pháp bảo.