Từ ma ma vội vàng gật đầu, đoạn thận trọng hỏi: "Lửa như đủ sức ?"
“Đủ !” Yến Thu Xuân lau tay: “Trưa nay cứ ăn chút đồ thanh đạm, buổi tối sẽ ăn thịnh soạn hơn!”
Thủy Mai gật gật đầu, nồi. Cô nương nhà thật sự sẽ món đó ? Nàng mơ hồ nhớ rằng cô nương là ưa sạch sẽ cơ mà? Chỉ là những hoài nghi tan biến trong bữa trưa.
Cuộc sống của Yến Thu Xuân nề nếp. Nàng ăn sáng, ăn trưa, ăn tối đúng giờ. Khi cần tự tay xuống bếp, một nàng khó mà xoay sở hết thảy, thế nên khi truyền thụ cho Từ ma ma ít công thức nấu ăn, thực tế là nhiều món bà cũng thể nấu thành thạo. Điều cũng đúng, ngoài việc ăn uống, nàng thể rảnh rang nhiều thì giờ, những lúc đó nàng tận dụng để nghỉ ngơi hoặc sách.
Sau mỗi bữa trưa, Yến Thu Xuân thường sách một lát chợp mắt. Hôm nay cũng chẳng ngoại lệ.
Vị chủ tử đang nghỉ ngơi, Thủy Mai cùng nhóm nha cũng dịp nghỉ ngơi một lát. Yến Thu Xuân an giấc tại gian trong, vốn là nơi dành cho nha túc trực. Nàng dẫu chẳng cần kẻ hầu hạ cạnh bên, song vì nơi nghỉ của nha vốn tiện nghi bằng, liền để Thủy Mai an tọa tại đây.
Bấy giờ nàng chìm giấc nồng, nhưng Thủy Mai phận hầu hạ, sửa soạn tươm tất thứ cho chủ tử xong xuôi mới dám chợp mắt. Chính vì lẽ đó mà đêm nay, nàng ngủ trễ hơn thường lệ đến khắc phần tư canh giờ.
Chừng khắc phần tư canh giờ , Yến Thu Xuân giường say giấc nồng. Trong khi Thủy Mai mới chập chờn, đôi mắt còn m.ô.n.g lung kịp nhắm hẳn, bỗng một làn hương lạ xộc khứu giác nàng. Làn hương tuy thoảng nhẹ nhưng vô cùng mãnh liệt. Mùi hương huyền diệu khó tả, tựa trăm vị hòa quyện, nhưng phảng phất rõ rệt hương thịt nồng đậm. Chẳng mấy chốc, hương thơm ngày càng nồng nặc, như một tấm màn vô hình bao phủ lấy gian phòng. Sự nồng nặc đến độ, Thủy Mai dù buồn ngủ rũ rượi, vẫn chẳng thể nào chợp mắt . Mùi hương kích thích từng tế bào trong tâm trí nàng, khiến nàng vô thức tự hỏi: hương thơm rốt cuộc từ mà ?
Không rõ qua bao lâu, Thủy Mai cuối cùng cũng chìm giấc ngủ. trong mộng, làn hương vẫn bủa vây nàng, vẽ vô vàn món ngon tuyệt diệu nàng từng nếm. Song, dù khao khát đến mấy, nàng vẫn chẳng thể nào chạm , chỉ đành ngắm. Cho đến khi nàng choàng tỉnh, vệt sáng lờ mờ xà nhà, mới chợt nhận tất cả chỉ là một giấc mơ hư ảo, duy chỉ làn hương phảng phất là thật.
Nàng ngước bầu trời bên ngoài, lơ mơ tính toán thời gian. Rõ ràng chỉ chợp mắt một chốc, sắc trời chẳng đổi là bao, nhưng nàng thể ngủ tiếp nữa, đành khẽ khàng dậy.
Bấy giờ, những thị nữ khác trong viện của Từ ma ma sớm xổm cửa phòng bếp, ánh mắt rời khỏi nơi tỏa hương thơm ngào ngạt. Không chỉ , các nha khác trong viện, hẳn là cũng làn hương mê hoặc, đều cả ở cửa , ngóng bên trong. Trận thế xem chừng vẻ nhỏ. Sân viện vốn dĩ luôn kẻ , song hiếm khi nào tụ tập đông đúc đến !
Thủy Mai với vẻ mặt còn ngái ngủ, bước tới hỏi: "Có chuyện gì , Từ ma ma?"
Từ ma ma khẽ lau khóe miệng như sợ nước bọt trào , chỉ tay chiếc nồi vẫn còn đang sủi bọt nghi ngút khói, kinh ngạc thán phục thốt lên: “Món mới cô nương đây, càng lúc càng thơm lừng, khiến đều yên !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-75.html.]
Thủy Mai chợt ngây : "Sao cơ?"
Chỉ là thịt lợn nấu thôi mà, cớ thơm đến mức chứ?!
Nàng khẽ nuốt nước bọt. Dẫu thể tin nổi, nàng vẫn thừa nhận, ngay cả bản cũng mùi hương cám dỗ đến độ mất ngủ. Mấy ngày nay, nàng nếm bao nhiêu món ngon tuyệt diệu!
Trong lúc hai đang đàm thoại, những xung quanh đang lắng , nhưng thỏa mãn, liền nhao nhao hỏi tới: "Thủy Mai, cô nương của ngươi gì ? Thơm quá!"
"Phải đó, rốt cuộc là món gì mà thơm lừng đến ?"
Gà Mái Leo Núi
"Thiếu gia cùng các vị tiểu thư vốn đang nghỉ ngơi, song mùi hương quá đỗi mê hoặc, khiến họ chẳng thể yên giấc, liền sai nô tỳ đến đây dò hỏi đôi chút!”
Một nha khác khẽ lên tiếng, giọng mang chút hưng phấn: "Bình Nghiêm thiếu gia cũng chịu mùi thơm , y đến sách cũng còn nổi nữa . Tam tiểu thư giục nô tỳ tới đây hỏi han chút chuyện!"
Thủy Mai , sắc mặt chợt đờ đẫn. Nàng ngờ, làn hương sức cám dỗ lớn đến , đặc biệt là đối với Bình Nghiêm thiếu gia...
Đối mặt với những câu hỏi dồn dập từ đám nha , Thủy Mai cứng đờ nét mặt. Biết đây để giải đáp những thắc mắc ? Nếu đây là nội tạng heo, liệu họ còn dám động đũa? Dẫu , e rằng ngay cả Bình Nghiêm thiếu gia cũng thực hư, chắc chắn sẽ chẳng động đến. Thủy Mai khẽ thở dài, nàng tin Yến Thu Xuân dối gạt nên cũng thành thật đáp lời: “Đây là món lòng heo, bao gồm ruột già và bao tử heo.”
Sau khi Thủy Mai xong, đám hầu lập tức biến sắc, kẻ lên tiếng: “Ra là thế, Yến cô nương quả là khéo tay, thể chế biến nội tạng heo thơm ngon đến nhường !”
“Phải, thật là tài tình. Thôi c.h.ế.t, chợt nhớ còn chút công việc xong, xin cáo lui .”
“Phu nhân đang đợi, cũng xin phép cáo từ...”
Chẳng mấy chốc, cả đám tản mỗi một ngả. Khi Yến Thu Xuân tỉnh giấc giữa hương thơm nồng đậm, nàng chợt thấy Thủy Mai cùng Từ ma ma đều lộ vẻ uể oải.