Yến Thu Xuân nửa nửa : "Cháu gọi là cô nương, nhất định tới tặng quà cho ? Thật khiến ngượng ngùng quá."
Trầm Bình Nghiêm nghiêm mặt: "Nãi nãi vẫn luôn kén ăn, thể , nhờ cô nương đồ ăn ngon nên mới thể cải thiện khẩu vị. Làm phận con cháu, há thể quên ơn giúp đỡ nãi nãi của ..."
Cậu bé dường như sắp một tràng dài. Những tin đồn mà nàng từ Đông Đông khiến Yến Thu Xuân phấn khích. Nàng nhanh chóng đón lấy lễ vật, may mắn , dù nàng đang bận rộn song việc bếp núc thực sự khởi sự, đôi tay vẫn còn sạch sẽ. Sau khi nhận món quà của bé, nàng : "Món tuy hương vị độc đáo nhưng chút mùi nồng khó ngửi, bình thường sẽ đãi cháu. Tới khuya, sẽ sai chút điểm tâm ngon lành đưa tới cho cháu."
Trầm Bình Nghiêm nàng, do dự . Vài giây , bé vẫn kìm mà uyển chuyển: "Những thứ thô tục như thật sự thích hợp. Yến cô nương, nếu khó khăn gì cứ với , dẫu đây tài mọn, song vẫn thể sức giúp đỡ cô nương."
"Không , phủ Tiêu đối đãi với hậu hĩnh, cũng chẳng thiếu thốn tiền bạc." Yến Thu Xuân .
Trầm Bình Nghiêm thở dài: "Vậy thì tại ..." Cậu bé chỉ tay về phía những thứ đang rửa ráy bên giếng nước cạnh đó: "Mùi vị phần quá nồng."
Bình Nghiêm khứu giác vốn nhạy bén, những hương thơm lạ thường thường đều dễ dàng quen, nhưng mùi vị quả thực khó chịu. Khi ngửi thấy từ xa lấy lạ, nào ngờ càng đến gần, mùi càng thêm nồng nặc, bấy giờ mới , thủ phạm chính là những món đồ .
Yến Thu Xuân ho nhẹ một tiếng, cảm thấy chút ngượng ngùng khi đứa nhỏ hiểu lầm, nàng nhẹ giọng : "Thực món khi chế biến xong sẽ vô cùng thơm ngon. Tới tối, cháu sẽ rõ."
"Cảm ơn Yến cô nương lòng, chỉ e Bình Nghiêm khẩu vị chẳng cho lắm." Trầm Bình Nghiêm thuyết phục đối phương, nhưng thấy nàng nhét đồ ăn cho bé, vẻ mặt Bình Nghiêm sợ hãi liền vội vàng từ chối. Nói xong lời , bé dám chần chờ nữa, vội vàng rời .
Thủy Mai , nhưng khó chịu xoa xoa mũi, hỏi: "Yến cô nương thứ ăn ngon, thể như ư?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-74.html.]
Yến Thu Xuân xòe tay : "Thật mà, tin ư?"
“Muội tin ư!” Thủy Mai vội vàng gật đầu, nụ chăm chú vẫn phảng phất chút áy náy.
Gà Mái Leo Núi
Chỉ là nàng ngờ mùi vị của nội tạng sống nồng nặc đến thế!
Mấy ngày , khi Yến Thu Xuân than vãn về việc chế biến thịt heo kho và công đoạn tẩy rửa nội tạng, Thủy Mai mấy phen giúp nhưng thực sự bắt đầu từ . Bởi thế, nàng đến d.ư.ợ.c đường mua vài món cần thiết, tiêu gần sạch tiền dành dụm.
Yến Thu Xuân cũng đành chịu, vì phủ Tiêu gia là nhà quan, hầu hết các tiểu tư, nha đều nuôi dạy từ nhỏ, từng đụng chạm đến những việc như g.i.ế.c mổ sạch heo. Nàng cũng cố gắng tẩy rửa kỹ càng, song mùi hôi tanh vẫn chẳng thể biến mất. Ngay cả bản nàng, khi gần cũng thể chịu đựng nổi, đành bịt mũi mà chỉ huy việc.
Sau một hồi lao động, việc sạch nội tạng cuối cùng cũng đạt đến mức độ Yến Thu Xuân mong , hai hầu liền rời . Yến Thu Xuân mang mớ nội tạng còn nặng mùi bếp. Vì dặn dò từ , Từ ma ma chuẩn sẵn nước nóng. Giờ đây, nàng cho thêm ít lá thơm, hành lá và gừng, cùng một chút rượu gạo nồi. Đợi nước sôi lăn tăn, nàng mới từ từ đổ rổ nội tạng heo . Bước chủ yếu để loại bỏ mùi hôi tanh, song chẳng hề dễ dàng. Khi nước nổi bọt trắng, liền vớt rửa sạch nữa, coi như thành bước đầu tiên. E ngại mùi nội tạng heo sẽ vương vãi, ảnh hưởng đến những món ăn khác, Yến Thu Xuân dùng một chiếc nồi sắt lớn đặt riêng bếp để xử lý. Bởi , khi nội tạng sạch, nước đầu tiên liền đổ , nồi đổ đầy nước mới và đun sôi trở .
Trong thời gian , gói gia vị dường như chuẩn từ lâu, bên trong mười tám loại hương liệu như hồi, quế, nhục đậu khấu. Dẫu đây chỉ là những hương liệu giản dị của thuở xưa, song với "bàn tay vàng" của nàng, công hiệu của nó ắt thể sánh ngang với hàng chục loại gia vị hiện đại.
Yến Thu Xuân tự tin quả quyết, nàng lấy nước tương cùng các loại gia vị khác, đổ thẳng nồi. Thủy Mai từng nàng về cách chế biến thịt heo ngon, cứ ngỡ đó là một công đoạn cầu kỳ lắm, nào ngờ thể đơn giản và tùy tiện đến ?
Nàng vẫn còn chút ngờ vực. Yến Thu Xuân khẳng định chắc nịch như thì ắt hẳn sẽ ngon!
Nàng bỏ một lượng muối đủ, cùng đậy nắp : "Được, cứ thế hầm nhừ, thỉnh thoảng ngó qua, thêm chút nước kẻo cạn nồi."