Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:35:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Song, khi thiếu niên bước đến gần chiếc nồi cạnh cửa bếp, mùi hương thơm lừng chợt xộc thẳng cánh mũi. Mỗi hít một , như say đắm trong hương vị mỹ vị, nhưng tiếc chẳng thể nếm thử, đành thở dài đầy tiếc nuối, khẽ lẩm bẩm lời tán thưởng: “Món quả là tuyệt vị!”

Lão già bên cạnh khẽ chép miệng, gật đầu tán đồng. Trong lòng thầm nghĩ, chủ nhân quả là phúc lớn, hưởng thụ món ngon như . Tiểu nha đầu trông vẻ non nớt, ai ngờ trổ tài nấu nướng tuyệt hảo đến thế, chỉ e kiếp , lão đây khó lòng thưởng thức thêm món mỹ vị nào sánh bằng.

Yến Thu Xuân rời khỏi nhà bếp, nàng vội trở về nơi Tạ Thanh Vân. Nguyên do chính là đôi phu thê khó khăn lắm mới khoảnh khắc riêng tư, đây cũng chẳng thể suốt ngày kè kè bên cạnh, kẻ phá rối chốn riêng tư của . Cứ để hai họ tự tại giây lát, chờ đến bữa cơm hẵng cũng muộn. Nghĩ là , nàng bèn dạo quanh thôn trang, ngắm cảnh vật.

Giờ sắp đến giữa trưa, nắng gắt như đổ lửa, khắp chốn ngập tràn ánh dương rực rỡ. Gió ngừng thổi tự khi nào, chẳng còn chút lạnh.

Khi đang dạo bước đến một thôn xóm gần đó, nàng chợt ngửi thấy một mùi tanh nồng thoang thoảng.

Yến Thu Xuân toan rẽ sang một góc khác để rời , song bắt gặp hai tráng đinh tuổi trung tuần đang cầm thứ gì đó tay, , men theo con đường mòn nhỏ mà tiến về ngôi làng phía .

Xung quanh đây ít qua , tiếng chuyện của hai kẻ vọng rõ mồn một. Một : “Huynh trưởng, chúng còn kha khá đồ lòng. Trong nhà Tam Nha lâu lắm thịt mỡ, chúng nên đưa biếu một ít sang ?”

Kẻ đáp: "Đệ ngu ngốc ? Nếu thật sự đem thứ cho nhà Tam Nha, tin cha của Tam Nha sẽ gả nàng cho khác mất ? Dù cho, cũng là thứ gì đó tươm tất một chút, như vài miếng sườn chẳng hạn."

“Huynh trưởng , nhưng mà lương tháng của vẫn lĩnh trọn. Chẳng tiểu chất nhi cứ đòi ăn, thì nương tử cũng đành lòng để những việc thế ...”

Lại kẻ buôn bán nội tạng heo kiếm lời ?

Việc quả là hiếm thấy! Hóa thứ nội tạng heo rốt cuộc bọn họ đem bán kiếm lời.

Yến Thu Xuân thầm thấy buồn . Chẳng trách nàng ngửi thấy mùi hương khó chịu đến , thì là nội tạng heo rửa sạch. Ở kiếp , nàng cũng từng nuôi heo, nhưng bao giờ ngửi thấy mùi nội tạng heo nặng đến thế.

tiểu tử phần quá thật thà, định đem thứ biếu nhạc phụ tương lai. Thứ hôi hám đến , nếu đem biếu, e rằng sẽ mắng té tát cho xem. Nội tạng heo vốn dễ xử lý, mùi vị dễ khiến buồn nôn.

Hơn nữa, nội tạng heo ở thời hiện đại là thứ ưa chuộng. Sau khi rửa sạch, tẩm ướp kỹ càng thì còn mùi tanh, thể bán giá cao, đắt hàng vô cùng.

Khoan ! Bán giá cao ư?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-66.html.]

Gà Mái Leo Núi

Yến Thu Xuân khẽ vỗ trán, nàng lập tức sững .

"Loảng xoảng!", Thủy Mai bên cạnh giật , run rẩy hỏi: "Cô nương, ? Chẳng lẽ điều gì thoải mái trong ư?"

Yến Thu Xuân đôi mắt nàng sáng rực, , hân hoan cất tiếng: "Không ! Ta chợt nhận tìm thấy một cơ hội ăn lớn!"

Thủy Mai ngẩn ngơ: "Dạ?"

Yến Thu Xuân chút do dự, ôm vạt váy mà vội vã chạy : "Mau thôi, chúng trở về tìm thiếu phu nhân!"

Thủy Mai vội đáp: "Vâng, thưa tiểu thư.", tất tả bước theo .

Hai chạy vội chừng vài bước, Yến Thu Xuân chợt bực dọc dừng chân. Nàng dạo bộ khá lâu nên thể mỏi mệt, thêm bữa sáng tiêu hóa hết, nàng thực sự chẳng còn sức để chạy nữa! Quả là một sự trùng hợp khéo léo đến bất ngờ. Khi về thôn trang, Yến Thu Xuân ngẫu nhiên bắt gặp Vân Nương đang mang đến một nồi lớn gà hầm nấm thơm lừng. Tất nhiên, ngoài món chính , còn vài món khác nữa: một bát canh nấm thanh đạm, rau xanh xào và cá hấp. Mỗi món tuy phần lớn, nhưng đủ loại, trông thật hấp dẫn.

Người biên tập: Ếch Ngồi Đáy Nồi

Vân Nương trông thấy nàng, tay bưng khay nặng trịch, bước tới cung kính hành lễ: "Tham kiến cô nương."

"Không gì, gì." Yến Thu Xuân xua tay, : "À , gia vị của còn sót trong bếp, chư vị cứ việc dùng. Khi nào hết, thể đến tiệm gia vị mà mua. Những thứ đó trong việc khử mùi tanh và tăng thêm hương vị cho món ăn."

“Đa tạ cô nương!” Vân Nương mừng rỡ xen lẫn kinh ngạc, bà bưng đồ ăn tới, bọn trẻ rối rít hỏi bí quyết gì mà thơm lừng đến , ngờ cô nương bụng đến thế, thẳng thắn chỉ bảo, chẳng hề giấu giếm.

Yến Thu Xuân mỉm đáp , cùng Vân Nương bước trong. Tạ Thanh Vân và Tiêu Hoài Khang ở trong chính sảnh, thấy nàng đến, chợt vội vàng tiến đến, hỏi han: "Muội ? Ta phái tìm khắp nơi, song chẳng thấy bóng dáng ."

Yến Thu Xuân chút hổ: "Thật ngại quá, để chư vị bận tâm. Muội chỉ tùy tiện dạo quanh đây một lát mà thôi."

"Thôi , chúng mau xuống dùng cơm . Lúc nãy dạo bên ngoài, ngửi thấy mùi thơm lừng , quả thực quá đỗi hấp dẫn. Ta cùng Kính Minh liền chờ." Tạ Thanh Vân khẽ che miệng , : "A Xuân, tài nấu nướng của quả là khéo léo xuất chúng. Chẳng công tử nhà nào phúc lớn kết duyên cùng đây!"

Yến Thu Xuân ngượng nghịu, cùng bọn họ xuống: "Đây là gà hầm nấm, chư vị mau nếm thử , trong đó nấm hầu thủ trứ danh thơm ngon khó cưỡng!"

 

Loading...