Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:35:49
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi giữa hai tạm khép . Tạ Thanh Vân khẽ , cất lời: "Thôi , chúng hãy xem qua chuồng gà một lượt, đó kiểm tra xem còn chỗ nào cần sửa sang, cải thiện chăng."

“Được, thôi.” Tiêu Hoài Khang chống tay, khẽ kéo chiếc chăn phủ đôi chân. Nha phía liền đẩy xe lăn cho . Yến Thu Xuân cũng mau chóng bước theo.

Quản gia thôn trang dẫn đường phía . Vừa đặt chân ngoài, một trận gió lạnh ùa đến. May mắn là đều bước nhanh, chẳng mấy chốc tới chuồng gà.

Theo như kế hoạch định, chuồng gà xây cất lớn. Lứa gà đầu tiên nuôi tiết thu đông, để tránh cho chúng c.h.ế.t cóng, họ thiết kế chuồng theo kiểu phía đốt một đống lửa, bên là chuồng gà. Khi lửa đốt lên, gà con sẽ tự khắc tìm đến chỗ ấm áp. Hiện giờ, gà con vẫn còn nhỏ, nhiều chỗ để chạy nhảy nên đặt chuồng ở đây là hợp lý. Đến khi gà con lớn hơn một chút, sức đề kháng hơn, chúng thể bắt đầu các hoạt động ngoài trời, cũng là lúc gà đủ lớn để thể bữa tối mùa xuân.

 

Lúc , Yến Thu Xuân cùng những khác đến. Nàng thấy chuồng gà vẫn sạch sẽ, hề mùi hôi. Vị quản gia phụ trách việc trông nom chuồng gà, đây là công việc trọng yếu, liền vội vàng thưa: “Theo yêu cầu của chủ nhân, lão nô xử lý hết thảy việc cẩn trọng. Bầy gà tắm rửa mỗi ngày. Chủ nhân thể xem, giờ chúng còn bé bỏng, trông thật đáng yêu.”

Quả đúng như lời quản gia , mấy chú gà con lúc trông ngộ nghĩnh, lông vàng óng ả. Trong chuồng ấm áp, đúng ban ngày nên nhiệt độ cao hơn ban đêm, nên chúng đều loanh quanh khắp phòng, tựa những khối vàng cam bóng bẩy. Chúng cũng cất tiếng líu lo gọi bầy, giọng thanh tú chẳng chút ồn ào, vô cùng dễ thương.

Yến Thu Xuân bước xem. Nàng tiến hai bước, song mấy chú gà con nhút nhát thấy lạ lập tức trở chuồng, ở cửa ngó họ bằng đôi mắt bé tí, đen nhánh như hạt đậu.

Nàng đành lùi . Giờ chúng còn quá bé bỏng để thể chạm . Tạ Thanh Vân và Tiêu Hoài Khang cũng đỗi tò mò, nhưng cả hai từng chạm một con gà sống bao giờ, nên chỉ đành ngoài quan sát.

Khi Yến Thu Xuân bước, Tạ Thanh Vân hỏi: "Mọi việc ?"

"Không, Diêu quản gia ." Yến Thu Xuân đáp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-63.html.]

Tạ Thanh Vân mỉm đầy tự hào: "Diêu từng là binh lính trướng phụ . Nếu do mắt ngài thương, e rằng ngài vẫn còn đang chinh chiến nơi sa trường. Giờ đây, ngài thoái ẩn, đến thôn trang hỗ trợ. Diêu quản gia tận tâm tận lực, nên giao phó công việc cho ngài, chúng thể an tâm."

“Đa tạ chủ nhân ban cho lão nô một công việc an nhàn.” Diêu mỉm , khóe mắt hằn rõ những nếp nhăn vui vẻ.

Gà Mái Leo Núi

Ông vẻ mãn nguyện với cuộc sống hiện tại, Tiêu Hoài Khang bằng ánh mắt kính trọng từ tận đáy lòng. Thấy đều hài lòng khi kiểm tra chuồng gà, ông liền vui vẻ mời: "Chủ tử xem tiện ở dùng bữa trưa chăng? Lão nô chuẩn hai con gà, đều là tự tay nuôi dưỡng. Đêm qua trời mưa, sáng nay lão nô sai lên núi hái nấm để món gà nấu canh nấm, đảm bảo ngon miệng!"

Họ quan sát một hồi lâu, nắng lên cao, khí trời cũng ấm dần. Yến Thu Xuân thậm chí còn cần dùng lò sưởi, nàng dập tắt lửa trong lò im lặng quan sát xung quanh, chợt thấy gà và nấm ư? Đây quả là một sự kết hợp tuyệt hảo!

Món canh gà hầm nấm hương thơm lừng, còn gì tuyệt vời hơn? Ngay lập tức, Yến Thu Xuân thể yên mà ngắm mãi , lòng hăm hở bước gần, ánh mắt sáng lên đầy mong chờ. Tiếc rằng họ mới là chủ nhà còn nàng chỉ là khách, nhưng ánh mắt của Yến Thu Xuân lộ rõ vẻ thích thú. Tạ Thanh Vân đang suy tư thì chợt bắt gặp ánh mắt trong veo, long lanh của Yến Thu Xuân đang dán chặt . Tạ Thanh Vân sững sờ, trong lòng hiểu ý, nàng khẽ mỉm , dùng khuỷu tay đẩy nhẹ trượng phu.

Theo động tác của thê tử, Tiêu Hoài Khang ngước mắt lên, khóe môi khẽ cong, gật đầu đáp lời: "Được, chúng đành ở dùng bữa."

Diêu quản gia vui vẻ: "Được, lão nô sẽ sai chuẩn ngay."

Yến Thu Xuân vội vã cất lời: "Ta cũng . Diêu quản gia, tay nghề bếp núc của đến nỗi nào, xin cứ giao phó việc cơm canh cho ."

"Ách..." Diêu quản gia thoáng ngượng ngùng, ánh mắt lướt qua Tiêu Hoài Khang cùng Tạ Thanh Vân. Vị cô nương đây há chẳng là khách quý ư? Cớ gì hạ cố bếp những việc của kẻ hầu hạ?

Tạ Thanh Vân mỉm nhẹ: "Cứ để nàng xuống bếp . Đó vốn là sở thích của nàng."

Diêu quản gia , lúc mới xác nhận mà rằng: "Cô nương, mời theo lão nô."

 

Loading...