Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-10-18 05:41:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc mặt Yến Thu Xuân trở nên lạnh lẽo. Nàng khẽ nghiêng , ôm lấy Uyển Nhi lòng dịu giọng :

"Đừng bận tâm đến đám . Đó là bởi bọn chúng ngu dốt thiển cận nên mới dám cho rằng Tiêu gia khắc . Muội hãy thử nghĩ xem, Tiêu gia các là ai? Là dòng dõi chiến thần dốc sức bảo vệ quốc gia! Nếu nhờ Tiêu gia, liệu đám thể an đây buông lời bất kính ? E rằng chúng sớm lưu lạc khắp nơi những trận chiến thất bại !"

Nàng đưa ví dụ để chứng minh kết luận, đoạn nhận định: "Đám thật ngu xuẩn, một lũ ngốc nghếch, chúng hà tất để ý bọn chúng? Chẳng , Uyển Nhi?"

Uyển Nhi đầu óc choáng váng, vô thức gật đầu: " ! Chẳng cần quan tâm!"

Yến Thu Xuân hài lòng: "Vậy thì . Sau nếu Uyển Nhi đám ngu ngốc chuyện, chớ nên bận tâm chi cho mệt lòng, nhé?"

"Chẳng quan tâm!" Giọng Uyển Nhi cất cao hơn đôi chút.

"Phải, chẳng quan tâm!" Một giọng trẻ con khác bỗng vang lên, ngữ khí quả quyết, càng dứt khoát hơn cả Uyển Nhi.

Editor : Ếch Ngồi Đáy Nồi

Cả hai cùng ngoảnh đầu . Tại cửa viện, ba bóng , một lớn hai nhỏ, đang bước . Người lớn dĩ nhiên là Tiêu Hoài Thanh, gương mặt thiếu niên hiện rõ nét vui mừng khôn tả, dung mạo thoạt vô cùng ôn hòa.

Trong những nhỏ tuổi, một là Đông Đông, và cất lời cũng chính là .

Bé trai còn cao hơn Đông Đông đôi chút, nhưng hình gầy gò hơn nhiều. Dưới ánh nến sáng tỏ, sắc mặt nó phần vàng vọt, cằm nhọn khiến đôi mắt tựa hồ to hơn. Y phục cũng đơn giản, thoạt hệt như con cái nhà dân thường.

thật lạ lùng , với phận của Đông Đông, những qua thường nhật đều là con em quý tộc, cớ giờ dẫn theo một đứa trẻ nhà dân thường bước viện của nàng?

"Tiểu thúc thúc!" Uyển Nhi cất tiếng gọi lớn, nhảy phắt khỏi lòng Yến Thu Xuân, mừng rỡ về phía bọn họ: "Đông Đông!"

Yến Thu Xuân cũng dậy nghênh tiếp: "Chư vị mau trong ."

"Đêm khuya mà còn quấy rầy, quả thực là của ." Tiêu Hoài Thanh khẽ ngượng ngùng chắp tay, đang định bày tỏ sự áy náy trong lòng thì Đông Đông nhanh chóng kéo đứa bé chạy tới, hớn hở : "A Xuân tỷ tỷ, đây là bằng hữu thiết của , A Hoàn! Đệ cứ ngỡ sẽ chẳng đến dự sinh nhật, nào ngờ tiểu thúc thúc dẫn tới đây!"

A Hoàn?

Yến Thu Xuân trầm ngâm suy nghĩ, nhanh chóng nhớ những đứa bé mà Đông Đông thường nhắc đến mỗi khi tan học. Chẳng đến phận, nhưng thể theo học tại Thái học viện, thử hỏi ai mà chẳng con em quý tộc? Thế mà ăn mặc giản dị đến .

Nàng khỏi kinh ngạc, thầm đoán đứa trẻ hẳn là con cái nhà nào đó cưng chiều, vội : "Chào A Hoàn, muộn đến mới tới, ngươi dùng bữa ?"

Đông Đông nhanh nhảu đáp lời: "Chưa ạ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-58.html.]

Sau đó, nó nháy mắt nàng hiệu, trong ánh mắt tràn ngập ý tứ thâm sâu.

Yến Thu Xuân hiểu ý tứ của nó, vốn định để bọn trẻ nếm thử mì sợi chẳng nữa. Nàng cố ý vươn tay nhéo gương mặt Đông Đông, khiến nó tức giận đến phồng cả má. "Đồ tiểu tử rắc rối , chẳng đến sớm hơn một chút? Lại thêm một miệng ăn, thật là phiền phức!" Nàng thầm nghĩ.

Dẫu hôm nay là sinh thần của , vẫn nên chiều chuộng đôi chút.

Đông Đông chút chột , bèn ngoan ngoãn yên đó, ngửa mặt lên để nàng nhéo cho thỏa thích.

Yến Thu Xuân nỡ lòng xuống tay, chỉ nhéo vài cái buông tay, đoạn kéo Đông Đông đến bên bàn đá: "Ngồi xuống . Thủy Mai, mau mang nước ô mai tới, dùng để khai vị , lát nữa dùng thịt sẽ thêm phần ngon miệng."

"Tạ ơn A Xuân tỷ tỷ." A Hoàn ngượng ngùng mím môi , sát cạnh Uyển Nhi, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì sự bối rối.

Yến Thu Xuân dặn dò đôi lời, nơi Tiêu Hoài Thanh trông coi, nàng liền nhà bếp.

Thế nhưng, Đông Đông vẫn lẽo đẽo theo . Khi đến nhà bếp, nàng đầu thấy Đông Đông lấy một chiếc túi vẫn luôn giấu trong tay áo, bên trong chứa đầy các loại thịt.

Hắn khẩn cầu : "A Xuân tỷ tỷ, thể một món nào đó thật ngon miệng ? A Hoàn hiếm khi dùng những thứ như thế , mời dùng bữa, nhưng đến muộn quá, đồ ăn chia hết cả ..."

Lúc đó, nghĩ A Hoàn sẽ đến, trong lòng chút tức giận nên chẳng giữ phần nào.

Ai ngờ khi tiệc sinh nhật kết thúc, đường trở về, Đông Đông và A Hoàn đợi Tiêu Hoài Thanh ở đó. Đông Đông vô cùng hối hận vì chuẩn gì cả, thế nên lúc đó sống c.h.ế.t đòi đến phòng bếp ít đồ. Hắn thỉnh cầu nếu A Xuân tỷ tỷ vẫn nghỉ ngơi thì nhờ tỷ giúp vài món.

Còn nếu tỷ nghỉ ngơi thì đành dùng bữa đạm bạc.

May , nàng vẫn nghỉ ngơi!

Yến Thu Xuân đáp lời bé, đương nhiên chẳng bận tâm điều . Nàng khẽ : "Được , cứ chơi với bằng hữu của , nơi cứ để tỷ lo liệu."

Gà Mái Leo Núi

"Vâng!" Đông Đông vui mừng đáp lời, thanh âm vang dội: "Vất vả cho A Xuân tỷ tỷ !" Nói xong, chần chừ đôi chút, đó nhón chân kéo nhẹ tay nàng. Chờ đến khi Yến Thu Xuân cúi , mới kề tai nàng thủ thỉ: "A Xuân tỷ tỷ, tỷ xuất giá, nhất định sẽ chuẩn nhiều của hồi môn cho tỷ! Sau trở thành phu nhân đại tướng quân , sẽ ai dám ức h.i.ế.p tỷ !"

Yến Thu Xuân nhất thời ngẩn , trong lòng khó hiểu.

Nàng bối rối phất tay: "Đi , mau cho xa một chút!"

"A Xuân tỷ tỷ chớ thẹn thùng! Nữ hài tử nào cũng thành mà." Đông Đông rời , nhưng khi khuất dạng còn tủm tỉm buông lời trêu chọc nhanh nhẹn bước khỏi.

 

Loading...