Hơn nữa Tiêu gia còn mang món ngon đến cho cả tên Nhị hoàng tôn đáng ghét ?
Đông Đông vốn còn cảm thấy bực dọc trong lòng, thằng bé đang định bĩu môi thì đúng lúc , cung nhân hầu hạ mở chiếc giỏ thức ăn , đầu tiên đặt một phần điểm tâm hết sức tinh xảo xuống mặt Đông Đông. Đó là món sữa đậu đỏ hai lớp thơm ngon, những chiếc cánh gà hầm mật trông ngọt lịm, ngoài còn một viên bỏng gà, xốp giòn vô cùng hấp dẫn.
Cuối cùng là một bát nước ô mai thanh mát để giải khát.
Editor : Ếch Ngồi Đáy Nồi
Từng món, từng món ngon hiện mắt nhanh chóng xua tan nỗi bực dọc của tiểu bằng hữu nọ, thằng bé liền phá lên thích thú: “Oa! Cánh gà! Bỏng gà! Còn đây là món gì?”
“Món gọi là sữa đậu đỏ hai lớp, ngọt, dùng muỗng để ăn.” Cung nhân đưa muỗng sang, dặn dò: “Vị mang đồ đến còn , đây là đồ A Xuân cô nương cố ý cho chư vị, hi vọng đồ ăn gì ngon, chư vị thể cùng thưởng thức, như thể ăn nhiều, thể ăn ngon.”
Đông Đông lén bĩu môi. Ai thèm chia với bọn họ chứ, một lũ tiểu tử lóc mè nheo vì chẳng nếm món ngon, còn đồng môn với nó, Đông Đông nào thích chút nào!
Tuy Đông Đông thầm rủa trong bụng, nhưng đến khi ăn những món , đầu và chân thằng bé vẫn ngừng nhún nhảy vì phấn khích, cảm giác khoan khoái tột độ.
Đột nhiên, Đông Đông chợt thoáng thấy những đồng môn khác đang , thằng bé liền ngay ngắn , ho nhẹ một tiếng, giả vờ vẻ tiểu chủ nhân, tuy còn chút e dè, song vẫn cất lời: “Chư vị cứ dùng tự nhiên, những món ngon, đều do A Xuân tỷ tỷ nhà , nhất là món cánh gà , đây là món khoái khẩu nhất, thường ngày tỷ ít khi món , cũng mới nếm thử… ba thôi!”
Thằng bé cố sức giơ ba ngón tay , dáng vẻ trông thật khó khăn.
A Xuân tỷ tỷ thể ăn những món chiên ngập dầu quá nhiều, nhưng hôm nay thể ăn bao nhiêu tùy thích ?
Chu Chiêu Cảnh vốn cũng cảm thấy chút khinh thường, nhưng thấy vẻ mặt Đông Đông như liền đoán đây ắt là món ngon, bởi cũng miễn cưỡng gắp một miếng cánh gà đưa miệng. Vừa c.ắ.n một miếng, mắt sáng lên. Rõ ràng trù tử trong nhà cũng học những món , nhưng chắc chắn thể nấu tài bằng trù tử của Tiêu gia.
Thảo nào thể bì với Tiêu Bình Chiến!
Hóa là vì trù tử!
Chu Chiêu Cảnh đảo mắt, : “Ngươi nhắc đến A Xuân tỷ tỷ? Rốt cuộc là vị nào? Mỗi ngày nàng đều nấu đồ ăn ngon cho ngươi ?”
Đông Đông vẫn giữ phép tắc lễ độ. Đối phương dùng lời lẽ hòa nhã với , tuy thằng bé thích đối phương, song vẫn đáp lời: “Không , A Xuân tỷ tỷ là khách quý của Tiêu gia , tỷ vốn ham món ngon, vì cũng ưa trổ tài nấu nướng. Vả Tiêu gia còn một gian bếp rộng lớn! Như tỷ tỷ thể chế biến vô vàn món ngon. Món ngon nhất từng ăn là sườn cừu nướng, nhưng tỷ cho ăn nhiều…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-43.html.]
Nói đến đây, trong lòng Đông Đông dấy lên chút hờn dỗi, nhưng khẩu khí vẫn chứa đựng vẻ tự đắc: “Có điều, tỷ còn để tự tay nướng quýt, nướng hạt dẻ, cả nướng ngô nữa…”
“Oa!” Lúc , một tiểu đồng khác chợt kinh ngạc thốt lên, dẫu tường tận tên gọi của các món, nhưng ngắm mâm ngọc đầy ắp sơn hào hải vị mắt, trong chốc lát nước dãi cứ thế ứa ngừng.
Sau đó cảm thấy gian bếp nhà Đông Đông tựa như một bảo khố, thật ngờ thể nhiều món ngon đến thế!
Chu Chiêu Cảnh cũng cảm thấy khá tò mò: “Ta thể đến diện kiến chăng?”
Hắn , mấy đứa trẻ khác nhất tề tranh cất tiếng: “Ta cũng gặp A Xuân tỷ tỷ!”
“Còn cả nữa, thể ?”
Đông Đông thoáng chút do dự, song thấy đám tiểu bằng hữu vẫn đăm đăm , sợ rằng nếu đồng ý, bọn họ sẽ òa . lỡ như chúng đ.â.m nghiện, ngày nào cũng đòi đến thì ? Đồ ăn trong nhà liệu chúng vét sạch ?
Dù gì A Xuân tỷ tỷ mỗi ngày cũng chỉ một ít, những khác nấu nào ngon bằng nàng.
Bỗng nhiên, ánh mắt bé chợt lóe lên một tia sáng, trịnh trọng cất lời: “Mấy ngày nữa là đến sinh thần của , năm ngoái bà ngoại mời nhiều , năm nay cũng mời các ngươi đến nhà chung vui.”
Gà Mái Leo Núi
Vừa dứt lời, ánh mắt bé đầy mong đợi hướng về phía bằng hữu thiết nhất của : “A Hoàn, ngươi nhất định đến đó, sẽ bảo A Xuân tỷ tỷ thật nhiều món ngon cho ngươi ăn!”
Chu Chiêu Hoàn đang mải mê ăn, mắt càng sáng rỡ, gật đầu lia lịa: “Được! Ta chắc chắn sẽ đến!”
Lại , cũng gần kề sinh thần của Đông Đông.
Vừa lúc đây cũng là mối bận tâm của Giang gia.
Sinh thần của bé ngày mười lăm tháng chín, khi đó bé sẽ chính thức bước sang tuổi thứ năm.
Chu Chiêu Cảnh cũng lớn hơn bao nhiêu, cũng lên năm, Tam hoàng tử đang tuyển một thư đồng cho con . Nếu tuyển thích hợp, ắt thể mượn sức từ một vài đại thần. Chu Chiêu Cảnh kẻ xuất chúng, e rằng khó mà khiến các đại thần nguyện ý. Nếu thế, lẽ những mối giao hảo đều gầy dựng từ đầu?