Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 31

Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:51:07
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lớp học vỡ lòng tại Thái Học viện.

Trong lớp học , tổng cộng tám tiểu đồng năm tuổi cả thảy, đứa nào đứa nấy đều vận cẩm phục hoa lệ, nổi bật trong đó là một đứa bé vận y phục màu vàng nhạt.

Trong thời đại , sắc vàng xem là tôn quý nhất, chỉ Thiên tử mới phép khoác lên kim bào chính thống. Tuy những địa vị thấp hơn vẫn thể dùng sắc vàng nhạt, song phận của kẻ đó ắt hẳn cũng hơn hẳn đám thường nhân.

Bấy giờ, khi các tiểu đồng khác đang ngâm nga thơ phú, đứa bé nọ âm thầm chơi đùa.

Đông Đông khôi ngô lanh lợi lệch với đứa bé nọ, nó đang ngâm nga thơ ca đầy đắc ý, chợt lướt mắt qua bóng hình đang âm thầm chơi đùa nọ, khẽ nhíu mày, lộ rõ vẻ chán ghét.

Chẳng hiểu lão gia nhà họ Giang , bảo thư đồng cho .

Kẻ còn chẳng giỏi giang bằng !

Đông Đông kiêu hãnh ưỡn ngực, tiếp tục ngâm nga thơ phú, cho đến khi... "Rột rột" một tiếng, bụng nó bắt đầu réo đói.

Sáng nay khi , điểm tâm sáng A Xuân tỷ tỷ đưa tới nhiều nhặn gì, nó ăn chẳng đủ no, động đến món khác, thành giờ đây bụng réo cồn cào.

Đông Đông xoa bụng, ánh mắt đầy mong đợi bên ngoài, giờ ngọ sắp đến : "Hôm nay A Xuân tỷ tỷ sẽ đưa món gì tới đây nhỉ?”

Đông Đông vô cùng chờ mong, đến mức nước miếng ứa , nhưng miệng còn đang ngâm thơ, nước miếng nó sặc sụa, ho khan một hồi.

Phu tử đang khép hờ mắt chợt mở bừng, ánh mắt sắc bén phóng thẳng về phía Đông Đông: "Tiêu Bình Chiến! Thử bài thơ xem!"

Phu tử dứt lời, các tiểu đồng khác đều im bặt, háo hức dõi mắt sang.

Song bài thơ mới dạy hôm nay, Đông Đông vẫn thể thuộc làu, khuôn mặt tròn xoe ửng đỏ, ấp úng cất lời.

"Ha ha!" Nhị hoàng tôn Chu Chiêu Cảnh, đích trưởng tử của Tam hoàng tử, cất tiếng giễu cợt.

Đông Đông hổ trừng mắt , phu tử vội vàng hòa hoãn: "Được , cần nữa, ngày mai sẽ kiểm tra, nếu thuộc sẽ chép phạt!"

Sau đó để Đông Đông an tọa.

Một bên là hoàng tôn tôn quý, một bên là cháu trai Tiêu gia, cả hai vị tiểu tổ tông chẳng thể đắc tội. Huống hồ hai phe vốn hòa thuận, ông càng dám để hai vị tiểu tổ tông náo loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-31.html.]

Đông Đông hậm hực xuống, đó liền ngoan ngoãn cho đến tận lúc tan học. Cung nhân Thái Học Viện chuyên việc hầu hạ bọn nhỏ lượt kéo đến, dẫn bọn nhỏ đến nhà ăn dùng bữa.

"Tiểu thiếu gia, Tiêu gia và Giang gia đều sai mang thức ăn tới, ngài dùng món nào?" Cung nhân đặt hai chiếc hộp cơm kề bên, một hộp trông vô cùng lộng lẫy, phía chạm khắc hoa văn tinh xảo. Chiếc còn trông giản dị mộc mạc, chẳng vật mới.

Dù miệng cung nhân , tay y vươn mở hộp cơm của Giang gia.

Đông Đông tự mở hộp cơm của Tiêu gia, cất lời: "Ta dùng món ."

Đông Đông mở hộp cơm của Tiêu gia.

Biên tập: Ếch Ngồi Đáy Nồi

Cung nhân sững sờ, vội vã giúp đỡ, cả hai cùng mở hộp giữ ấm cẩn thận, lấy hộp cơm bên trong . Ngay cả khi nắp hộp mở, nhà ăn ngập tràn mùi hương thức ăn thoang thoảng. Hộp cơm Tiêu gia mở , mùi hương nồng nàn quyện , lấn át những mùi vị khác, xộc thẳng mũi tám vị tiểu đồng.

Tiếng trò chuyện líu lo im bặt, chúng bạn vô thức dõi mắt về nơi tỏa hương thơm ngát.

Đông Đông hít hà hương thơm nức mũi, trong vị tương đậm đà còn vương vấn mùi ngọt thơm, nó thỏa mãn, vui vẻ chuẩn dùng bữa. Chợt nhận chúng bạn đang dõi , nó đắc ý gắp một đũa thịt. Miếng thịt đùi gà xắt nhỏ ngấm đẫm nước tương sánh mịn, chỉ một miếng nhỏ dậy mùi thơm nồng nàn. Thịt đùi tươi non mềm, mang theo vị ngọt thanh mà hề ngấy của mật ong.

"Ngon quá!" Đông Đông vui vẻ thốt lên. Bởi giữ ấm kỹ lưỡng nên thức ăn vẫn còn nóng hổi, mang cảm giác ngon tuyệt. Lúc , thêm một miếng cơm trắng, hương vị vặn, mặn nhạt, như trượt thẳng bụng.

Đông Đông chén sạch món ăn nhanh như chớp, cứ thế nuốt trọn từng miếng, tựa hồ đang thưởng thức mỹ vị nhân gian.

Hương nước sốt đậm đà tỏa , quả thực mê hoặc hơn cả tưởng tượng, khiến đám trẻ con háu ăn đăm đăm dõi theo. Ngon đến ? Rốt cuộc món tư vị thế nào? Bọn chúng vẫn nếm thử lấy một miếng!

Nhị Hoàng tôn Chu Chiêu Cảnh cũng liếc sang. Thấy đối phương chút ý tứ chia sẻ, còn cố tình thưởng thức đến độ khiến kẻ khác thèm thuồng, trong lòng bỗng nảy sinh chút tức giận, bèn cố vẻ ghét bỏ mà giễu cợt:

"Món ăn hiếm lạ lắm ? Chẳng qua cũng chỉ là một món ăn tầm thường mà thôi."

Dù rằng bọn chúng mới chỉ theo học lớp vỡ lòng, những đứa trẻ năm tuổi hãy còn nhỏ, nhưng mối dây quyền lực và khúc mắc giữa các gia tộc sớm hình thành. Những đứa trẻ , thấm nhuần từ mưa dầm thấm đất, đặc biệt là những gia đình vốn lôi kéo Tiêu gia phe , chúng hiểu rõ ràng rằng ngay cả những trong cùng một nhà cũng nảy sinh hiềm khích với .

Gà Mái Leo Núi

Đông Đông vốn cũng cưng chiều từ tấm bé, chẳng đời nào cam chịu thiệt thòi, bởi hai bên vẫn luôn duy trì thái độ lạnh nhạt.

Cung nhân cũng ngửi thấy hương thơm mê ly , vốn định cất lời khen ngợi. Song, Nhị Hoàng tôn dứt lời, gã liền vội vã ngậm miệng, tránh để Nhị Hoàng tôn chán ghét. Gã im lặng mở một hộp cơm khác, khéo léo gợi ý: "Tiểu thiếu gia, ngài cũng nếm thử món . Kỷ ma ma dặn rằng ngài chắc chắn sẽ ưa thích món ."

Hộp cơm mở , bên trong là món gà rán!

 

Loading...