May mắn , trời xanh vẫn tuyệt đường sống của Yến Thu Xuân. Vừa đặt chân đến chợ rau, chẳng mấy bước chân, nàng thấy thứ cần.
Nàng mua một ít cua, thêm chút cá, sắm cả tôm sông. Cuối cùng, thật may mắn khi phát hiện vài con ngao, tuy chẳng là bao, song còn hơn .
Yến Thu Xuân mua hết thảy. Trên đường, nàng còn cố ý ghé qua hiệu t.h.u.ố.c và vài cửa tiệm khác, mua thêm ít quế, lá thơm cùng các loại gia vị hăm hở trở về. Nàng lấy chút bạc , hỏi mượn phòng bếp của dịch trạm.
Phòng bếp dịch trạm chia đại trù và tiểu trù. Khách ghé chân nơi đều là quan to hiển quý, bởi tiểu trù thường xuyên trưng dụng, các loại nguyên liệu như dầu, muối, giấm, gừng đều đủ cả.
Vả , với những nguyên liệu Yến Thu Xuân mua, việc chế biến món cua cay là chuyện dễ như trở bàn tay.
Tuy nhiên hết, những thứ vẫn cần sơ chế cẩn thận.
Cua cần rửa sạch, tôm mổ bỏ ruột, ngao thì thể dùng ngay, cần chờ chúng nhả hết cát bẩn, đành đặt sang một bên . Cá cũng thích hợp để chế biến lúc . Yến Thu Xuân sạch nguyên liệu trầm ngâm suy tính.
Triều đại chẳng hề khoai tây khoai lang. Song, nếu thiếu chút lương thực chính, món ăn e rằng sẽ quá mức mặn cay chăng?
Đắn đo suy nghĩ mãi, Yến Thu Xuân chợt nhớ đến món giò hoa om Đông Bắc.
Khi định đoạt món , nàng liền bắt tay chuẩn thứ một cách đấy.
Sơ chế xong tôm cua, nàng liền rửa tay nhào bột mì.
Trong lúc chờ bột mì thành sợi và lên men, nàng bắt đầu nấu nướng. Bước đầu tiên là đun nóng chảo dầu.
May mắn , kiếp nàng từng sống ở nông thôn, quen dùng bếp đất, bằng giờ đây nàng ắt sẽ luống cuống như kẻ vụng về. Đốt lửa thành công, chờ nồi sắt lớn rửa sạch nóng lên, nàng liền đổ dầu . Dầu trơn tru bóng loáng chảy từ mép nồi xuống, thật mãn nhãn.
Chờ dầu nóng già, nàng gắp từng nửa cua cắt đôi, lượt phủ bột mì nhanh chóng thả chảo dầu. Nhất thời, âm thanh "xì xèo..." giòn tan vang vọng khắp gian bếp.
Dầu nóng b.ắ.n tung tóe trong nồi, song Yến Thu Xuân sớm quen thuộc với cảnh tượng . Gương mặt xinh còn chút ngây thơ của nàng lúc ánh lên vẻ trầm tĩnh, động tác tay thuần thục. Chờ khi những miếng cua cho hết, vỏ cua chuyển đỏ au, nàng liền vớt , một nữa dầu mới.
Khi dầu trong chảo nóng lên, nàng liền cho đó những nguyên liệu chuẩn từ sớm như tiêu, quế, lá thơm, cùng các loại muối gia vị khác. Những nguyên liệu đều mang hương vị vô cùng nồng nặc. Lúc khi chiên lên, mùi hương sực nức tỏa khắp nơi, khiến Yến Thu Xuân, vốn quen với mùi hương hăng nồng đến thế, sắc mặt khẽ biến đổi. May mắn , nàng kịp thời đổ cua trong chảo xào, khiến mùi hương nồng nặc tức thì hương vị tươi ngon của cua át phần nào.
Dẫu , từ ngoài cửa căn bếp nhỏ, những tiếng hắt liên tiếp vẫn vọng rõ mồn một.
"Hắt xì... hắt xì..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-3.html.]
Người đó hắt ngừng, trông vẻ vô cùng khó chịu.
Yến Thu Xuân kinh ngạc ngước .
Chẳng ngờ bắt gặp, khuôn mặt thanh tú của Diêm Hưởng thoáng hiện vẻ ngượng ngùng, khẽ đầy vẻ lúng túng: "Yến cô nương, tại hạ chỉ ngang qua ngó một chút, ngờ mùi vị nồng nặc đến thế ? Chẳng cô nương đang gì ?"
Yến Thu Xuân mỉm đáp: "Ta đang món ăn. Chốc nữa thành, Diêm đại nhân cũng nếm thử một chút nhé?"
"Vậy thì quá, đa tạ cô nương. Chẳng tại hạ thể giúp cô nương việc gì chăng?" Diêm Hưởng lập tức thuận thế bước bếp, nhiệt tình hỏi.
Yến Thu Xuân cũng chẳng từ chối, chỉ tay bếp lò mặt: "Chẳng đại nhân thể nhóm lửa giúp ?"
"Được thôi! Cô nương cứ việc dặn dò lửa lớn lửa nhỏ, tại hạ đảm bảo sẽ nhóm thật !" Diêm Hưởng cất giọng sang sảng, xuống.
Gà Mái Leo Núi
Biên tập viên: Ếch Ngồi Đáy Nồi
Yến Thu Xuân liền bắt đầu chỉ dẫn nhóm lửa.
Diêm Hưởng cũng chẳng hề tỏ kiểu cách kiêu ngạo của kẻ quan, ngược trông vô cùng thoải mái. Chỉ là, lúc Yến Thu Xuân chú ý, lén lút quan sát động tác của nàng, và ánh mắt , chẳng tò mò, mà là... vẻ đề phòng.
Đương nhiên hề cố ý ngang qua căn bếp nhỏ , vả nơi đây cũng chẳng lối thường nhật. Hắn chỉ đơn thuần e ngại cô nương phận đặc thù gì, bởi tò mò theo xem thử. Dẫu ngay từ đầu cho rằng nàng ăn tôm cá tươi, nào ngờ mùi vị phần nồng nặc, từ xa ngửi thấy hương vị kỳ lạ. Hắn lập tức đến gần xem xét tiên, kết quả tới gần thể kiềm chế mà hắt , khiến bản sớm bại lộ.
Cũng may đối phương nhận ý đồ thật sự của .
Diêm Hưởng cố gắng mở to mắt , ánh mắt tràn ngập sự khó hiểu. Rốt cuộc cô nương đang gì ? Chẳng hấp mới là cách chính để chế biến hải sản ? Nghe món cua hấp , ngay cả Bệ hạ trong cung cũng ưa thích, mùi vị vô cùng tươi ngon! Ngược , nàng chế biến mùi vị hăng nồng đến thế, chẳng đang lấn át hương vị tươi ngon thuần túy đó ?
Ngay khi Diêm Hưởng còn đang nghi hoặc bực dọc, bỗng nhiên phát hiện mùi vị hăng nồng dần dần bắt đầu biến chuyển. Từ vị cay đơn thuần và hăng mũi, về dần pha thêm chút hương thơm khiến thèm thuồng. Sau đó, mùi hương càng ngày càng nồng đậm, xen lẫn chút vị tanh nhàn nhạt khó phân biệt.
Chỉ là nhanh đó, theo một muỗng nước đổ và nắp nồi đậy , mùi hương cũng theo đó mà tan biến. Trong lòng Diêm Hưởng vẫn còn vương chút tiếc nuối.
Sao mùi hương biến mất nhanh đến ?
Mùi hương đó, quả thực dễ chịu!