Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-10-20 13:25:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ tiếc là thịt cá trơn mềm quá, bé vẫn dùng đũa thuần thục nên thể gắp .

Yến Thu Xuân liền gắp cho hai nhóc mỗi đứa một quả bong bóng cá, chính cũng gắp một miếng.

Nàng còn cố ý nhúng thịt cá trong nước canh một chút mới đưa miệng. Nước canh vẫn còn chút vị mặn, thịt cá vô cùng trơn mềm trôi miệng tựa như một kiểu hưởng thụ cao cấp . Thêm tài nghệ nấu nướng của Yến Thu Xuân, món cá chỉ mùi tanh mà còn ngon một cách lạ thường!

Xương cá nhiều lắm, chỉ xương sống ở giữa và xương lườn hai bên, thật khi ăn cần nhả xương. Đầu lưỡi chỉ cần khẽ chạm thôi mà thịt cá tự trôi xuống cổ họng.

Lúc ăn thêm một miếng cơm, vị cơm ngọt ngào hòa quyện với vị mặn còn lưu trong miệng, hề chút xung đột nào mà còn tăng thêm hương vị đậm đà.

Uyển Nhi vốn ăn nhạt nên thích món cá hấp , luyến tiếc nỡ dừng đũa.

Đông Đông ăn hết hai phần, ăn xong vẫn còn nhớ đến nửa cái bánh thịt bò trong chén.

Nhìn nhân thịt nhồi bên trong tụ với nhưng hề khô cứng. Khẽ c.ắ.n một miếng, bên trong nhân thịt còn nước canh. Vỏ ngoài giòn xốp nước canh thấm nhanh chóng mềm , hòa lẫn với vị mặn của nhân thịt bò thơm phức, quả thực ăn miếng nào là thỏa mãn miếng nấy.

“Bánh thịt bò ăn ngon hơn!” Đông Đông tổng kết.

Uyển Nhi cũng ăn một miếng bánh, lắc đầu: “Ăn cũng ngon nhưng cá vẫn ngon hơn!”

Hai đứa liếc mắt , ai chịu ai. Thế là Đông Đông đảo mắt một vòng, : “Vậy tỷ đưa bánh thịt bò cho , cá của cho tỷ.”

Uyển Nhi chớp mắt: “Tại thể ăn cả hai? Ta cũng thích bánh thịt bò mà.”

Đông Đông: “...”

Ý tưởng ăn nhiều thêm một miếng ngờ dễ dàng vạch trần như . Cậu nhóc cam lòng tiến đến bên tai Yến Thu Xuân, nhỏ giọng : “Uyển Nhi tỷ tỷ dễ lừa như nữa !”

Yến Thu Xuân híp mắt : “Trước lừa Uyển Nhi ?”

Đông Đông chột hì hì, vùi đầu ăn một miếng lớn bánh thịt.

A, nhóc là nam nhi của Tiêu gia, tất nhiên là thích cảm giác ăn thịt ngập miệng hơn !

Yến Thu Xuân hừ một tiếng, cũng ăn một miếng bánh lớn. Với tư cách là lớn, nàng nguyên một cái bánh thịt bò.

Làm lớn quả là phúc phận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-170.html.]

Nàng mỉm , gắp thêm một miếng cá. Lần , nàng chẳng nhúng cá thang canh mà trực tiếp thưởng thức, tuy thiếu chút vị mặn mà đậm đà, song hương vị ngọt thanh càng thêm nổi bật. Món mỹ vị đến mức chẳng cần dùng kèm cơm mà vẫn khiến say đắm.

Khi gần như no bụng, Yến Thu Xuân từng ngụm từng ngụm nhấp chén canh nấm nóng hổi. Dù chẳng mấy cầu kỳ, song dư vị đủ khiến tấm tắc khen ngon. Từng muỗng canh nóng ấm nhẹ nhàng trôi xuống thực quản, xoa dịu dày, mang theo cảm giác thư thái lạ thường.

Ăn xong miếng cuối cùng, ba ăn ý cùng lúc cầm khăn tay lau nhẹ khóe miệng. Yến Thu Xuân cất lời mời: “Chúng cùng tản bộ chút chứ?”

“Được thôi ạ!” Đông Đông ôm bụng đầy thỏa mãn, khẽ ợ nhẹ một tiếng.

Uyển Nhi cũng khẽ gật đầu: “Được thôi! Ăn xong dạo vài vòng, sẽ béo ú như Đông Đông .”

Đông Đông chỉ ngẩn .

Chỉ là ba định rời viện thì thấy vài bóng vội vã tiến đến. Kẻ dẫn đầu là một tiểu hài tử chừng năm tuổi, ai khác chính là Chu Chiêu Cảnh.

Yến Thu Xuân hít sâu một , khẽ ngước sắc trời.

Bọn họ thong thả dùng bữa, từ lúc trời còn sáng đến tận lúc ánh tà dương khuất dạng.

Vậy mà đưa Chu Chiêu Cảnh đến đúng giờ ư?!

Khi bọn họ tới gần hơn, Yến Thu Xuân mới phát hiện chỉ tiểu điện hạ mà ngay cả Xương Vương phi cũng chinh đến. Trên gương mặt nàng còn vương chút áy náy, vẻ thẹn thùng hiện rõ, giọng cũng lấp bấp xen lẫn sự ngượng nghịu: “Yến cô nương, đích cung thỉnh ý phụ hoàng, song gặp ngài. Quý phi nương nương liền căn dặn rằng nếu A Cảnh nhã ý, cứ để thằng bé ở Tiêu gia vài ngày. Lại còn sai Lý ma ma theo hầu hạ, chăm sóc tận tình.”

Yến Thu Xuân chợt cảm giác Xương Vương phi vẫn còn điều gì hết.

Quả thực là còn thiếu sót ít lời.

thì, sắc mặt Tiêu phu nhân cùng Tạ Thanh Vân cũng tỏ mấy bận tâm.

thấy nàng như thế, Yến Thu Xuân tất nhiên cũng hỏi han gì thêm nữa, chỉ mỉm : “Vương phi cứ việc an tâm, nhất định sẽ dốc hết sức để chăm sóc tiểu điện hạ chu đáo.”

Gà Mái Leo Núi

“Nếu thì cứ phái đến tìm .” Xương Vương phi nhẹ nhàng vỗ lên tay nàng, khẽ, đáy mắt còn ẩn chứa vài phần hối hận. Tiêu phu nhân mềm lòng mà đưa đề nghị , trong lòng nghĩ đây là một sự sắp đặt . Ai ngờ khi hậu cung, nàng diện kiến phụ hoàng mà chỉ gặp Lục Quý phi.

Lục Quý phi quả thực chỉ mong mỏi Tiêu gia cùng bọn họ ầm lên sớm ngày cắt đứt liên hệ mà thôi, bởi , nàng liền trực tiếp mặt hoàng đế mà chấp thuận ngay tức khắc. Lại còn thỉnh thoảng sẽ để cho Ngũ hoàng tử qua xem, nếu chăm sóc tất nhiên sẽ ban thưởng, còn nếu chăm sóc chu đáo, tất nhiên nên phạt vẫn cứ phạt nặng.

Vốn dĩ là một ý định , nàng thấy con trai đến ở vài ngày, tuy xa phụ mẫu nhưng vẫn béo lên ít. Lại nghĩ, là cũng để cho Chu Chiêu Cảnh sang ở đôi ba hôm, tạm rời xa chốn thị phi phức tạp, tĩnh dưỡng tâm tình.

Nào ngờ Lục Quý phi nhân cơ hội mà kéo Tiêu gia vòng xoáy.

 

Loading...