Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:10:13
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hình như Tiêu phu nhân mắc chứng biếng ăn.

Thủy Mai miêu tả, phu nhân vẫn còn thể ăn vài miếng, thì vẫn đến mức nghiêm trọng nhất. Người lớn tuổi mắc chứng biếng ăn, thiếu hụt dinh dưỡng, ắt sẽ suy yếu mà sinh nhiều bệnh.

Thảo nào Tiêu Hoài Thanh cần đến tài trù nghệ của nàng.

Nếu ở kiếp , e rằng Yến Thu Xuân cũng dám chắc, dù tài nghệ trù nghệ tinh xảo đến mấy cũng chắc thành công, bởi lẽ, những mắc chứng kén ăn giai đoạn cuối, dù thiết ăn uống cũng chẳng thể nuốt trôi.

lúc nàng kim thủ chỉ tương trợ!

lúc kỳ năng của nàng vặn ứng với bệnh trạng của phu nhân, nếu chuyện mà nàng còn , thì quả thực là vô tích sự!

Tại Chủ viện Tiêu gia.

Trên bàn tròn bày đầy trái cây tươi, đám hạ nhân kẻ tấp nập. Trong lúc đó, một tiểu tư lơ đễnh rơi nắp chén , tức thì một tiếng động lớn vang lên.

Quản sự giật thót , khẽ quát mắng: "Đêm qua ngươi gì mà uể oải thế? Cẩn trọng một chút!"

Tên tiểu tư vì lỡ phạm nên khép nép cúi đầu tạ tội, mong quản sự bỏ qua chuyện nhỏ nhặt .

"Chú ý một chút!" Quản sự phất tay, ý bảo tiếp tục công việc. khi thấy tên tiểu tư thực sự rời , ông tức buồn , buông lời trách móc: " là, huấn luyện bao lâu ? Chút việc nhỏ nhặt cũng chẳng xong. Lỡ để Thu cô nương thấy trong phủ chúng vô phép tắc thì thật chút nào!"

"Thôi mà, cũng cố ý." Bà ma ma trông nom đám nha ân cần lên tiếng, đoạn trêu ghẹo: "Ông chớ cau mày nữa, rõ ràng trong lòng đang hớn hở mặt, e rằng tiểu tử ông dọa sợ ."

"Vậy ư?" Quản sự đưa tay sờ mặt, hỏi .

Bà ma ma liếc một cái đầy ý vị, đáp: "Chẳng ?"

Quản sự trầm ngâm chốc lát, nụ vẫn thường trực môi: " vui. E rằng phủ chúng sắp hỷ sự . Hỷ sự ắt là chuyện , chuyện ..."

Ngoại trừ hai vị tiểu chủ đản sinh, mấy năm qua phủ hiếm khi hỷ sự, trái ngập tràn tang tóc. Ngay cả tiệc đầy tháng của hai đứa trẻ cũng đơn sơ vì tang sự của phụ , giữ đạo hiếu mà dám lớn, chỉ nhà quây quần bên mâm cơm đạm bạc.

Bầu khí trong nhà quá đỗi ảm đạm, khiến ông cũng chẳng còn mấy tinh thần phấn chấn.

Gà Mái Leo Núi

Giờ thì , Lục thiếu gia dẫn một cô nương về phủ!

Phu nhân vốn lâu tiếp khách, nay chịu đích tiếp kiến vị cô nương . Hàm ý trong đó, lẽ nào còn rõ ràng ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-17.html.]

Khi Yến Thu Xuân đặt chân đến, đích Hoàng ma ma, của Tiêu phu nhân, đón tiếp nàng.

Nàng an tọa bao lâu thì Tạ Thanh Vân cũng kịp thời đến. Nàng là trưởng tẩu, đồng thời là nữ chủ nhân đương nhiệm của Tiêu gia. Trông nàng thật ôn hòa, e ngại Yến Thu Xuân sẽ thấy vui, nên ngừng kéo nàng câu chuyện.

Ngay đó, hai đứa trẻ cũng dẫn tới. Một là Tam tiểu thư Tiêu gia, cô bé bảy tuổi, đích nữ của Tiêu Hoài Ngân.

Đứa còn là một bé trai năm tuổi, là con của Tứ tiểu thư Tiêu gia, Tiêu Hoài Vinh. Trong lúc nàng mang thai, phu quân nàng tử trận sa trường. Một nàng sinh hạ đứa bé, đợi dưỡng thể lành lặn thì liền tiến quân doanh, thề diệt tận kẻ thù khiến nhi tử nàng mất phụ .

nàng thành công, bởi mấy năm Hoàng đế chiến tranh hao tổn tiền bạc của cải nên cho phép xuất binh tấn công. Lần Tiêu Hoài Thanh ngoài đ.á.n.h trận, đối thủ kẻ thù năm xưa, nên nàng cũng xuất chinh.

Vì thường xuyên ngoài sớm, về muộn nên lúc là chính ngọ, Tiêu Hoài Vinh vẫn về. Vậy nên ma ma dẫn nhi tử nàng, Đông Đông, đến, : "Nghe phu nhân mời khách ở đây, lão nô mạn phép dẫn tiểu thiếu gia tới thỉnh an."

Tứ tiểu thư vốn ít lời, tiểu thiếu gia cũng nhiều, chỉ gọi một tiếng "Tiêu phu nhân", một bên, trầm mặc như một vật trang trí.

"Đông Đông đây, để Đại bá nương ôm một cái nào." Tạ Thanh Vân mực yêu quý thằng bé, thấy giang tay đón lấy.

"Đại bá nương, con nhớ lắm!" Đông Đông là một đứa trẻ hoạt bát, nhiệt thành, liền nhào tới ôm chầm lấy Tạ Thanh Vân thật chặt, như thể lâu lắm gặp.

Yến Thu Xuân trong lòng chút khó hiểu, nhưng vẫn lặng lẽ quan sát.

Không lâu đó, Tiêu Hoài Thanh cũng bước .

Hôm nay, vị tiểu tướng quân khoác lên chiến bào, mà vận một bộ trường sam màu ngà tinh tế, sát khí thường trực cũng biến mất. Trái , trông y vẻ nhã nhặn, dung mạo tuấn tú cũng trở nên ôn hòa hơn bội phần khi quây quần bên .

Cảnh tượng khiến Yến Thu Xuân bất giác nhớ về nguyên chủ. Hai năm , khi Tiêu Hoài Thanh đỗ đạt vang dội danh hiệu văn võ Trạng Nguyên, nguyên chủ vì tò mò, lén lút ngoài để tận mắt chiêm ngưỡng vị tân khoa Trạng Nguyên cưỡi ngựa dạo phố.

Lúc đó, nhà họ Yến vô cùng tức giận, công khai chỉ trích: "Để một kẻ vũ phu giữ chức Trạng Nguyên, lẽ nào triều đình hết nhân tài !"

Sau đó, các trưởng của nguyên chủ tra tấn giày vò thê t.h.ả.m mấy tháng ròng.

Cuối cùng, Tiêu phu nhân mới chịu xuất hiện.

Yến Thu Xuân nào ngờ, nàng chỉ định đến bái kiến Tiêu phu nhân, mà tất thảy đều tề tựu đông đủ, quả nhiên khiến nàng ngỡ ngàng. Song, khi ánh mắt nàng chạm đến dung nhan Tiêu phu nhân, một nỗi niềm u ám tức thì chìm xuống đáy lòng.

Người gầy yếu hơn nàng tưởng nhiều.

Tiêu phu nhân hơn năm mươi tuổi, cái tuổi đáng lẽ vẫn còn thể giữ nét thanh xuân nếu chăm sóc kỹ lưỡng, chẳng kém bao nhiêu so với phụ nhân ba mươi. Thế nhưng, lẽ vì từng trải qua chiến trường, dáng vẻ nhuốm màu phong sương lão luyện, thêm chứng kén ăn hành hạ bà bấy lâu, khiến thể gầy yếu đến cực điểm. Dáng bà vốn cao ráo, nay càng thêm phần mảnh mai, sắc diện úa vàng tựa nến tàn, đôi mắt vô thần.

 

Loading...