Có thể giảm độ cay của những món khác dựa khẩu vị của khác, nhưng riêng món thì .
Đến lúc đó Đông Đông và mấy đứa nhóc chắc chắn sẽ ròng, nước mắt nước mũi tèm lem. Chỉ nghĩ đến thấy lòng rộn ràng...
Ngay khi Yến Thu Xuân đang tưởng tượng ngừng, khi nàng trở Tiêu gia, bái gửi đến.
Là Xương Vương phi gửi đến.
Lần Xương Vương lập đại công, chi tiết thì bọn họ rõ, nhưng Thánh thượng tỏ hết mực sủng ái vị hoàng nhi .
Ngay sáng hôm nay, khi bọn họ đang say sưa nướng thịt ở bên , thánh chỉ ban thưởng Xương Vương cũng giáng xuống.
Ngoài việc ban thưởng một phiến đất phong phú nhiêu, lão hoàng đế còn tiện thể ban cho Xương Vương phủ Kiều gia ở kinh đô. Kiều gia tham ô vô , ngoại trừ việc hối lộ cho Tam hoàng tử, bọn họ nhất định sẽ tự giữ một phần cho riêng .
Thoạt phủ Kiều gia chẳng khác là bao so với những phủ thường thấy, nhưng cách bài trí bên trong xa hoa diễm lệ, còn những thứ vượt ngoài sức tưởng tượng của phàm nhân.
Kiều gia sụp đổ, phủ cùng tài sản ắt sẽ ban cho các vị vương gia.
Sau khi phủ ban cho Xương Vương, Thánh thượng cũng nghĩ đến Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử, Lục hoàng tử. Các vị hoàng tử khác, khi xuất cung lập phủ, cũng lượt sắc phong tước vương, là Hoài Vương, Thuận Vương, Tuyên Vương.
Trong đó, Xương Vương ban đất phong nhất, còn đất phong của Ngũ hoàng tử, Tứ hoàng tử cùng Lục hoàng tử tuy bằng Xương Vương, song cũng coi là tương xứng, kẻ tám lạng nửa cân, quá nổi bật nhưng cũng chẳng đến nỗi nào.
Triều thần ai nấy đều thầm đoán rằng Thánh thượng vì đau lòng việc Tam hoàng tử mà ban thưởng hậu hĩnh cho các vị hoàng tử, song ai mới là chọn kế vị đại bảo về ?
Hiện tại Thất hoàng tử mới chỉ một tuổi, chắc sống đến tuổi nhược quán ().
() nhược quán: tuổi 20.
Những còn đều là công chúa.
Vì , hoàng tử thể kế thừa ngai vàng, thống nhất giang sơn, giờ chỉ còn ít. Xương Vương, vốn trong danh sách xem xét kế vị, nay phong vương, điều ngụ ý rằng tước vị tuy vinh hiển nhưng là lời hứa hẹn cho ngai vàng. Hiện tại cả bốn hoàng tử đều phong vương, Xương Vương lập công lớn, từng là thái tử, chống đỡ triều cương mười mấy năm. Ngũ hoàng tử Thuận Vương mẫu phi là Lục quý phi thường xuyên bên gối khuyên can. Ngược , thế lực của hai hoàng tử còn đều yếu.
Khi , các thế lực tứ phương đang ngấm ngầm gây áp lực.
Mà lúc , điều đầu tiên Vương phi và Vương gia Xương Vương nghĩ đến vẫn là tiểu nhi tử của .
Chính là A Hoàn, đứa trẻ cùng hai trải qua bao sóng gió suốt năm năm ròng.
Vì lẽ đó, mới bái .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-163.html.]
Đông Đông lộ vẻ thất vọng: “A Hoàn, về nhà ?”
Tiêu Bình Thịnh xoa đầu tiểu , nét mặt cũng chẳng mấy vui vẻ.
Uyển Nhi khẽ c.ắ.n môi, thỏ thẻ: “A Hoàn, thể ở ?”
Tiểu hài tử trạc tuổi nàng, bình thường vẫn luôn chăm sóc nàng, Uyển Nhi dấy lên chút luyến tiếc.
Nghe đến đây, ban đầu A Hoàn còn khá hân hoan, thấy cảnh liền lắc đầu đáp lời, giọng đầy buồn bã: “Ta xin , Đông Đông, nhớ mẫu của lắm.”
Mặc dù ở đây vui vẻ, trong thời gian ngắn, y tăng cân trông thấy, nhưng nỗi nhớ phụ mẫu cũng cứ lớn dần. Nếu Nam Kỳ luôn bôn ba chuyển thư của phụ mẫu cho y, đêm đêm cho y , hẳn y vùi trong chăn mà nức nở thôi.
Đôi vai nhỏ của Đông Đông rũ xuống, tuy y bám víu mẫu như A Hoàn, chẳng qua vì tính khí mẫu quá nóng nảy, từ nhỏ ít khi ở bên cạnh y, song vẫn thể thấu hiểu nỗi lòng A Hoàn. “Vậy thì đành ,” .
Yến Thu Xuân cảnh , trong lòng khỏi mềm yếu, nàng liền xoa đầu từng đứa trẻ, mỉm : “Không , chúng sẽ chẳng còn gặp . Sau A Hoàn sống ngoài hoàng cung, chúng vẫn thể đến thăm bất cứ lúc nào mà.”
Gà Mái Leo Núi
Đông Đông lập tức reo lên: “Được ạ!”
Uyển Nhi cũng ngỡ ngàng: “Thật ạ?”
“Thật đấy!” Yến Thu Xuân tủm tỉm , thêm: “ mắt, chúng vẫn nên tặng A Hoàn một món quà chia tay nho nhỏ.”
“Đồ ăn! Thức ngon!”
“Que cay!”
“Thịt chiên giòn!”
Bọn trẻ thi giơ tay, song một ai ngoại lệ, tất thảy đều là những món ăn khoái khẩu. Chẳng lẽ là do ảnh hưởng đến chúng quá nhiều?
Yến Thu Xuân ngượng ngùng che mặt. Vậy mà nuôi dạy chúng thành một lũ ham ăn đến thế! vì bọn trẻ đồng lòng đề nghị, nàng đành gật đầu chấp thuận: “Được thôi, chúng hãy vài món thật ngon miệng .”
A Hoàn nom vui sướng, đôi mắt sáng rực háo hức ngước nàng.
Đông Đông cùng các bạn cũng tò mò kém: “Là món gì ạ?”
Yến Thu Xuân mỉm : “Thịt tăm!”
Tuy chẳng rõ mùi vị , song lũ trẻ vẫn vô cùng phấn khởi, đồng thanh đáp: “Được!”