Khi Yến Thu Xuân tỉnh giấc sáng hôm , việc an bài.
Dân chúng kinh thành bắt đầu trở nên cảnh giác hơn đôi chút. Những cư dân sống gần phủ hoàng tử đều thể thấy tiếng ồn ào, tranh cãi ngớt từ bên trong phủ, hơn nữa, tin tức truyền cực kỳ nhanh chóng. Trước khi Hoàng tộc kịp thời giải quyết triệt để chuyện, tin đồn lan truyền khắp hang cùng ngõ hẻm trong kinh thành.
Nghe đồn ngày mười ba, Tam hoàng tử điều binh xâm chiếm hoàng cung, ép buộc thiên tử thoái vị để tự đăng cơ!
Ai nấy đều kinh ngạc tột độ, nhưng kẻ vội vàng bổ sung: “Dẫu , thất bại!”
Mặc dù sự việc xảy bất ngờ, nhưng hoàng cung tựa hồ sớm sự chuẩn . Dẫu cho đôi chút chậm trễ, song biến động đều nhanh chóng dập tắt.
Và tất cả những công lao đều thuộc về phế thái tử năm xưa, Xương Vương điện hạ!
Cả đám dân chúng đều cảm thán: “Quả hổ danh Xương Vương điện hạ, thật là phi phàm!”
“Đây là đầu tiên việc tranh đoạt ngôi báu giải quyết nhanh chóng đến thế. Tổ phụ từng kể, hồi còn bé cũng chứng kiến một đoạt ngôi tương tự, m.á.u tươi đổ ở cửa cung rửa mấy ngày cũng chẳng sạch !”
“May mắn Xương Vương điện hạ. Đáng tiếc , rõ ràng từng là Thái tử, cớ năm năm Bệ hạ phế truất Thái tử, cấm túc Điện hạ? Nếu , trải qua năm năm rèn giũa qua, Điện hạ hẳn còn kiệt xuất hơn nhiều!”
“Chuyện Hoàng gia, kẻ phàm tục nào dám đoán định, dẫu là tình phụ tử chân thật, e rằng cũng ẩn chứa ít mâu thuẫn…”
Yến Thu Xuân mua một chiếc bánh đường nướng còn ngọt. Khi nàng dẫn Thủy Mai cùng hai gã gia đinh đến quán dùng bữa, nàng ít thư sinh đang bàn tán xôn xao về chuyện .
Nàng vốn quen với việc các học giả bàn luận chính sự, thậm chí cả những bí mật thâm cung. Theo lẽ thường, đương thời trọng văn khinh võ, thư sinh phép bàn chuyện quốc gia đại sự mà ai trách cứ, miễn là dùng lời lẽ châm chọc xúc phạm, thì sẽ mắc tội.
Chính cái quy tắc khiến những thư sinh trong quán càng chút kiêng dè, ngay cả giọng của kể chuyện cũng tiếng bàn tán của bọn họ lấn át.
Yến Thu Xuân ăn chiếc bánh nướng nóng hổi, mới c.ắ.n một miếng cảm nhận vị đường ngọt lịm bên trong. Đường tan chảy , vỏ bánh giòn tan mà nhân mềm mại, hương vị quả thực mỹ diệu khó tả. Khi cảm thấy ngán, nàng nhấp thêm một ngụm thơm, khoang miệng lập tức trở nên thanh thoát dễ chịu, lắng câu chuyện của khác càng thêm phần thích thú.
Tam hoàng tử ư...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-149.html.]
Nội dung cuốn tiểu thuyết tuy đề cập nhiều đến Tiêu gia, nhưng những chuyện liên quan đến Tam hoàng tử, Yến Thu Xuân vẫn còn nhớ rõ mồn một, bởi vẫn đóng một vai trò vô cùng quan trọng, góp phần giúp nam chính, Tấn Vương thế tử Chu Trạch Cẩn, nắm trọn cấm quân trong tay.
Theo nguyên tác, một năm chuyện mới bại lộ, nhưng hiện tại xảy sớm hơn một năm. Tam hoàng tử vẫn bước con đường phản nghịch , hề đổi.
Khác biệt duy nhất chính là...
Hắn chọn gia yến .
Tết Nguyên Tiêu từ ngày mười ba đến ngày mười lăm, ngày mười ba là yến tiệc của hoàng tộc, ngoại nhân, ngày mười lăm là quốc yến, các quan văn võ từ ngũ phẩm trở lên trong triều đều thể tham dự.
Mà một năm , Tam hoàng tử chọn quốc yến.
Lần đó nhiều , cũng nhiều binh lính. Hơn thế nữa, nữ chính Yến Thu Uyển kết duyên cùng Chu Trạch Cẩn, khi Tam hoàng tử khống chế gia quyến nữ chính, cũng nắm trong tay nàng.
Chính lúc , nàng dốc sức liều xông tới che chắn cho Thiên tử, dần chiếm hảo cảm của Hoàng đế, khiến ngài nới lỏng cảnh giác mà trọng dụng Chu Trạch Cẩn.
Lần gia yến , vặn Chu Trạch Cẩn thể cung, Tam hoàng tử liên tục buông lời giễu cợt, gây sự. Người giải quyết chuyện là Xương Vương vốn thế nhân lãng quên. Dù xuất hiện mặt , cũng khiêm nhường đến nỗi ai ngờ Xương Vương sẽ mặt xử lý việc . Không gì đáng ngạc nhiên, quan hệ phụ tử giữa Thiên tử và Xương Vương dần cải thiện, Xương Vương lẽ sẽ nắm giữ chút thực quyền.
lợi thế lớn hơn là những kẻ ủng hộ Thái tử phế truất năm năm thể sẽ chuyển sang phò tá Xương Vương bây giờ!
Yến Thu Xuân đang miên man suy nghĩ đến đây, một bán hạt dưa bước quán, ngừng cất tiếng rao.
Gà Mái Leo Núi
Tinh thần nàng chợt phấn chấn hẳn lên, nhưng nàng kịp vẫy tay, kẻ cất tiếng : “Lại đây, đây.”
“Lão bản, cho nửa cân!” Người bán hạt dưa trung niên hớn hở bước tới, cân đong cho từng khách, đó Yến Thu Xuân vội vàng : “Ta cũng hai cân.”
“Hai cân e là nhiều, hạt dưa tính nóng, ăn nhiều dễ sinh hỏa. Ăn chút ít thì hơn.” Người bán hạt dưa trung niên liền nhắc nhở.
Yến Thu Xuân : “Không , thể mang về phủ ăn dần.”