Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:54:25
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Yến Thu Xuân khẽ liếc .

Tiết Gia Hà định chắp tay hành lễ, nhưng tay chất đầy vật dụng, đành ngượng ngùng : “Cảm ơn sự giúp đỡ của Tiêu cô nương hôm nay. lúc đến giờ dùng bữa, chi bằng tại hạ mời Tiêu cô nương ăn cơm để tạ ơn?”

Yến Thu Xuân : “Ngươi còn bạc ?”

Tiết Gia Hà đôi chút ngượng nghịu, xoay mặt về phía khác, bỗng nhiên : “Nếu cô nương ngại, bên một quán mì thịt bò, hương vị ngon. Tạm thời tại hạ vẫn thể mời , cô nương bằng lòng ?”

“Mì thịt bò?” Yến Thu Xuân cũng cảm thấy bụng đói cồn cào, , bất giác đưa mắt theo. Tình cờ nàng trông thấy chủ quán đang kéo mì, kỹ nghệ quả thực lão luyện, từng sợi mì kéo dài dai, cho nồi.

Nàng… quả nhiên động lòng nếm thử!

Yến Thu Xuân quyết đoán gật đầu: “Được!”

Tiết Gia Hà khỏi ngạc nhiên: “Được, mời cô nương bên .”

Hắn phía dẫn đường, tới gần ngửi thấy mùi hương thơm ngào ngạt. Quán mì tấp nập khách khứa. Thấy họ đến, phụ nữ ở quầy vội vàng chạy tới đỡ lấy túi đồ từ tay Tiết Gia Hà, đặt lên bàn nhanh chóng lau dọn sạch sẽ, : “Hai vị khách quan dùng gì?”

“Năm phần mì thịt bò, cho vị tiểu thư nhiều hơn một phần thịt bò!” Tiết Gia Hà phóng khoáng lớn, đó lấy một nắm tiền lẻ.

Ấy là tính cả thị nữ Thủy Mai và hai tiểu tư theo hầu Yến Thu Xuân.

Yến Thu Xuân khẽ lời cảm tạ.

Chủ quán đáp lời, lập tức nhanh chóng bắt tay công việc. Hắn về phía thiếu nữ đối diện, ngượng nghịu : “Đây là quán ăn thường ghé lúc nhỏ. Mẫu ngoài bận việc xã giao, nên cùng gia nhân lén lút chuồn đến đây thưởng thức. ba năm theo thúc phụ du ngoạn khắp chốn, tết mới về kinh. Đã lâu ghé, hôm qua mới tới một , hương vị vẫn vẹn nguyên như thủa nào.”

“Mùi thơm thế , hẳn là mỹ vị khôn cùng.” Yến Thu Xuân cũng vô cùng mong đợi.

Hương vị , thật sự giống với mì sợi hiện đại. Nàng thích ăn mì sợi, nhưng chính tay nấu nướng cứ thiếu một hương vị đặc trưng nào đó, chỉ tiệm ăn mới cảm thấy thỏa mãn.

Tiết Gia Hà lập tức lớn hơn nữa, tựa như tìm tri kỷ, nhiệt tình : “Ta cũng thích ăn. Nếu Tiêu cô nương ưa thích, sẽ giới thiệu cho nàng vài quán ăn trứ danh. Ta mới trở về, chẳng rõ hương vị đổi chăng, nhưng ba năm đây quả thực là mỹ vị tuyệt trần, nhất là một vài quán ở phía tây thành…”

Yến Thu Xuân chăm chú lắng , nhanh những bát mì mang đến.

Không chỉ tô mì của Yến Thu Xuân một nửa bát là thịt bò, trong tô của Tiết Gia Hà cũng . Chủ quán mỉm : “Khách quan hai, ba năm tới, lão phu suýt nữa chẳng nhận quý khách.”

Tiết Gia Hà ngượng nghịu lời cảm tạ, cùng chủ quán trò chuyện dăm ba câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-139.html.]

Yến Thu Xuân bát mì mặt, khẽ kinh ngạc.

 

Đây là mì nước, thịt bò phủ kín cả nửa bát, bên cạnh là vài cọng rau xanh, rắc thêm hành thái xanh mướt.

()Mì súp trong: Mì ăn vặt của Trung Quốc, đúng như tên gọi, về cơ bản thêm gia vị, đặc biệt là những gia vị dễ tạo màu cho món mỳ như nước tương, rượu nấu ăn, nước dùng, dầu đỏ, v.v. và nước canh trong. Các món ăn kèm nhẹ nhàng, thanh mát, thích hợp cho những thích và nhu cầu ăn thanh nhẹ, đồng thời thể bổ sung một lượng chất bột đường nhất định cho cơ thể.

Những lát thịt bò ngâm trong thứ nước lèo trong vắt, phía phảng phất chút váng dầu óng ánh. Nước canh hề dư thừa hương vị tạp nham, bộ đều toát một mùi hương thanh đạm, thoang thoảng.

Vừa đây là mỹ vị!

Nàng gắp lấy một sợi mì đầu tiên. Sợi mì dai mềm khi gắp lên vẫn sức đàn hồi, thậm chí một sợi đứt còn nảy nhẹ, song khi đưa miệng thấy mì dai mà hề cứng, mềm mại tan nơi đầu lưỡi.

bao phủ bởi một lớp nước súp mặn thơm, vị thanh thoát mà ngon ngọt vô cùng. Nước dùng trong vắt, khi cẩn thận nếm thử, Yến Thu Xuân bèn cất lời hỏi: “Ông chủ, món mì cho thêm nấm ?”

Ông chủ hiền hòa đáp: " , con trai của lão trồng nấm giỏi, nấm của chúng mùa đông từng gián đoạn ạ..."

Gà Mái Leo Núi

Yến Thu Xuân nhướng nhẹ đôi mày, ghi nhớ lời . Trồng nấm ư, quả là trùng hợp, nàng cũng thích ăn nấm!

Sau sẽ nhờ của Tiêu gia mua một ít, loại nấm ngon như chắc hẳn quá phổ biến.

Vừa suy nghĩ, nàng nâng bát húp một ngụm nước lèo.

Nước dùng nóng hầm hập càng thêm tươi ngon, vị mặn dịu đầu lưỡi. Nước mì nóng hổi trôi một đường thẳng tắp xuống thực quản, từ dày lan tỏa ấm áp cả cơ thể nàng.

“Ngọt thật! Mấy cửa hàng đề cử , nhất định ghé qua một !” Yến Thu Xuân hài lòng đặt bát xuống, gắp thêm một miếng thịt bò nữa.

Tiết Gia Hà đỏ bừng mặt gật đầu: “À... Nếu tìm địa chỉ, thể đến Tiết phủ hỏi !”

“Được.”

Hai khẽ khàng trao đổi. Thủy Mai đang cùng bàn, nhấp một hớp canh mà thấy chút mùi vị nào. Chuyện gì đang xảy ?

Người , dám ngấm ngầm cướp mất của Lục thiếu gia ư?!!!

 

Loading...