Nàng nhớ rõ Ngũ tiểu thư Tiêu gia, về lòng Tứ hoàng tử.
Hiện tại Tứ hoàng tử còn đang du ngoạn bên ngoài. Chờ ngày ngài trở về, mỗi tháng một ngày đều sẽ đến chùa miếu kinh đô lễ Phật. Hai ngẫu nhiên gặp gỡ, đàm luận Phật pháp, cũng bởi mà Chu Trạch Cẩn mới thể thu thập tàn dư thế lực Tiêu gia như , tạo nên sức chấn nhiếp lớn đối với hoàng tộc cùng các thế gia!
Yến Thu Huyền kiếp chỉ là một nữ nhân chốn khuê phòng, nhiều chuyện đều là trượng phu thuật , bởi cụ thể cũng rõ.
kiếp , bởi vì địa vị đổi, nàng còn đính hôn với Chu Trạch Cẩn, trở thành Thế tử phi tương lai. Phụ nàng nhiều chuyện đều sẽ kể cho nàng . Chu Trạch Cẩn cũng vì vài dự đoán của nàng mà sẽ thương thảo với nàng, khiến nàng ít cơ mật.
Có vài , thực chất bên trong hề thanh bạch như vẻ bề ngoài.
Tứ hoàng tử năm xưa cùng Ngũ tiểu thư Tiêu gia, thật sự chỉ là ngẫu nhiên gặp mặt ?
Yến Thu Huyền khẽ quỷ dị, nhẹ nhàng thổi mực giấy, đợi mực ráo. Nàng gấp lá thư cho phong bì, giao cho tỳ nữ bên cạnh: "Đặt hộp thức ăn, đưa cho Thế tử gia.”
"Dạ." Tỳ nữ tiếp nhận, lĩnh mệnh mà .
"Cô nương!" Thủy Mai lên tiếng: "Bỏng ngô nổ xong !”
Yến Thu Xuân đầu, vẫn dán mắt nồi sữa mặt, tay ngừng khuấy đôi đũa trong nồi: "Ta cũng chuẩn xong xuôi cả , mau đổ đây để trộn đều .”
Thủy Mai lập tức ưng nồi sữa nhỏ tới, đem bỏng ngô đổ trong đó.
Sau đó Yến Thu Xuân tiếp lời đậy nắp nồi. Hứa ma ma đưa khăn bông dày để cách nhiệt. Nàng ấn chặt nắp nồi, gắng sức lắc mạnh, cho mỗi một viên bỏng ngô đều bao phủ bởi lớp caramel ngọt ngào.
Khi , cả căn bếp ngào ngạt mùi bỏng ngô caramel thơm lừng.
Thủy Mai vô cùng lo lắng một thùng bỏng ngô xong: "Cô nương, nhiều như , e rằng chẳng hỏng ư?”
"Chẳng đến nỗi hư, nhiều nhất là mất độ giòn rụm thuở ban đầu, song lương thực dùng dọc đường, cũng chẳng chuyện tồi tệ." Yến Thu Xuân , cảm giác gần như thỏa đáng, nàng buông nồi sữa nhỏ xuống, trút bỏng ngô bên trong đó: "Các ngươi phân chia một chút, cố gắng giữ kín khí.”
"Vâng." Thủy Mai ngoan ngoãn gật đầu, : "Người như , tiểu thiếu gia Bình Nghiêm ắt hẳn sẽ quyến luyến chẳng rời xa.”
Trong tiếng thở dài của Yến Thu Xuân còn vương chút luyến tiếc: "Ta cũng chẳng ngờ tiểu hài tử rời sớm đến thế, còn ngỡ rằng tiết Nguyên Tiêu thể cùng du ngoạn."
Người Tiêu gia ai nấy đều đối xử với , nhưng các bậc trưởng bối chẳng thể cùng rong chơi. Họ suy nghĩ quá nhiều chuyện, thể tùy tâm sở d.ụ.c như . Còn thì khác, từ nhỏ lớn lên trong một xã hội an , ai lừa gạt, cứ thế xuyên đến nơi , cũng nhanh chóng tìm cho một chỗ dựa vững chắc. Cho dù là một tiểu hài tử như Trầm Bình Nghiêm, suy nghĩ của bé cũng thấu đáo hơn nhiều.
Thế nên Yến Thu Xuân chỉ chơi với chúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-117.html.]
Chơi với khác, nàng sợ bán mà .
Gà Mái Leo Núi
Đặc biệt là khi gặp tiểu hài tử Trầm Bình Nghiêm , tuy vẻ nghiêm túc cổ hủ, đôi khi giống hệt một lão đầu nhỏ, thấy Đông Đông ăn ngon liền nhíu mày, nhưng miệng cứng lòng mềm, còn chút kiêu ngạo, dáng vẻ thật mắt, nàng vẫn mực yêu thích.
Tuy nhiên, Tết Nguyên Đán, bé sẽ trở về Trầm gia để đón Tết Nguyên Tiêu.
Trầm gia cách kinh đô chừng mười ngày lộ trình. Cậu bé khởi hành mùng hai, vặn thể đến kịp.
Yến Thu Xuân sợ đường bé buồn chán, nên chuẩn nhiều đồ ăn, bỏng ngô chỉ là một trong đó, còn que cay, bánh mì, các loại bánh ngọt.
Giờ đây thời tiết giá lạnh, thứ dù đặt bên ngoài cũng sẽ chẳng hỏng.
, thời tiết lạnh lẽo như , nếu cứ thẳng, dọc đường xóc nảy, dễ nhiễm phong hàn.
Dù Trầm Bình Nghiêm vóc gầy yếu, thể chất chắc chắn chẳng bằng Đông Đông.
“Yến cô nương, tiểu thiếu gia Bình Nghiêm sắp sửa tất việc chuẩn ạ!” Một nha đến nhắc nhở.
Yến Thu Xuân nhanh chóng hồn: "Ừm, cũng sắp xong !”
Nàng đáp một tiếng, bảo đóng gói bỏng ngô , tự cầm gừng băm nhỏ, nhanh chóng bọc gạc , vắt lấy nước gừng màu vàng ươm.
Kế đó, lấy sữa , thêm chút đường, đem hấp cách thủy để ấm một chén trong chốc lát.
Lúc Thủy Mai chuẩn tất cả đồ đạc, bảo đem ngoại viện.
Yến Thu Xuân bảo Hứa ma ma lấy hộp thức ăn , nàng dùng khăn mặt dày cách nhiệt bưng sữa , đổ chén đựng nước gừng.
Dòng sữa trắng ngần từ chén trút , hòa cùng nước gừng đáy bát, tuy chút chao đảo nhưng chẳng mấy chốc quyện .
"Đem chén qua bên đó, đợi Bình Nghiêm uống hẵng ." Yến Thu Xuân đưa qua.
Hứa ma ma cầm lấy cốc: "Lão nô sẽ đem qua.”
"Đi ." Yến Thu Xuân gật đầu, chính cũng sửa sang một chút, mới theo phía , cùng qua.