Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:54:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , chiếc nồi nhỏ vẫn đậy nắp, ba đứa bé đều vây quanh, thò đầu . Ngay cả Trầm Bình Nghiêm, luôn chú ý giữ dáng vẻ, cũng kìm mà ghé sát .

Chỉ chốc lát , trong nồi bỗng nhiên phát một tiếng "Bang!", một hạt ngô trực tiếp nở bung gấp mấy , biến thành một quả bỏng ngô trắng muốt, tròn vành vạnh!

"A!" Uyển Nhi dọa sợ, kinh ngạc thốt lên một tiếng, nhanh chóng lùi phía .

Đông Đông và Trầm Bình Nghiêm cũng khẽ run rẩy, nhưng ngược càng xích gần hơn, kinh ngạc khôn tả: "Oa, đột ngột nổ tung ạ!"

Thế nhưng, Yến Thu Xuân nhanh tay đậy nắp nồi .

Hai đành thất vọng thẳng lên, bởi lẽ nắp nồi bằng gỗ, chẳng trong suốt chút nào, nên thể thấy gì bên trong.

may mắn là Yến Thu Xuân nắm lấy quai nồi, lắc lư liên hồi. Tiếng nổ lách tách trong nồi càng lúc càng nhiều, từ tiếng "Phanh – Phanh ——" thưa thớt nhanh chóng biến thành: "Bang bang bang..."

Âm thanh càng lúc càng dày đặc, dần thưa thớt, cho đến khi im bặt.

Yến Thu Xuân mở nồi , đặt xuống cạnh bếp. Khi nồi mở , bên trong đầy ắp những hạt ngô nổ bung, gần như tràn cả ngoài.

Đông Đông và Uyển Nhi cùng cảm thán: "Oa ——"

Ngay đó, bên tai Yến Thu Xuân vang lên những tiếng xuýt xoa kinh ngạc ngớt: "Oa —"

Nàng ngẩng đầu, chợt thấy chung quanh thêm nhiều bóng . Những vốn đang nghỉ lười biếng, giờ phút đều vây quanh. Tiêu phu nhân Tiêu Hoài Ngân đỡ, cũng bên cạnh Yến Thu Xuân ngắm .

Nhìn thấy trong chiếc nồi , rõ ràng ngay từ đầu chỉ là một vốc ngô, hiện tại trực tiếp biến thành cả một nồi đầy ắp, Tiêu phu nhân cũng nhịn tò mò: "Đây là ?"

Yến Thu Xuân giải thích: "Đây gọi là bỏng ngô, khi nóng quá mức sẽ nổ bung. Món thể dùng đồ ăn vặt. Con cảm thấy quá đỗi nhàm chán nên thử một chút. hiện tại ăn vẫn mùi vị gì, đợi lát nữa dùng đường xào qua, hương vị mới thơm ngon."

Nàng dùng đũa gắp một hạt đưa cho Tiêu phu nhân.

Tiêu phu nhân đón lấy nhấm nháp một chút, quả thật chẳng gì khác lạ. Một viên tròn trịa, trông nhỏ, nhưng khi c.ắ.n xốp nhẹ như bọt khí, thực chẳng bao nhiêu.

Bà khẽ gật đầu, vẻ mặt hài lòng.

Tiêu Hoài Khang cũng nếm thử, khen ngợi: "A Xuân thật khéo tay, còn thể món nữa."

"Món là con sáng tạo." Yến Thu Xuân : "Rất nhiều hẳn đều cách , chỉ là ăn như chẳng mùi vị gì, nên ít ai để tâm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-114.html.]

Tuy rằng tất cả các loại ngô đều thể thành bỏng, nhưng miễn là hạt ngô mẩy một chút, vỏ mỏng hơn đôi chút là .

Rất nhiều ngô phơi khô tại các vùng nông thôn, khi đặt đống lửa tàn sắp tắt, bản chúng cũng sẽ tự nổ bung. nông dân nào nỡ dùng đường mà chế biến thứ , còn chốn cao môn hiển quý, hiếm khi rảnh rỗi mà thử nghiệm, đương nhiên sẽ phát hiện điều kỳ thú .

Chờ Tiêu phu nhân nếm thử qua, lũ tiểu đồng như Đông Đông cũng nóng lòng chìa những bàn tay bé nhỏ đón nhận. Yến Thu Xuân phân phát cho mỗi một viên, nhân tiện cũng biếu tặng Tạ Thanh Vân cùng bằng hữu.

Chúng lấy ngạc nhiên, bởi lẽ đây là đầu đối đãi như lũ nhi đồng. Tiêu Hoài Viên vội vàng ném trong miệng, nhồm nhoàm nhai lấy hai miếng, : "Quả thực chẳng tư vị nào."

Tiêu Hoài Ngân giống như Uyển Nhi khẽ c.ắ.n một miếng nhỏ, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết: "Song vẫn hết sức thú vị."

Gà Mái Leo Núi

Yến Thu Xuân một nữa nồi nhỏ lên bếp, tự tin : "Lát nữa khắc sẽ hương vị, Đông Đông, đem bạch đường đến đây."

“Dạ !” Đông Đông sai phái thành thói quen, đôi chân ngắn thoăn thoắt chạy lấy. Yến Thu Xuân đón lấy, đổ nồi, thứ hai đặt lên lò than để hâm nóng.

Chẳng mấy chốc, bạch đường tan chảy. Nàng tiếp tục dùng đũa khuấy đều, đợi đến khi sắc đường dần sẫm , nàng : "Bình Nghiêm, phiền công tử đổ bỏng ngô giúp ."

Thẩm Bình Nghiêm liền mau chóng động thủ, cẩn thận đổ bộ bỏng ngô .

Yến Thu Xuân đậy nắp , mau chóng xóc nảy, nhất định dốc hết sức đảm bảo từng hạt bỏng ngô đều áo một lớp caramel màu cánh gián.

"Lách tách..." Tiếng động vang lên trong nồi. Khi , chóp mũi Uyển Nhi khẽ động đậy, nhẹ giọng : "Thật là một hương vị ngọt ngào!"

" ! Ngọt ngào!" Yến Thu Xuân đáp, nắp đậy mở , một luồng nóng ngọt ngào xộc thẳng mặt. Những gần đều ngửi thấy rõ mồn một. Loại vị ngọt khác hẳn vị đường thường nhật, phảng phất còn ngọt ngào hơn chút ít.

"Cái thể ăn ?" Tạ Thanh Vân tò mò hỏi.

"Ừm, ." Yến Thu Xuân lượt đưa qua: “Chư vị nếm thử xem ý ?”

Mỗi đều cầm lấy một viên, khẽ nhấm nháp. Chỉ mới một miếng, nhãn tình Tạ Thanh Vân cùng chư vị khác đều sáng bừng. Thức ngọt thường khiến nhân tâm hoan hỉ, huống hồ, thứ như bỏng ngô , đường chỉ áo quá nhiều, caramel chỉ cần một chút hương vị ngọt ngào cũng đủ khiến say đắm. Lại thêm mùi vị giòn tan khi nhấm nháp, quả thực là mỹ vị tuyệt trần.

Tiêu phu nhân gật gật đầu: "Hương vị quả tồi, vị ngọt , quả thực độ.”

"Ban thêm chút nữa, ban thêm chút nữa!" Tiêu Hoài Viên vội vã đưa tay, chút e ngại nóng bỏng mà trực tiếp bốc lấy một vốc lớn.

Yến Thu Xuân thấy chúng ăn uống ngon lành cũng vô cùng thỏa mãn. Nàng liền sai tiểu đồng đem đĩa tới, mỗi đĩa một phần, đưa đến chỗ của chúng.

Thế là, những đang vây quanh lò than liền tản , trở về an tọa giường.

 

Loading...