Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:53:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vả , mỗi khi đến, nàng chẳng khi nào đến tay , lúc thì một mớ trâm cài, vòng ngọc, khi là những món son phấn mới tinh thịnh hành nơi kinh đô. Mấy bận , thấy nàng chẳng mặn mà với son phấn, liền sai may y phục mới.

Việc hợp ý Yến Thu Xuân. Bởi , y phục của nàng càng thêm phong phú. Thuở mới đặt chân tới đây chỉ với hai bàn tay trắng, ngoài vài thứ gia vị chẳng gì khác, mà đến bây giờ, một tủ y phục chật ních.

Trong lúc đó, Kiều gia vì nộp đủ tiền phạt, cả gia tộc, cùng những gia nô, kẻ hầu đồng lõa che giấu tội trạng, xử tội: kẻ đáng c.h.é.m thì chém, kẻ đáng đày thì đày. Tam tộc, tổng cộng mấy trăm nhân khẩu, xử lý thềm năm mới, khiến cả kinh đô chấn động xôn xao.

Thế nhưng, vặn trong thời gian , kinh đô tuyết rơi trắng xóa, từng trận tuyết lớn liên miên ngớt khiến căn bản chẳng thể bước chân ngoài. Bởi , Yến Thu Xuân cũng cửa.

Nên cũng cảm nhận ảnh hưởng của vụ án .

Ngược , khi Tết Nguyên Đán cận kề, thời gian dường như trôi nhanh hơn bội phần. Mỗi ngày đều ăn uống no đủ, Yến Thu Xuân phát hiện thịt da Tiêu Hoài Thanh vốn gầy gò cũng nhanh chóng nảy nở trở .

Vào đêm giao thừa, trong phủ ai nấy đều giăng đèn kết hoa khắp nơi, lồng đèn đỏ rực treo cao, câu đối đỏ tươi dán kín, các loại môn thần cũng đều dán lên.

Môn thần: Môn Thần còn gọi là thần giữ cửa là một vị thần Trung Quốc thường đặt ở 2 bên cổng một ngôi chùa, nhà ở tiệm kinh doanh... cho là để giữ cho những linh hồn ma quỷ xâm nhập .

Điều đáng là, câu đối ngoài cửa sẽ ngoài thấy là do Trầm Bình Nghiêm . Tiểu thiếu niên mang cốt cách kiêu ngạo, khi án thư vung bút , dáng vẻ vô cùng xuất chúng!

Dáng vẻ như một vị tướng quân chiến trường riêng của , vô cùng lão luyện. Chữ càng đến nỗi thể dùng lời mà tả xiết.

Yến Thu Xuân ngớt lời khen ngợi tiểu tử . Thấy Đông Đông nôn nóng cũng tự , cả Uyển Nhi, sự dẫn dắt của , cũng giơ tay lên đòi thử.

Vì thế, khắp nội viện Tiêu gia, câu đối của Đông Đông và Uyển Nhi chiếm giữ những nơi còn , kể cả viện của Yến Thu Xuân. Còn vì câu đối của Trầm Bình Nghiêm treo ở bên ngoài, còn của hai đứa trẻ treo ở bên trong, cần cũng rõ.

Ngoài việc dán câu đối, Tết Nguyên Đán còn việc gói sủi cảo là thể thiếu.

Bởi vì năm mới , Yến Thu Xuân ở , nàng Tiêu gia tha thiết mời gọi cùng ăn bữa cơm tất niên và đón giao thừa, vì thế nàng cũng góp chút sức mọn, bèn lôi kéo cùng gói sủi cảo.

Ban đầu nàng đưa ý niệm , còn e ngại Tiêu gia sẽ hài lòng. Nào ngờ, mới đề xuất, lập tức nhận sự đồng thuận của . Chẳng đợi nàng định thần, nơi chốn chuẩn tươm tất.

Hoàng ma ma tự mời tất cả các vị chủ tử trong Tiêu gia đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-109.html.]

Trong sân viện của Tiêu phu nhân, mấy bếp than đặt sẵn trong sảnh đường, cửa sổ mở to đón gió. Khí trời ôn hòa, chẳng cần khoác thêm áo choàng, tất cả xắn tay áo lên, mỗi một việc.

Hai chiếc bàn ghép , rửa sạch sẽ. Trên mặt bàn là bột mì và những chồng vỏ bánh cán mỏng. Tiêu Hoài Thanh đang nhào bột, Hứa ma ma cùng Thủy Mai hỗ trợ cán vỏ bánh, còn những khác thì chuẩn nhân và nặn sủi cảo.

Yến Thu Xuân tay nghề khéo léo. Kẻ khác chỉ nặn sủi cảo theo một hình dạng nhất định, riêng nàng, những ngón tay thon dài khẽ lướt, sủi cảo trong tay hiện thêm một nếp gấp tinh xảo. Lại nhẹ nhàng xoay tròn, một hoa văn khác hiện , khiến bọn trẻ đều kinh ngạc tột độ.

Thấy chúng đều dán mắt , Yến Thu Xuân bèn lấy từng viên trân châu rửa sạch mặt bọn trẻ, gói : "Ta sẽ đặt sáu viên trân châu trong sủi cảo. Ai ăn nhiều trân châu nhất, kẻ đó chính là tiểu phúc tinh của năm nay!"

Những viên trân châu cũng là món quà Tiêu Hoài Thanh tặng cho nàng.

Đông Đông vỗ bụng reo lên: "Nhất định sẽ là tiểu phúc tinh!"

Đôi mắt Uyển Nhi cũng sáng lấp lánh: "Muội cũng ăn mà!"

Trầm Bình Nghiêm mặt mũi chút biến sắc, thoạt trông chẳng mảy may hứng thú. Bởi , Yến Thu Xuân thừa cơ hai đứa trẻ khác chú ý, bèn chỉ một đóa hoa nhỏ mà nàng nặn xong, tủm tỉm : "Phải nhớ kỹ chiếc nhé, đây là một chiếc lén nặn riêng cho Bình Nghiêm đấy."

Trầm Bình Nghiêm khẽ mím môi , đôi đồng tử sáng ngời ánh lên vẻ hân hoan. Song y vẫn giữ vẻ đoan chính, rụt rè nhưng lễ phép đáp lời: "Đa tạ dì."

Yến Thu Xuân thỏa mãn, bèn đặt sủi cảo xuống.

 

Đông Đông và Uyển Nhi thấy cũng trở nên hứng thú, cùng kêu lên: "Đệ cũng nặn sủi cảo!" "Muội cũng thế!"

Gà Mái Leo Núi

"Được, đến đây nào, đến đây nào." Tiêu Hoài Viên vội vàng đưa món đồ trong tay cho chúng, dáng vẻ như thể trốn tránh.

Đông Đông nâng chiếc sủi cảo do mẫu nặn, đó là sủi cảo nhân thịt dê, nhân bánh tràn cả ngoài. Cậu bé nhíu mày, giọng điệu tỏ vẻ ghét bỏ : "Nương, nặn hỏng còn đưa cho con gì!"

Tiêu Hoài Viên chống eo, trừng mắt bé: "Có ? Chẳng chỉ hỏng một chút thôi , con nắn một chút là !"

 

Loading...