Thậm chí bởi vì chúng là hài tử của Tiêu gia, tương lai nếu kẻ thích trở nên vô dụng, thể che chở nữa, chúng sẽ c.h.ế.t t.h.ả.m hơn vạn phần.
Ít nhất, nếu bọn họ giành phần thắng, cũng sẽ buông tha cho một đứa nhỏ chút năng lực phản kháng như !
Khi Chu Chiêu Cảnh về đến phủ, ngoại viện chìm trong sự im lặng đáng sợ.
Nha , ma ma đều cố gắng hết sức nhẹ nhàng, ăn khe khẽ, cho khiến khác chú ý, trong sự tĩnh lặng , toát một cảm giác áp bức lời.
Mà tình trạng bắt đầu từ mấy ngày khi sự biến của Kiều gia xảy , cho đến tận bây giờ vẫn hề đổi.
Vầng trán non nớt của Chu Chiêu Cảnh khẽ nhíu, thần sắc thêm vài phần dè dặt, bất an.
Chờ khi tới chủ viện, quả nhiên thấy phụ y đang trách mắng: "Câm miệng! Khóc, chỉ thôi ?! Giờ đây, bổn điện hạ còn thể xoay sở đây?! Làm việc bất cẩn, để khác nắm thóp, hại bổn điện hạ đến nông nỗi !”
"Điện hạ, phụ đều là vì ngài mà, năm xưa tiền tài kiếm trong nhà đều đưa đến tay để mua chuộc các triều thần. Giờ đây, bọn họ căn bản giao nộp tiền , cầu xin hãy tay tương trợ mà!" Tiếng của nàng còn vẻ ngạo mạn như lúc , chỉ còn nỗi sợ hãi ngập tràn.
Gà Mái Leo Núi
Vụ Kiều gia cho vay nặng lãi bại lộ, Bệ hạ long nhan đại nộ, nay hạ chiếu, trong vòng mười ngày gom đủ bộ tài sản, bằng sẽ tru di tam tộc!
Đến lúc đó, e rằng chỉ một hai sinh mạng thể xoa dịu Thánh thượng.
Nếu gom đủ tiền tài, chỉ hai cha con Kiều gia c.h.ế.t.
Như , hương khói Kiều gia may còn giữ .
Thế nhưng, bạc trong tay Tam hoàng tử !
"Đưa cho ư? Chớ tưởng bổn điện hạ Kiều gia các ngươi vẫn còn giấu giếm ít!" Tam hoàng tử càng nổi trận lôi đình, sắc mặt u ám tràn đầy uy hiếp: "Huống hồ lượng lớn như , bổn điện hạ lấy ?! Ngươi còn dám ăn càn rỡ, đừng trách bổn điện hạ niệm cố tình!”
Tiếng nức nở của Tam hoàng tử phi chợt ngưng bặt, đó càng t.h.ả.m thiết hơn, nhưng tuyệt nhiên dám thốt thêm lời nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-100.html.]
Tam hoàng tử quả niệm cố tình, e là ngay cả bản nàng y cũng trừ khử, hòng để lộ điểm yếu cho kẻ khác công kích. Chỉ e, nàng mất , nhi tử của nàng sẽ ?
Thấy nàng thành thật, Tam hoàng tử mới dịu giọng : "Cẩm Tâm, nàng hẳn rõ bổn điện hạ đang toan tính điều chi. Sự hy sinh của nhạc phụ là xứng đáng. Hiện tại việc chuẩn chu , bổn điện hạ thể hành động thiếu suy nghĩ. Đợi khi bổn điện hạ đăng cơ, thù của Kiều gia nàng, nhất định sẽ nàng báo!”
Tiếng của Tam hoàng tử phi càng thêm tuyệt vọng.
Tam hoàng tử đợi một lát, mới nhẹ nhàng trấn an: "Hết thảy những điều đều đáng giá. Nàng hãy yên lòng, thề, nếu đăng cơ thành công, con của , Cảnh Nhi, nhất định sẽ là Thái tử! Địa vị của nó, chẳng ai thể lay chuyển . Tất cả những gì nhạc phụ cống hiến vì , đều khắc ghi trong lòng!”
Tiếng nức nở của nữ tử liền nhỏ dần , tựa hồ cam chịu phận an bài.
Bên ngoài, Chu Chiêu Cảnh rõ nhiều lắm, chỉ loáng thoáng vọng tai, cũng chẳng hiểu tường tận. Song y thể cảm nhận mẫu vô cùng đau lòng, phụ hết sức phiền muộn. nhanh đó, một tràng bước chân dồn dập chợt vang lên.
Theo bản năng, y nhấc chân vội vã chạy , cùng cung nhân ẩn một góc khuất.
lúc vị nam nhân đang tâm tư rối bời, cũng chẳng để ý chút động tĩnh nhỏ bé, liền trực tiếp bước ngoài. Chờ y khuất, hai bóng dáng một lớn một nhỏ mới nữa xuất hiện.
Chu Chiêu Cảnh trầm mặc cầm hộp thức ăn, bước trong phòng.
Tam hoàng tử phi vốn luôn đoan trang, giờ đây đầu tóc rối bời, son phấn nhòe nhoẹt, đôi mắt sưng đỏ, ngã bệt mặt đất. Trong viện vắng bóng khác, tự nhiên cũng chẳng ai đỡ nàng dậy.
Nàng thấy động tĩnh, ngước mắt lên, thấy nhi tử của , liền vội vàng chống tay dậy.
Thế nhưng, bởi quỳ gối quá lâu nền đất lạnh lẽo, vì cớ sự gì khác, nàng gắng sức dậy, bất ngờ khuỵu xuống. Vị Tam hoàng tử phi đành vội vàng lau vệt nước mắt mặt, hít nhẹ mũi, cố gắng định dáng vẻ: "Sao hài nhi về? Chẳng đang theo học ở Thái Học Viện ?”
Chu Chiêu Cảnh cúi thấp mặt, khẽ lắc đầu, nhỏ giọng đáp: "Mẫu phi, đây là tiểu long bao do hài nhi tự tay . A Xuân tỷ tỷ bảo con mang về cho nếm thử.”
Hốc mắt Tam hoàng tử phi chợt ửng đỏ, trong đầu nàng lúc căn bản còn tâm trí nào để suy nghĩ vì cái tên A Xuân tỷ tỷ, con trai nấu nướng từ khi nào, mà chẳng nó đang ở trường học . Nàng chỉ cảm thấy một cỗ xúc động dâng trào, trái tim phu quân hắt một gáo nước lạnh buốt bỗng chốc ấm áp trở , khiến nàng chẳng nghĩ thêm điều gì khác.
Tam hoàng tử phi vội vã gật đầu: "Được, để mẫu phi nếm thử.”