Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Dựa Vào Dị Năng Bước Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh - Chương 49
Cập nhật lúc: 2024-12-12 00:47:43
Lượt xem: 696
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước mặt Trường Chinh, Tô Mạt mang sổ tiết kiệm và tiền bỏ ngăn kéo nhỏ của giường đất, chờ khi trở về đơn vị sẽ cất gian.
Tô Mạt âm thầm tính toán trong lòng, hiện tại tiền mặt trong tay cô đang 2077,63 tệ.
Thật ngờ hũ vàng đầu tiên cô kiếm trong những năm tới nhờ việc kết hôn của .
Sắp đến buổi trưa, Tô Mạt chuẩn nấu cơm.
Cô mở tủ , gạo, bột mì, trứng gà, lạp xưởng và thịt khô. Tô Mạt suy nghĩ một chút, quyết định tự tay món mì trứng.
tiếc là trong nhà rau xanh, cô thể lấy đồ trong gian vì Lục Trường Chinh ở nhà.
Vừa xong, Tô Mạt múc hai bát bột mì trắng bắt đầu trộn đều.
Lục Trường Chinh ngạc nhiên động tác thuần thục của vợ.
“Vợ ơi, em nhào bột mì hả” Không vợ chỉ ăn thôi ?
“ , cha em bận rộn việc, bình thường đều do em nấu.” Tô Mạt thản nhiên dối.
Ở mạt thế quán xá gì, ăn cái gì đều tự .
Tô Mạt nhanh chóng nhào bột, khi cho bột nghỉ một lúc, cô cầm lấy chày bắt đầu cán bột phẳng và mỏng, đó dùng d.a.o cắt thành từng sợi to.
Ánh mắt Lục Trường Chinh sáng ngời khi thấy động tác lưu loát của Tô Mạt, vợ của đúng là báu vật, còn nghĩ cô là tiểu thư mười ngón tay dính nước, ngờ cô còn thể điều .
Sau khi Tô Mạt cắt mì xong, cô sai Lục Trường Chinh nhóm lửa, đun nóng chảo với dầu, đó đập bốn quả trứng và chiên vàng đều hai mặt, tiếp theo cho hai muỗng nước , đợi canh trứng chín đến khi màu trắng đục, lúc cô mới bỏ sợi mì cắt nồi, bỏ thêm chút muối, nấu chín xong múc .
Có hai bát mì, bát nhỏ của cô, bát lớn của Lục Trường Chinh, hai quả trứng chiên vàng óng đặt lên , đó đổ nước canh trắng đục , Lục Trường Chinh cảm thấy ngon.
Sau khi cho miệng, quả nhiên giống với suy nghĩ của Lục Trường Chinh, sợi mì dai dai, nước canh thơm ngọt, ăn ngon.
“Vợ , em nấu ngon, thua gì đầu bếp quán cơm quốc doanh.” Lục Trường Chinh chút keo kiệt khen ngợi vợ .
Tô Mạt kiêu ngạo “Ừm” một tiếng, tay nghề của cô thật sự , nếu rau xanh và các loại gia vị khác, cô còn thể cho nó ngon hơn.
Lục Trường Chinh dáng vẻ nhỏ nhắn của vợ , trái tim ngứa ngáy, nghiêng cắn một cái cái miệng nhỏ của cô: “Ừm, chỗ thơm hơn.”
Dáng vẻ đắn của khiến Tô Mạt đá chân một cái.
Sau khi ăn xong, Lục Trường Chính rửa chén, hỏi vợ: “Vợ, buổi chiều chúng gì?”
Tô Mạt chỉ đất trống trong sân: “Buổi chiều giúp em cuốc đất, tranh thủ còn thời gian, khi tuyết rơi trồng một ít rau xanh.”
Cô rau xanh của khác trồng phát triển khi tuyết rơi , nhưng dù cô cũng thể. Có sự hỗ trợ của thổ địa, cô thể dùng dị năng của để thúc đẩy tăng trưởng, lẽ vài ngày nữa là thể thu hoạch một vụ.
Tất nhiên cô thể trắng trợn như , nhưng mỗi ngày thúc giục sinh trưởng một chút, rau dưa lớn nhanh một chút thì vẫn thể.
Có nhiều hạt giống trong gian của cô cải tiến bởi các thế hệ , sản lượng và chất lượng đều hơn nhiều so với các hạt giống hiện tại. Có lẽ cô còn thể đóng gói nó, các loại giống mới do trồng, nếu thể trở thành một cán bộ nông nghiệp ở xã hoặc một chức gì đó tương tự cũng .
Tô Mạt suy nghĩ, cảm thấy chuyện vẻ khả thi.
“Không thành vấn đề, bảo đảm buổi chiều sẽ thành cho em.” Lục Trường Chinh vỗ n.g.ự.c bảo đảm: “Tuy nhiên trồng nhiều như khiến em mệt mỏi ? Nếu chúng trồng một ít thôi, đủ thì thể đổi với đại đội trưởng và những khác.”
“Cứ trồng , nếu mệt mỏi thì em sẽ trồng ít .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-dua-vao-di-nang-buoc-len-dinh-cao-nhan-sinh/chuong-49.html.]
“Được, vợ ơi, em ngủ trưa một lát , xới đất.”
“Vâng.” Tô Mạt gật đầu.
Cô thật sự mệt, vốn dĩ tối hôm qua ngủ muộn, Lục Trường Chinh ở bên cạnh nên cô dám dùng dị năng xoa dịu cơ thể. Sáng nay chuyện đó, chỗ đó của cô còn đau, bây giờ cô tranh thủ ngủ trưa và dùng dị năng chữa trị một chút.
Tô Mạt ngủ một giấc đến hai giờ chiều, khi tỉnh cảm thấy cả sảng khoái, còn đau nhói, thậm chí vết đỏ cũng phai nhạt nhiều.
Tô Mạt vén rèm cửa , thấy Lục Trường Chinh xới hơn phân nửa miếng đất trong sân. Không chỉ xới đất, mà còn chia thành từng khu kích thước giống , tiện cho cô trồng rau.
Tô Mạt mỉm , đó lấy tờ báo cô mua lúc xem nữa, khi suy nghĩ một lúc, cô bắt đầu cầm bút .
Lục Trường Chinh đang chăm chỉ việc, cô thể kéo chân .
Lục Trường Chinh xới đất xong tiến , thấy vợ đang giường đất cái gì đó bàn, tờ báo bên cạnh, nhớ tới đó vợ gửi bài báo liền hiểu.
Lục Trường Chinh nhẹ nhàng ngoài để phiền vợ .
Anh chuẩn thôn đổi một ít rau xanh và đồ khô, nếu mấy ngày nay chỉ ăn cơm hoặc mì, cảm thấy , nhưng chắc chắn vợ sẽ quen.
Chờ Lục Trường Chinh một vòng đại đội trở về, tay cầm một sọt tre đựng đồ, tay trái còn xách theo một con gà mái già lớn.
Tô Mạt thấy tiếng động, từ trong phòng : “Anh ? Con gà mái ở thế?”
“Anh đến đại đội đổi đồ vật, lát nữa chờ g.i.ế.c con gà xong sẽ hầm canh cho em bồi bổ cơ thể.” Lục Trường Chinh xong, cầm sọt tre nhà, xoay nấu nước chuẩn g.i.ế.c gà.
Tô Mạt lục lọi cái sọt, phát hiện Lục Trường Chinh đổi nhiều đồ vật, nấm khô, mộc nhĩ, táo đỏ, còn bắp cải, rau diếp thơm, củ cải, khoai tây,... thậm chí còn một món ăn kèm như tỏi và gừng.
Tô Mạt mang đồ khô đến tây phòng cất , đồng thời lấy mấy đồ hộp trong gian , xé bao bì để chung với những đồ vật cô lấy từ hôm qua. May mà ngày hôm qua lúc cô thu dọn đồ vật Lục Trường Chinh ở bên cạnh, nếu sẽ thể lấy ngoài.
Sau khi Lục Trường Chinh g.i.ế.c gà xong, Tô Mạt lấy một cái nồi đất tủ đựng bát rửa sạch sẽ xong thì cho bộ con gà , đó cho thêm nấm khô và táo đỏ, thêm nước cho một cái nồi khác để hầm.Trong nhà bếp lò để đun nồi sành chỉ thể hầm qua nước như .
Mặc dù nồi nấu liền với tường ấm, nhưng bây giờ là buổi tối, nhiệt độ khí thấp, nên nếu đun nóng tường ấm một lúc cũng sẽ quá nóng.
Bởi vì thấy rau diếp thơm, cho nên tối nay Tô Mạt sẽ hấp cơm tẻ, xào cá lăng với rau diếp thơm và sốt đậu đen.
Trong lúc hầm gà, Tô Mạt hấp cơm tẻ.
Chờ canh gà gần chín, lúc Tô Mạt mới xào rau, trong chớp mắt, một mùi thơm cay nồng tràn ngập bộ ngôi nhà. Mùi thơm bay thoang thoảng ngoài, mấy dân trong thôn ngang ngửi thấy đều chảy nước miếng.
“Nhà Lục Trường Chinh đang nấu món ngon gì thế nhỉ? Tiệc hôm qua phong phú , hôm nay vẫn phung phí tiếp ?”
“Lương bổng cao, ăn mấy món ngon là gì, hơn nữa họ mới kết hôn, cũng thể cho vợ ăn ngon đúng ?”
“Cũng , ăn ngon, cô dâu sẽ thoải mái trong mấy ngày tân hôn.” Mọi đều là từng trải nên hiểu.
...
Tô Mạt múc canh gà từ nồi đất đủ cho hai dùng, đó đậy nắp , với chồng: “Anh mang canh gà cho cha dùng .”
Lục Trường Chinh gật đầu, vợ lòng hiếu thảo, tất nhiên sẽ từ chối.
Anh nhanh, vài phút về.
Cơm tẻ thơm ngào ngạt, cộng với mùi thơm của rau diếp thơm và sốt đậu đen khiến Lục Trường Chinh cảm thấy bữa tối hôm nay thật sự ngon.
Vợ thật sự giỏi, chỉ của cô hợp khẩu vị , mà thậm chí đồ ăn do cô nấu cũng theo ý thích của .