Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Dựa Vào Dị Năng Bước Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh - Chương 239
Cập nhật lúc: 2024-12-17 14:54:48
Lượt xem: 557
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cơm tất niên vẫn giống như năm ngoái, mỗi nhà lấy một ít thịt, cùng nấu ăn ở nhà chồng, ăn bữa cơm đoàn viên.
Năm nay Tô Mạt mang cá và thịt dê đến cá kho và canh thịt dê; nhánh đầu cầm một con gà nấu gà hầm hạt dẻ; nhánh thứ hai cầm theo một con thỏ và một miếng thịt thịt thỏ kho tàu và bún thịt.
Thấy ba cô con dâu mang nhiều thịt đến đây, Lý Nguyệt Nga chuẩn bánh bao thịt, đó băm nhân để Tô Mạt bánh rán.
Bữa tối sôi động.
Sau khi ăn xong, đến lúc chúc Tết, mỗi gia đình chúc Tết theo thứ tự và phát bao lì xì, bọn trẻ sẽ dập đầu, hai đứa con của Tô Mạt còn quá nhỏ nên cô dạy cho bọn chúng chắp tay chào.
Bọn chúng cũng hình dáng khiến đều bật .
Có lẽ đây là đầu tiên cảm nhận bầu khí như , cho nên hôm nay An An ngoan và luôn hợp tác trong việc, kêu gì cũng .
Người nhà họ Lục tập trung đến mười giờ, thấy bọn nhỏ đều mệt mỏi nên từng trở về nhà.
Gần đây Lục Tiểu Lan sống chung với Tô Mạt cho nên về cùng với cô.
Tới nhà Tô Mạt, Lục Tiểu Lan lấy hai phong bao lì xì mới nhét trong tay hai đứa nhỏ.
“Tiểu Lan, em cho, bây giờ cho tiếp?” Tô Mạt xua tay, trả bao lì xì cho Lục Tiểu Lan.
Từ khi Lục Tiểu Lan ly hôn về nhà đẻ, mỗi tháng cô đều trả mười lăm tệ tiền cơm cho gia đình, với tiền lương hai mươi tư tệ, bình thường còn mua đồ vật trong nhà, cô thể tiết kiệm bao nhiêu tiền?
Lục Tiểu Lan đè tay Tô Mạt: “Chị ba, đừng, đây là tâm ý của dì như em. Một năm thật sự phiền chị và ba quá nhiều.”
“Tiểu Lan, chúng là một nhà, em đừng như .”
“Dạ.” Lục Tiểu Lan gật đầu: “Có nhà như các chị là may mắn của em.”
Trong ba ngày ăn Tết, ngành dịch vụ như hợp tác xã mua bán nghỉ, ngày mai lúc đến lượt Lục Tiểu Lan trực ban, vì khi cô múc nước rửa mặt xong liền lên giường nghỉ ngơi.
An An và Lạc Lạc cũng buồn ngủ, khi trở về ngủ .
Tô Mạt trong chốc lát ngủ , vì cô mở hai bao lì xì nhỏ bên cạnh .
Có bốn tờ hai tệ, lẽ là nhánh đầu và nhánh thứ hai cho, thể năm ngoái thấy cô cho hai tệ nên năm nay bọn họ cũng cho hai đứa nhỏ hai tệ.
Hai tờ một tệ là Lục Tiểu Lan cho đầu tiên.
Còn bốn tờ mười tệ là Lục Bá Minh và vợ chồng Lục Thanh An cho.
Không đều giống chỉ bên nhà cô là dày hơn một chút, nếu tất cả giống , trong nhà bảy đứa nhỏ, thế hệ mất nhiều tiền để lì xì.
Tô Mạt mở hai bao lì xì Lục Tiểu Lan đưa, mỗi bao là mười tệ. Tô Mạt thở dài, đây gần như một tháng lương của Lục Tiểu Lan.
Nghĩ đến lúc thím cả mang đến đây nhiều vải, Tô Mạt định lấy một miếng vải để Lý Nguyệt Nga quần áo mới cho Lục Tiểu Lan.
Ngày đầu tiên của Tết nguyên đán, khi Lục Tiểu Lan ăn cơm xong lập tức .
Hợp tác xã mua bán ở công xã, mỗi việc hai ngày, năm nay Lục Tiểu Lan cần về nhà đẻ, cho nên cô sẽ mùng 1 và mùng 2, mùng 3 nghỉ ngơi.
Tô Mạt dậy sớm bận rộn, đầu tiên cô hầm cháo với xương bếp nhỏ cho hai đứa bé, đó đến hợp tác xã mua bán mua thịt dê về hầm.
Năm nay thời tiết lạnh, chờ chú Canh tới đây là thể uống một bát canh thịt dê nóng.
Nấu xong, Tô Mạt về phòng, thấy An An lên, run rẩy bước giường đất, Lạc Lạc bên cạnh vỗ tay cổ vũ cho chị gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-dua-vao-di-nang-buoc-len-dinh-cao-nhan-sinh/chuong-239.html.]
Hay quá chị An ơi, lúc mới bảy tháng bắt đầu .
An An một lúc, cô bé xuống nghỉ ngơi một chút tiếp tục , cho dù té ngã cũng bò dậy tiếp tục, vẻ như cô bé tính cách thể chịu khổ.
“An An, nếu con mệt thì nghỉ một chút, bây giờ tay chân con còn yếu đừng để thương.” Tô Mạt một lát nhắc nhở.
An An gật đầu, tiếp tục tập tễnh bước trong chốc lát mới xuống nghỉ ngơi.
Cô bé Tô Mạt, cái miệng mấp máy vài mới : “Mẹ, đói.”
Thị lực của Tô Mạt , khi An An gọi “”, lỗ tai cô bé nhanh chóng đỏ lên. Cô bật thành tiếng, An An thấy cô , lỗ tai càng đỏ.
Lạc Lạc thấy , vội vàng bò đến bên cạnh chị gái, bé học theo chị gọi: “Mẹ, đói.”
“Ừm, , cục cưng An An hôm nay , đáng khen.” Tô Mạt mỉm ngoài, lấy trứng hấp cô chuẩn cho bọn nhỏ buổi sáng , cầm cái muỗng nhỏ đút từng muỗng cho các con ăn.
Giữa buổi sáng, Canh Trường Thanh mang nhiều đồ đến đây, cùng còn nhân viên bảo vệ.
Hôm qua Tô Mạt hôm nay Canh Trường Thanh sẽ đến, để ba Lý Nguyệt Nga đến nhà cô ăn cơm. Lúc Lý Nguyệt Nga đến , thấy Canh Trường Thanh tới, bà chào hỏi trở về gọi hai Lục Thanh An.
Sáng sớm Tô Mạt đốt lửa giường đất ở phòng phía Tây nên bây giờ ấm, Tô Mạt mời phòng, bưng hai bát canh thịt dê cho hai uống cho ấm .
Sau khi hai Lục Bá Minh đến, Tô Mạt để chuyện ở phòng phía Tây, đưa hai đứa nhỏ cho bọn họ chăm sóc, còn cô và Lý Nguyệt Nga bắt đầu nấu ăn.
Canh thịt dê hầm mềm, kỳ nghỉ Tô Mạt mua một con gà to béo ở hợp tác xã mua bán, chia thành hai nửa, một nửa nấu gà hầm hạt dẻ, một nửa miến nấm hầm thịt kho tàu bếp nhỏ.
Canh Trường Thanh mang thịt bò tới, năm ngoái Tô Mạt trồng giá đỗ nên bây giờ nấu thịt bò luộc.
Ở thời , bò là bạn của nông dân, vì thịt bò hiếm, khó để . Tô Mạt xuyên sách hơn một năm, nhưng đây là đầu tiên cô ăn thịt bò.
Sau đó cô xào hai nồi rau xanh, món chính chủ yếu là cơm.
Bảo vệ của Canh Trường Thanh ăn đến mức hai mắt tỏa sáng, bình thường ăn trong căn tin mỗi ngày, thỉnh thoảng mới đến quán cơm quốc doanh để ăn một bữa ngon. Tay nghề nấu nướng của cháu gái Canh Trường Thanh vẻ hơn nhiều so với đầu bếp ở quán cơm quốc doanh.
Canh Trường Thanh bận, ăn cơm xong, nghỉ một lát sẽ thành phố. Ba lớn cũng quấy rầy, khi ăn cơm trò chuyện chốc lát về.
Sau khi rời , Canh Trường Thanh bảo vệ lên xe đợi , móc ba bao lì xì, rõ ràng một bao lì xì dày hơn đưa cho Tô Mạt, hai cái còn cho hai đứa nhỏ.
“Tiền mừng tuổi.” Canh Trường Thanh : “Trong thời gian chú bận nên thể chăm sóc cháu, cháu Trường Chinh cháu tùy quân đến Quảng Châu ?”
Tô Mạt gật đầu.
“Đã một tháng , cháu tin tức về việc sắp xếp công việc cho cháu ở bên ?”
Tô Mạt lắc đầu: “Tạm thời cháu tin tức, nửa tháng gọi điện thoại sẽ huấn luyện đặc biệt, bây giờ thấy gọi điện về nên lẽ vẫn huấn luyện xong.”
“Thật chú một công việc ở bên , trung tâm ngoại thương ở Quảng Châu cần phiên dịch, nếu cháu , chú thể giới thiệu cháu.”
“Tuy nhiên, thể nhận việc , chú dám chắc chắn, chuyện phụ thuộc cháu.” Dù công việc phiên dịch ai cũng thể , cần năng lực mới .
“Nếu cháu , chú sẽ để bọn họ gửi một phần dạng bản thảo đây, cháu phiên dịch xong gửi . Nếu thì bọn họ sẽ gửi thông báo thi cho cháu, khi vượt qua kỳ thi mới thể sắp xếp công việc cho cháu.”
Ánh mắt Tô Mạt sáng lên, công việc , cô chỉ am hiểu mà còn thể tiếp xúc với những thứ bên ngoài và cũng thể tích lũy mạng lưới quan hệ, chờ khi cải cách sẽ sẵn các mối quan hệ.
“Cháu , chú Canh, chú giới thiệu cháu .” Tô Mạt gật đầu mạnh.
Canh Trường Thanh mỉm : “Được, cháu chờ tin tức của chú.”
“Chú còn thành phố việc nên đây, bên ngoài trời lạnh, bọn nhỏ còn trong phòng, cũng đừng tặng.” Dứt lời, và bảo vệ cùng rời .