Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Dựa Vào Dị Năng Bước Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh - Chương 226
Cập nhật lúc: 2024-12-17 01:00:02
Lượt xem: 606
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hành vi điên cuồng khi trốn thoát của La Viễn b.ắ.n thương và b.ắ.n c.h.ế.t nhân viên áp giải khiến cho ban lãnh đạo của thành phố Song Sơn vô cùng tức giận, đồng thời cũng thu hút sự chú ý của tỉnh Hắc Giang và thủ đô Bắc Kinh.
Cả hai bên đồng thời lệnh yêu cầu thành phố Song Sơn điều tra kỹ lưỡng vụ việc .
Một phạm nhân lao động cải tạo đang giam giữ thể giấu s.ú.n.g trong , đây là công việc bên trong hỗ trợ? Súng từ mà ?
Những điều cần rõ, nếu thì đảm bảo an cho cán bộ và nhân dân?
Đồng thời cũng yêu cầu huyện Thanh Khê tăng cường chỉnh đốn phong cách, đối với thanh niên thành thị đang thất nghiệp cần động viên họ xuống nông thôn tham gia các hoạt động tập thể.
Hai đứa con của La Viễn lập tức kiểm soát và thẩm vấn liên tục. La Viễn tính cách bạo ngược, khi còn trẻ thường xuyên đánh đập vợ con, hai đứa con từ nhỏ sợ ông , đặc biệt là khi mất, bọn chúng càng oán hận La Viễn hơn.
Lúc khi con gái kết hôn, La Viễn cũng sử dụng mối quan hệ của khiến cuộc sống của con gái mấy .
Con trai thấy tình cảnh của chị gái như , khi thì chuyển đến ký túc xá của nhà máy để ở, ngay cả khi kết hôn cũng ít qua với cha .
La Viễn cũng hai đứa con oán giận nên cũng ít khi liên lạc với chúng, chỉ thỉnh thoảng cho bọn chúng một ít tiền.
Hai đứa con của La Viễn thực sự gì về chuyện của ông , nhân viên điều tra thẩm vấn suốt hai ngày cũng lấy thông tin hữu ích nào.
Trong khi thẩm tra con cái của La Viễn, một đây mối quan hệ thiết với La Viễn cũng lượt mời đến để hỗ trợ điều tra.
Canh Trường Thanh bắt đầu trở nên bận rộn.
La Viễn trốn thoát, ông vũ khí, nguy hiểm nhất chính là Canh Trường Thanh, cho nên dám lơ là.
Lãnh đạo cũng lo lắng cho sự an của , ngoài hai thư ký còn đặc biệt phái thêm một cảnh vệ viên công khai bảo vệ 24 giờ.
Canh Trường Thanh cũng gọi điện thông báo cho Tô Mạt, dặn cô trong thời gian cẩn thận.
Dù ít đều cô là cháu gái của , chừng La Viễn sẽ nhắm cô. Hơn nữa cô là tình yêu của Lục Trường Chinh, La Viễn hạ bệ nhanh như , Lục Trường Chinh cũng góp phần nhỏ.
Tô Mạt dám chủ quan, cũng nhắc nhở nhà họ Lục cẩn thận, dù tâm lý của kẻ điên khó đoán.
Cuối tháng 9, Tô Mạt nhận thư của Tô Đình Khiêm.
Trong thư, Tô Đình Khiêm giới thiệu cho Tô Mạt về một phong tục tập quán của Quảng Châu, còn kể chi tiết về công việc của hai , bảo Tô Mạt cần gửi tiền cho họ, đồng thời để điện thoại phòng thường trực của trường, dặn nếu gì cần thiết thì gọi điện, bọn họ sẽ mua và gửi từ Quảng Châu.
Quảng Châu hội chợ giao dịch hàng hóa xuất nhập khẩu, cho dù trong thời kỳ đặc biệt vẫn diễn đúng hạn, các loại hàng hóa kém gì Thượng Hải, thậm chí hàng ngoại nhập còn nhiều hơn Thượng Hải.
Tô Đình Khiêm còn trong thư rằng ông vẫn giữ vị trí giáo sư, bởi vì điều xuống cơ sở rèn luyện cho nên còn bồi thường thăng cấp lên một bậc, lương tăng lên 106 tệ. Mạc Ngọc Dung quản lý ký túc xá, tiền lương thấp hơn đây nhưng cũng 36 tệ. Tiền lương của hai họ đủ để sống, bảo Tô Mạt cần lo lắng.
Sau đó ông cũng ám chỉ trong thư rằng nếu tiện thì Tô Mạt thể thỉnh thoảng giúp đỡ bạn cũ một chút.
Tô Mạt ngay đó là ám chỉ đến hai vị giáo sư trong chuồng bò. Điều thành vấn đề, cô sẽ tìm cơ hội bí mật gửi chút thịt và lương thực cho bọn họ.
Thấy cha vẫn khỏe mạnh, Tô Mạt cũng yên tâm. Cô thư hồi âm, gói hai phần hàng hóa thu hoạch trong mùa thu qua, hôm đem bưu điện gửi . Một phần gửi đến Quảng Châu, một phần gửi đến Quảng Tây.
Năm nay, đại đội của thôn Lục Gia kết thúc thu hoạch ngày 8 tháng 10. Công việc đồng áng xong, đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ còn việc phơi khô nữa thôi.
Năm nay trồng nhiều loại lương thực , thu hoạch tồi, Lục Hành Quân và kế toán mới tính toán với , ước tính giá trị điểm công tác năm nay sẽ kém năm ngoái.
Lục Hành Quân vui mừng khôn xiết, chia nhiều tiền thì thể huy động nhiều khoản tiết kiệm hơn, đến cuối năm tiền thưởng của sẽ càng cao hơn.
Tháng 10 luôn là tháng bận rộn nhất của các cơ sở hợp tác xã mua bán, Lục Tiểu Lan cũng mỗi ngày sớm về muộn, bận rộn thôi.
Vốn đây cô thường cùng Tô Mạt, nhưng tháng do mỗi ngày cô sớm về muộn hơn một giờ, cho nên để cho Tô Mạt đợi cô nữa.
Tô Mạt lo lắng chuyện xảy nên bảo Lục Tiểu Lan buộc một cây gậy gỗ xe đạp, lúc cần còn cái để dùng phòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-dua-vao-di-nang-buoc-len-dinh-cao-nhan-sinh/chuong-226.html.]
May mà Lục Tiểu Lan cũng lời. Hôm đó Tô Mạt ăn tối xong, đang chơi với hai đứa nhỏ thì thấy Lục Tiểu Lan gọi.
“Chị đang chơi với bọn trẻ, cửa khóa, em tự đẩy cửa .” Tô Mạt đáp.
Đợi đến khi Lục Tiểu Lan bước , Tô Mạt giật .
Đèn trong nhà Tô Mạt Lục Trường Chinh bằng bóng đèn tuýp, vô cùng sáng sủa, cho nên những vết trầy xước và m.á.u Lục Tiểu Lan trông rõ ràng.
“Tiểu Lan, em ?” Tô Mạt vội vàng bước xuống khỏi giường.
Lục Tiểu Lan mắt ngấn lệ, khi thấy Tô Mạt thì nước mắt mới rơi, bật nức nở.
Qua lời kể đứt quãng của Lục Tiểu Lan, Tô Mạt mới hiểu ngọn nguồn câu chuyện.
Hóa đường về nhà, Lục Tiểu Lan bất ngờ gặp một vài tên lưu manh. Trời tối, Lục Tiểu Lan vội về nhà nên vốn đạp xe nhanh, khi dọa sợ thì giữ thăng bằng nên ngã xuống. Đường đầy đá sỏi, tay chân và Lục Tiểu Lan trầy xước khá nhiều, quần áo cũng rách, cho nên thể thấy vết m.á.u loang lỗ.
Mấy tên lưu manh thấy Lục Tiểu Lan ngã những giúp mà còn buông lời trêu chọc, thậm chí còn còn định tiến gần động tay động chân. May mà Lục Tiểu Lan mang theo gậy gỗ xe nên lập tức rút , đánh bọn chúng một trận.
Mấy tên lưu manh dám gì Lục Tiểu Lan thật, dù cũng mạnh, chẳng qua bọn họ uống chút rượu nên thêm lá gan, hiện tại thấy Lục Tiểu Lan cầm gậy đánh, chúng hô hố bỏ .
Lúc đó Lục Tiểu Lan dũng cảm bao nhiêu thì bây giờ nghĩ sợ hãi bấy nhiêu, cả cô run lẩy bẩy. Trước đây những đó dám đối xử với cô như , mặt cô , một câu tục tĩu cũng dám.
Chẳng lẽ phụ nữ ly hôn thì đáng khinh rẻ ?
Sau khi Lục Tiểu Lan xong, nỗi sợ hãi cũng lắng xuống, tính cách mạnh mẽ của cô bắt đầu trỗi dậy.
Ly hôn thì ? Chỉ cần cô mạnh mẽ sẽ ai dám gì. Chỉ cần cô đủ mạnh, những tên lưu manh đó gặp cô đường vòng.
“Chị dâu ba, em đám Quốc Đống chị võ công ?”
“Ờ... Võ công thì hẳn, chỉ là chút kỹ thuật tự vệ mà thôi.”
“Vậy chị thể dạy em ?” Biết kỹ thuật tự vệ thể đá c.h.ế.t một con thỏ, đối phó với mấy tên lưu manh chắc chắn thành vấn đề.
“Được chứ.” Tô Mạt gật đầu, trong tình cảnh Lục Tiểu Lan học chút kỹ thuật tự vệ cũng .
“Cảm ơn chị, chị dâu ba.” Lục Tiểu Lan cảm kích : “Chị dâu ba, chuyện đừng với cha em nhé, bọn họ lo lắng nhiều cho em , em họ lo thêm nữa.”
“ mà...” Với tình trạng của Lục Tiểu Lan thì thể giấu nổi .
“Em sẽ là trời tối rõ cho nên té xe đường.”
“Được.” Tô Mạt gật đầu, đợi Lục Trường Chinh về sẽ với một tiếng, để cho dạy dỗ mấy tên lưu manh đó một trận.
“Để chị giúp em xử lý vết thương .” Nếu những vết thương xử lý thì dễ viêm nhiễm.
Tô Mạt đổ chút rượu, dùng bông thấm lau vết thương cho Lục Tiểu Lan, cô đau đến mức nhe răng trợn mắt.
Sau khi Lục Tiểu Lan về nhà, lớn thấy cô như thì vô cùng hoảng sợ, khi là do trời tối rõ nên té xe thì đều đau lòng.
“Mấy ngày nay con đừng tự đạp xe nữa, sẽ bảo hai đưa đón con mỗi ngày.” Lý Nguyệt Nga .
Đầu gối trầy xước như , mỗi ngày còn đạp xe thì sẽ đau bao nhiêu.
Lục Tiểu Lan xua tay: “Mẹ, cần , con tự .”
Từ khi cô ly hôn, Lục Vệ Quốc gây sự thì tình cảm của cô đối với nguội lạnh.
“Cố gắng mạnh mẽ gì? Con còn đầu gối của nữa ? Thằng hai là con, đừng chỉ là tiện đường đưa đón, cho dù riêng để đón con cũng là chuyện nó nên .”
Lý Nguyệt Nga xong thì lập tức ngoài tìm Lục Vệ Quốc.