Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Dựa Vào Dị Năng Bước Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-12-09 13:36:50
Lượt xem: 885

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Mạt thầm gọi hệ thống trong lòng , gọi cả buổi, bất cứ hồi ứng nào.

Xem bàn tay vàng loại hệ thống .

Tô Mạt hai cổ tay, sờ cổ, lục túi áo, ngay cả gối và tủ đầu giường cũng tìm, cũng phát hiện bất cứ thứ gì như bảo vật gia truyền.

Xem gian trồng trọt, gian tu tiên gì đó cũng liên quan tới cô.

Tô Mạt thử cảm ứng xem thử gian tùy .

Thật sự gian!

Chỉ là gian , đồ bên trong quen mắt như thế?

Hình như chính là gian của cô, chỉ là nhỏ hơn mấy size so với đây.

Nghiêm túc thăm dò chút nữa.

Đống đồ bên trong chính là gia tài ít ỏi đáng thương cô kiếm ở mạt thế .

Cho nên, bàn tay vàng của cô chính là dị năng của cô?

Thần quả nhiên lừa cô!

Cầu chi bằng cầu , vẫn là bản đáng tin hơn!

Tô Mạt thầm hạ quyết tâm, nếu dị năng gian theo tới, chắc dị năng mộc hệ cũng tới nhỉ?

Tô Mạt cảm ứng một chút, quả nhiên cảm nhận một cỗ năng lượng yếu. Tuy yếu, nhưng Tô Mạt vẫn kích động tuôn trào nước mắt.

Dị năng mộc hệ của cô, đồng nghiệp quan trọng nhất của cô, thứ giúp cô an lập mệnh ở mạt thế.

Dị năng gian của Tô Mạt thức tỉnh năm 3 mạt thế, nhưng dị năng mộc hệ thức tỉnh ngay từ đầu.

Cô chính là dựa dị năng mộc hệ mới tồn tại ở mạt thế lâu như .

Dị năng mộc hệ của cô thiên về trồng trọt biến dị, tốc độ thôi sinh thực vật còn nhanh hơn dị năng mộc hệ khác, hơn nữa hạt giống cùng loại, sản lượng cô thôi sinh cũng cao hơn khác.

Cho nên, khi xây dựng cứ địa, cô ở trong cứ địa, công việc của Chủng Thực Sư ở bộ nông nghiệp cứ địa. Lúc nhàn rỗi, cũng thôi sinh một lương thực, rau củ trái cây bán, cuộc sống hẳn là giàu , nhưng cũng coi như an .

Khuyết điểm duy nhất là chiến lực mạnh, nếu cương thi vây thành , cô cũng tới mức bỏ mạng.

c.h.ế.t cũng , xuyên sách .

Tuy niên đại nghèo, nhưng cảnh an , khắp nơi đều là cương thi và quái vật ăn . Cũng cần thấp thỏm lúc, đề phòng những đồng loại “ăn khi trật tự sụp đổ.

Niên đại hòa bình như thế quá hạnh phúc. Dựa năng lực của Tô Mạt cô, nhất định thể sống .

Còn vấn đề thích ứng, khó hòa nhập, đối với Tô Mạt mà , nó tồn tại.

Thấy quen sống c.h.ế.t ở mạt thế , thể sống nữa, cô vui, nào sẽ kén chọn.

Hơn nữa còn thời thượng xuyên sách một , chính là trải nghiệm bao nhiêu .

Ưu điểm lớn nhất của Tô Mạt chính là cô lạc quan đủ, ung dung kiên cường, nếu cũng thể sống mười năm ở mạt thế.

Khi mạt thế bắt đầu, cô chỉ mới 14 tuổi, trong một đêm đối mặt với cái c.h.ế.t thảm của cha , sự đổi to lớn của xã hội, đủ kiên cường sẽ thể sống sót .

Sau khi xác định dị năng chính là bàn tay vàng của , Tô Mạt liền bắt đầu suy nghĩ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-dua-vao-di-nang-buoc-len-dinh-cao-nhan-sinh/chuong-2.html.]

Sau khi dung hợp lý ức của nguyên chủ, cô coi thành nguyên chủ, bắt đầu trù hoạch để và nhà họ Tô sống hơn ở niên đại .

Vấn đề phận, cô chắc chắn thể quá nổi bật, mấy năm nay vẫn nên an một chút. Đợi mấy năm qua , quốc gia cải cách mở cửa, khi đó mới là lúc phóng khoáng tay chân.

Khi tác giả cuốn tiểu thuyết , tôn trọng bối cảnh thời đại.

Đối với Tô Mạt học lịch sử, ít tiểu thuyết niên đại mà , cải cách những cơ hội nào kiếm tiền, cô quá rõ.

Tô Mạt hồi tưởng thầm lên kế hoạch.

Đầu tiên, vai chính bình thường đều sẽ hào quang vai chính, để đề phòng hào quang vai chính ảnh hưởng, bỏ mạng nữa, nhất cô đừng liên lạc với Dương Tố Vân nữa.

Ngoài , chính là vấn đề chăm sóc cha .

Cô sống ở mạt thế cũng bình thường, vật tư trong gian nhiều. Những thứ như lương thực, cô dị năng, ngược cần lo lắng. đồ dùng, đồ trong gian của cô chênh lệch quá xa với thời đại , nhiều thứ đều thể lấy dùng.

Trong trí nhớ của cô, lúc nguyên chủ xuống nông thôn, ngoài tiền phiếu và quần áo, gần như mang theo gì. Cho nên đồ dùng cần sắm sửa ít.

Cô cũng rõ tình huống của huyện Thanh Khê, đồ cũng thể mua đủ một .

Mua đồ tạm thời , đưa đồ tới chuồng bò, cũng chuyện dễ dàng.

Đưa đồ mới chắc chắn , còn .

Hơn nữa chỗ chuồng bò trữ đồ . Lúc cô đưa lương thực, mỗi đều thể đưa nhiều, nếu cha chỗ để , phát hiện là một mối họa lớn.

Những chuyện đều cần tốn thời gian , như , cô ở điểm thanh niên trí thức tiện.

nghĩ cách khỏi điểm thanh niên trí thức, nhất là tự xây một căn nhà hoặc thuê một căn nhà trống ở trong thôn sống một .

hiện giờ điểm thanh niên trí thức rộng rãi, tới mức chật chội, lý do thích hợp, sợ là đại đội trưởng sẽ duyệt.

nghĩ cách chu .

Còn , chính là chuyện của bác cả. Phải mau chóng thư bảo ông đừng bôn ba nữa, đề phòng khác bắt bí. Bây giờ bác cả là chỗ dựa của nhà họ Tô bọn họ, tuyệt đối thể ngã.

Có ông ở đây, nếu cơ hội thể vận tác về thành phố , cũng sẽ dễ hơn nhiều.

Thời gian cấp bách, nhiệm vụ nặng nề, chuyện nhiều, cô nhanh chóng khỏe .

Tô Mạt dùng dị năng yếu ớt, bao quanh một vòng, thể suy yếu lập tức cảm thấy hơn nhiều.

Tuy dị năng mộc hệ của cô là thiên hướng trồng trọt, nhưng hàm chứa sức sống cực mạnh, tuy thể chữa trị cho khác, nhưng điều lý bản vẫn thành vấn đề.

Đáng tiếc, dị năng mộc hệ của cô hình như từ cấp sáu biến thành trạng thái v mới thức tỉnh.

Lúc ở cấp sáu, cô thể một thôi sinh một hạt giống táo kết quả ba . ở trạng thái thức tỉnh, thôi sinh một cây rau, đoán chừng cũng cần ba bốn mới .

Việc quá chậm chạp, sự tình cấp bách, vẫn nâng cấp dị năng .

Trong gian của cô còn một tinh hạch, nhưng đều thuộc cấp cao, phù hợp dùng cho dị năng thức tỉnh. May mà dị năng mộc hệ của cô là loại biến dị, thể thông qua hấp thu sức sống của thực vật để nhận năng lượng.

Như , cô chỉ cần tìm cơ hội lén lút hấp thụ sức sống của một thực vật, đó sử dụng dị năng nhiều một chút, dị năng mộc hệ sẽ thể dần thăng cấp.

Dị năng gian, cô tạm thời vẫn nâng cấp thế nào. gian thức tỉnh, cũng to cỡ một căn phòng, hiện tại cô cũng bao nhiêu đồ, tạm thời vẫn đủ dùng.

Đợi tìm tiếp, xem thử phương thức gì thể khiến dị năng gian thăng cấp . Tuy gian của cô thể ở , nhưng gian của cô là tĩnh tại, trữ lương thực là nhất.

Ngay lúc Tô Mạt suy nghĩ, ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân và tiếng của một phụ nữ.

“Anh ba, em , nếu hôm nay cô còn tỉnh nữa, em lo cho cô , em cũng chỉ xin nghỉ hai ngày.”

Loading...