Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Dựa Vào Dị Năng Bước Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh - Chương 105
Cập nhật lúc: 2024-12-13 00:50:34
Lượt xem: 767
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thượng Hải, nhà họ Dương.
Dương Tố Vân tan sở về nhà, phát hiện hộp thư lầu nhà thư, kĩ thì là Tô Mạt gửi nên lập tức mang lên lầu.
Sau khi mở xong, trong lòng Dương Tố Vân thật sự rối rắm.
Không ngờ kiêu ngạo như Tô Mạt kết hôn ở nông thôn, chỉ sợ đều chịu khổ ở nông thôn.
Bởi vì Tô Đình Khiêm và cha Dương Sĩ Ân cô quan hệ , Dương Tố Vân và Tô Mạt từ nhỏ chơi cùng , coi như là bạn .
Lúc nhỏ, quan hệ của hai thật sự , thể mặc chung một cái quần. Thế mà từ lúc nào, Dương Tố Vân phát hiện bắt đầu ghen tị với Tô Mạt.
Tô Mạt xinh , gia cảnh , mặc đồ tinh xảo, từ nhỏ đến lớn đều là tiêu điểm chú ý của khác. Cô ở bên cạnh Tô Mạt chỉ là một chiếc lá xanh nền, thậm chí nhạo cô , cô theo Tô Mạt giống như tiểu thư theo nha .
Rõ ràng nhà cô cũng tệ, cha là giáo sư đại học, cũng công việc. Thế nhưng so với nhà Tô Mạt, nhà cô lập tức nghèo mạt đến mức buồn .
Nhà Tô Mạt ba ở nhà ba tầng, nhà cô bốn chen chúc trong căn hộ ba phòng ngủ. Phòng của một Tô Mạt còn lớn hơn một nửa nhà cô .
Đồ đạc trong căn nhà đó, nếu đến nhà Tô Mạt, sợ rằng cả đời cô cũng cơ hội chiêm ngưỡng.
Ngay cả quần áo Tô Mạt tiện tay tặng cô cũng đều là đồ mà cô tích cóp tiền tiêu vặt mấy năm trời ở cửa hàng Hữu Nghị cũng mua nổi.
Mỗi tháng Tô Mạt đều tiền tiêu vặt tiêu hết, còn cô , mỗi tháng chỉ năm tệ, cô còn cảm thấy cô tiêu xài hoang phí.
Rõ ràng đều là như , cách thể lớn như ?
Dần dần tâm lý của cô mất cân bằng. Cô cũng luôn cố gắng điều chỉnh tâm trạng của , để cho bản thế giới bên ngoài ảnh hưởng, thế nhưng dường như tác dụng gì.
Cô phát hiện mỗi Tô Mạt gặp chuyện xui xẻo, tâm trạng của cô ngày hôm đó sẽ đặc biệt thoải mái.
Lúc đầu cô cũng cảm thấy bản như hèn hạ, thậm chí lúc dám đối mặt với Tô Mạt.
Thế nhưng đó nghĩ, thứ của Tô Mạt đều , cô chỉ len lén hả hê một chút trong lòng thôi, cũng gì tổn thương Tô Mạt, tại thể?
Cô coi như cao thượng hơn những tên tiểu nhân đ.â.m d.a.o lưng .
Nghĩ như , Dương Tố Vân lập tức mặc kệ.
Thật nhà Tô Mạt gặp chuyện, trong lòng cô vui.
Công chúa cao cao tại thượng cuối cùng cũng rơi xuống trần gian, giống những như bọn họ.
Không, còn bằng những như bọn họ. Dù bọn họ công việc đàng hoàng ở thành phố, công chúa trồng trọt ở nông thôn.
Bây giờ còn gả cho một tên nhà quê chân đất, cả đời sợ rằng khó mà trở về thành phố.
Trong lòng Dương Tố Vân dâng lên một cảm giác cao cao tại thượng kỳ lạ, từ nay về nên đến lượt Tô Mạt ngưỡng mộ cô .
Dương Sĩ Ân bước cửa thấy con gái ghế ở phòng khách, tay cầm một bức thư, biểu cảm mặt còn vặn vẹo.
“Tố Vân, con như , ai thư?” Dương Sĩ Ân mở miệng hỏi.
Dương Tố Vân hồn, vội vàng điều chỉnh biểu cảm: “Cha, cha về ? Thư Tô Mạt , cô kết hôn ở nông thôn .”
“Cái gì? Kết hôn ? Gả cho ai?” Dương Sĩ Ân giật nảy .
“Cô . Chỉ cô sống , bảo chúng đừng lo lắng cho cô .” Dương Tố Vân đưa thư cho Dương Sĩ Ân.
Dương Sĩ Ân nhận lấy, sơ qua mấy dòng chữ rải rác. Sau đó bình tĩnh tiến phòng.
Dương Tố Vân khó hiểu, đó nghĩ , quan hệ cha cô và chú Tô khá , thấy con gái của bạn gả cho một tên nhà quê chân đất thì đương nhiên sẽ vui.
Dương Tố Vân dậy, lặng lẽ bếp nấu cơm.
Ngày hôm , đúng ngày trường học phát lương, Dương Sĩ Ân nhận lương, thêm mấy tệ, góp đủ 100 tệ gửi cho Tô Mạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-dua-vao-di-nang-buoc-len-dinh-cao-nhan-sinh/chuong-105.html.]
Buổi tối, Dương Chu Thu Anh thấy chồng mãi đưa lương thì mở miệng hỏi: “Lão Dương, hôm nay các phát tiền lương ?”
“Phải.” Dương Sĩ Ân .
“Vậy tiền ?”
“Anh gửi cho Tiểu Mạt .”
Chu Thu Anh lập tức dậy, dám tin hỏi: “Anh gửi hết ?”
Dương Sĩ Ân gật đầu : “Anh gửi 100 tệ.”
Chu Thu Anh tát Dương Sĩ Ân một phát, nhưng vẫn đè thấp giọng :
“Não úng nước ? Anh gửi hết tiền cho con bé, tháng nhà chúng sống thế nào? Còn già ở quê của nữa, còn gửi tiền nữa ? Em và Tô Đình Khiêm quan hệ , nhưng cũng cần gửi hết tiền cho con bé, gửi 20 tệ là là quá lắm .”
“Tiểu Mạt kết hôn ở nông thôn .” Giọng Dương Sĩ Ân rầu rĩ.
“Cái gì? Nghe ai ?” Tối qua Chu Thu Anh trực đêm, cũng chuyện .
“Tiểu Mạt thư cho Tố Vân.”
Chu Thu Anh im lặng, nhưng một lúc vẫn : “Cho dù là tiền mừng, cho 50 tệ cũng là nhiều , cần cho 100 tệ.”
Dương Sĩ Ân nữa, qua lâu, Chu Thu Anh cũng xuống sắp ngủ , Dương Sĩ Ân mới mở miệng.
“Đình Khiêm là do tố cáo.” Khoảng thời gian , ông cũng sắp chuyện tra tấn phát điên.
“Ồ.” Chu Thu Anh mơ màng, phản ứng kịp, đợi đến lúc phản ứng , bà bỗng bật dậy, dám tin hỏi: “Anh cái gì?”
“Anh Đình Khiêm là do tố cáo.”
“Em thấy não thật sự úng nước , thể loại chuyện .” Chu Thu Anh khó mà tin , gối đầu kề má với thể chuyện tố cáo bạn .
“Anh ngờ chuyện thành như , hại , chỉ cho một bài học thôi.” Dương Sĩ Ân thật sự hối hận đến mức ruột gan đều xanh lè.
“Anh hại , tố cáo gì.” Chu Thu Anh suýt nữa thì tức chết.
“Anh chỉ dọa một chút, luôn những lời như đúng mà là sai, mấy đều sửa, nghĩ tố cáo một chút, để cho của hội viên cách mạng dọa một chút, sẽ dám nữa, ngờ nghiêm trọng như .” Dương Sĩ Ân thật sự hối hận đến mức ruột gan đều xanh lè.
Chu Thu Anh cũng buồn ngủ nữa, dậy qua trong phòng, luôn cảm thấy gì đó đúng.
“Sao bỗng nhiên nghĩ đến chuyện tố cáo ?”
“Không lúc trò chuyện với lão Giang, vô tình một câu, lão Giang với ...” Bỗng nhiên Dương Sĩ Ân ngừng .
“Đồ khốn nhà , lợi dụng , ?” Chu Thu Anh tức giận đến mức cả phương ngữ, thật sự cạy đầu Dương Sĩ Ân xem thử, đầu óc ngu xuẩn như , giáo sư đại học ?
“Chuyện tố cáo, lão Giang ?”
Dương Sĩ Ân lắc đầu: “Không ai , lúc đó từ chối . Chỉ là đó cảm thấy tí đạo lý nên lén thư nặc danh.”
“Chuyện nuốt bụng cho em, cho ai, ?”
“Nếu như để Tô Đình Đức là tố cáo em trai , thể xử lý c.h.ế.t cả nhà chúng .” Chu Thu Anh nghiến răng.
Nhà họ Tô đây huy hoàng ở Thượng Hải như thế nào, những mối quan hệ kinh doanh đó là suông. Lúc Tô Trọng Lê qua đời, lãnh đạo đến hai tay cũng đếm xuể, huống hồ còn nhiều dân từng chịu ơn nhà họ Tô.
Mấy năm thiên tai đó, bao nhiêu đều nhờ lương thực của nhà họ Tô mà sống sót.
Nếu như tin tức Dương Sĩ Ân tố cáo truyền ngoài, chỉ sợ cần Tô Đình Đức tay, mỗi trong những dân đó nhổ một ngụm nước bọt thôi cũng thể nhấn chìm c.h.ế.t cả nhà bọn họ.
Dương Sĩ Ân cũng tính nghiêm trọng của sự việc, vội vàng gật đầu: “Anh với ai, chỉ với em.”
Chu Thu Anh im lặng, qua trong phòng ít nhất nửa tiếng mới : “Ngày mai em mua cho Tiểu Mạt chút đồ gửi qua, cũng thỉnh thoảng gửi chút đồ qua, để con bé nhớ đến lòng của chúng .”
Vị trí của Tô Đình Đức còn vững chắc, nhất định sẽ bỏ mặc đứa cháu gái duy nhất đó, bọn họ bên tỏ một chút, để Tô Mạt ghi nhớ lòng của bọn họ, chắc hẳn Tô Đình Đức sẽ nghi ngờ đến bọn họ.